“Đây… Đây là núi Thiên Vụ?”
Bạch Trạch đều kinh ngạc một lát, nhìn ngọn núi kia, có chút không biết làm
sao.
Rõ ràng ở thời đại hiện giờ, núi Thiên Vụ xứng với tên thực động thiên phúc
địa.
Sao vào thời Thượng Cổ, núi Thiên Vụ giống như một bao đất nhỏ hoang vu?
“Vị trí nơi này, không nhầm mà, chính là núi Thiên Vụ.”
Diệp Lạc xác nhận lại lần nữa.
Tuy vị trí địa lý có chút thay đổi nhỏ, nhưng nơi này đúng là núi Thiên Vụ.
Chỉ có điều giống như, núi Thiên Vụ hiện giờ không hề xuất sắc?
Ngay khi Diệp Lạc và mọi người không kịp phản ứng.
Ở trên tận cùng đường chân trời phía xa, một đao mang chém ngang mà qua,
bao trùm cả thế gian, lực lượng siêu phàm từ trong hiện ra.
Giống như ở phía xa có cường giả đang giao chiến.
Trong tầm mắt của đám Diệp Lạc, đao mang tùy ý đảo qua.
Hai ngọn núi cao kia bắt đầu nứt vụn, chỉ trong nháy mắt hóa thành bột mịn,
tiêu tán trong Thiên Địa.
Ở tại chỗ chỉ còn lại núi Thiên Vụ thấp bé.
Còn vì sao núi Thiên Vụ vẫn tồn tại…
Rất rõ ràng, vì núi Thiên Vụ quá lùn, đao mang kia không trảm trúng, cho nên
núi Thiên Vụ vẫn còn tồn tại.
Mọi người nhìn núi Thiên Vụ lẻ loi, trong lòng có một ý nghĩ.
Sở dĩ núi Thiên Vụ vẫn còn, không phải vì ngọn núi này quá lùn, cũng quá
hoang vu, mới không có ai tấn công và nhìn trúng đấy chứ?
“Chuyện này, hình như sư tôn chưa tới nơi này, không phải là thời kỳ này sư tôn
còn chưa đến đây đấy chứ?”
Diệp Lạc im lặng một lát, mở miệng nói một câu như vậy.
“Hẳn là… Hẳn là như vậy.”
Bạch Trạch cũng mơ hồ.
Lão ta nhìn dáng vẻ của Vô Đạo Tông, rõ ràng có dáng vẻ lâu năm, tuyệt đối
tồn tại từ lâu, không có khả năng thời kỳ này còn chưa có Vô Đạo Tông.
Khả năng duy nhất chính là lúc này Vô Đạo Tông còn chưa ở núi Thiên Vụ, có
thể là cùng lánh đời theo Sở Duyên.
Tóm lại Bạch Trạch tin, thời kỳ này nhất định là Sở Duyên có tồn tại.
“Vậy bây giờ nên làm gì đây?”
Diệp Lạc quay đầu nhìn về phía Bạch Trạch.
“Không bằng tiến hành chuyện các ngươi đột phá trước, lát nữa trước khi rời đi,
thử tìm Sở đạo hữu lần nữa xem.”
Bạch Trạch trầm tư một lát.
“Được.”
Diệp Lạc không nghĩ nhiều, gật đầu đồng ý.
Nếu bọn họ không biết vị trí của sư tôn, như vậy muốn tìm sư tôn lánh đời ở
thời Thượng Cổ, không thể nghi ngờ là vô cùng khó khăn.
Thay vì tìm kiếm chẳng có mục đích, không bằng tiến hành đột phá.
Đợi cảnh giới đột phá xong, lại tìm sư tôn ở thời kỳ này cũng không muộn.
Diệp Lạc biết rõ điểm này, lúc này dẫn đám Tư Nhạc bay về phía bầu trời.
Lần này Diệp Lạc không tiếp tục che giấu gì, hắn ta bùng nổ ra khí thế toàn thân
mình.
Khí thế mênh mông lãnh liệt, trực tiếp xé nát tầng mây.
Bỗng nhiên Thiên Địa tối sầm lại, một thông đạo phi thăng lập tức ngưng tụ mà
thành.
Đồng thời, lôi kiếp phi thăng cũng đang bắt đầu hình thành.
Chỉ cần kháng trụ lôi kiếp phi thăng, như vậy Diệp Lạc có thể đi vào thông đạo
phi thăng, phi thăng thượng giới.
Nhưng Diệp Lạc vẫn luôn chưa muốn phi thăng, hắn ta chỉ muốn mở thông đạo
phi thăng, khiến thượng giới chi khí lưu thông xuống phía dưới.
- Tán.
Một tay Diệp Lạc vươn về phía bầu trời, nhất thời trên bầu trời, lôi kiếp vừa
định ngưng tụ trực tiếp bị đánh tan.
Rầm rầm!
Thiên Địa chấn động mạnh.
Mây đen cuồn cuộn tràn ngập mà đến, giống như muốn bao trùm cả Thiên Địa,
hủy diệt chi khí vô cùng vô tận cuốn sạch mà đến.
Lôi kiếp hiện giờ, hoàn toàn không còn khí tức ôn hòa trước đây.
Hiện giờ chỉ có hủy diệt.
Phá hủy lôi kiếp phi thăng, cũng xem như khiêu khích với cả Thiên Địa.
Thiên Địa không tức giận mới lạ.
Đối mặt với lôi kiếp khủng bố như thế, vẻ mặt Diệp Lạc không thay đổi, một
mình đứng giữa không trung, hai tay để sau lưng, bộ dạng thản nhiên hờ hững,
trên người mơ hồ có dáng vẻ của Sở Duyên.
Mà ở phía dưới, đám Bạch Trạch, Tư Nhạc lẳng lặng nhìn Diệp Lạc, không có ý
vội vàng giúp đỡ.
Trên người bọn họ đều có phi thăng chi kiếp, đến lúc đó bọn họ phải hấp thu
thượng giới chi khí đột phá, tự mình triệu hoán thông đạo phi thăng là được.
Hiện giờ vẫn luôn không cần thiết.
Buổi biểu diễn hiện giờ là dành riêng cho đại sư huynh bọn họ.
“Các vị chú ý bốn phía một chút, đừng để người khác quấy rầy tới Diệp tiểu
hữu.”
Bạch Trạch liếc mắt nhìn thoáng qua bốn phương tám hướng không ngừng có tu
sĩ xông tới.
Cũng hiểu rõ, những tu sĩ này là bị hành động của Diệp Lạc hấp dẫn, cũng
không có ác ý.
Cho nên chỉ dặn đám Tư Nhạc, nhìn một chút mà thôi.
“Vâng.”
Đám Tư Nhạc gật đầu, làm tốt chuẩn bị ra tay bất cứ lúc nào.
Trong đám người tới, có không ít tu sĩ cảnh giới Tán Tiên, nhưng bọn họ không
sợ chút nào.
Phải biết rằng, tuy bọn họ chỉ là tu sĩ cảnh giới Đại Thừa có được đạo quả Tán
Tiên, nhưng con đường tu hành của bọn họ đều là đường của mình, chiến lực
căn bản không phải cảnh giới bình thường có thể so sánh.