“Mời pháp bảo.”
Chuyên Húc nhìn bàn tay sắp lao ra, hắn ta cảm nhận được rõ thực lực cường
đại của tu sĩ thượng giới, nhưng hắn ta vô cùng bình tĩnh, không có bất cứ bối
rối gì.
Làm ra lựa chọn trước tiên, mời nội tình của nhân tộc ra, đối phó tu sĩ thượng
giới.
Nếu nhân tộc thực sự không có nội tình gì, như vậy đã sớm hủy diệt trong công
kích của tu sĩ thượng giới, đâu còn chống cự được như bây giờ.
Nhưng bình thường Chuyên Húc không muốn dùng, những nội tình này dùng
một lần ít một lần, không phải lúc quan trọng, thì tuyệt đối không thể dùng.
Nhưng mà lần này tuyệt đối không giảm đi.
Ngay khi Chuyên Húc nghĩ tới đây, bỗng nhiên bên tai vang lên giọng nói thản
nhiên.
“Không cần.”
Chuyên Húc quay đầu nhìn.
Chỉ thấy không biết từ lúc nào Diệp Lạc đã đạp không mà lên, quay mặt về bên
thông đạo phi thăng.
Ở bên cạnh Diệp Lạc, Tư Nhạc, Tử Tô, Ngải Tình, Xi Già, Lý Thành, Lâm
Mạc, Bạch Trạch theo sát phía sau.
Tám người cùng tiến về phía bầu trời, muốn ngăn cản trước thông đạo phi
thăng.
“Chuyện này…”
Chuyên Húc sửng sốt một lát.
Hắn ta biết đám Diệp Lạc rất cường đại, nhưng hắn ta hoàn toàn không ngờ tới,
đối phương có thể đứng đối diện với tu sĩ thượng giới cường đại.
Chuyện này…
Chuyện này thực sự có thể sao? Tu sĩ thế gian nghịch chiến với tu sĩ thượng
giới?
…
Phía trước thông đạo phi thăng, đám Diệp Lạc đến đây, bọn họ chặn ở nơi này,
đối mặt với thủ chưởng đại sắp vươn tới, bọn họ không chút sợ hãi.
“Các ngươi đợi một lát, có cơ hội lại ra tay, để ta tới trước.”
Diệp Lạc quay đầu nhìn thoáng qua rất nhiều đồng môn bên cạnh, thản nhiên
nói một câu.
Rất rõ ràng, hắn ta là xuất phát từ tâm tư bảo vệ đồng môn.
Tu sĩ ở trong thông đạo kia không yếu, một số đồng môn tu vi vẫn còn yếu kém,
chỉ sợ không phải đối thủ, cho nên hắn ta mới muốn tự mình ra tay trước, chống
đỡ đối phương.
Giọng nói vừa ngừng, Diệp Lạc không do dự, nâng kiếm chém về bên thông
đạo phi thăng.
Kiếm khí của cấp bậc Kim Tiên chém ngang mà đi, kiếm khí và thủ chưởng vĩ
đại va chạm ở lối vào thông đạo phi thăng.
Hai thứ va chạm, một tầng gợn sóng khuếch tán ra, khiến thông đạo phi thăng
không ngừng nổi lên gợn sóng.
Một giây sau, thủ chưởng vĩ đại cường bạo bị kiếm khí trảm vỡ mà ra, máu tươi
kim sắc tô vẽ lên thông đạo phi thăng lần nữa.
Tiên nhân đẫm máu!
“Rốt cuộc ngươi là người phương nào? Sao thế gian có Tiên Vương?”
Trong thông đạo phi thăng trầm mặc rất lâu, sau đó có một giọng nói truyền từ
trong ra.
Trong giọng nói này không còn phẫn nộ như trước, chỉ có chất vấn.
“Ta chỉ là tán tu phàm gian mà thôi.”
Một tay của Diệp Lạc để sau lưng, tùy ý nói một câu.
Ánh mắt hắn ta nhìn bên thông đạo phi thăng, trong lòng lại có chút nghi ngờ.
Tiên Vương.
Đây không phải là lần đầu tiên hắn ta nghe thấy xưng hô này, nhưng hắn ta
không biết Tiên Vương là cảnh giới gì.
Dựa theo lời Bạch Trạch nói, hắn ta tối đa xem như là tu sĩ Kim Tiên.
Vì sao nhiều người đều nói hắn ta là Tiên Vương gì đó?
“Ta mặc kệ ngươi là ai, giới này đã kết nhân quả với Ngọc Hư Cung rất lớn, ta
xin khuyên ngươi đừng nên xen vào việc của người khác, nếu không sẽ là địch
với Ngọc Hư Cung ta!”
Trong thông đạo phi thăng, giọng nói kia lại truyền đến.
“Ta đã nói ta là tán tu giới này, nhân quả của ngươi với giới này, đương nhiên
nên tính trên người ta.”
Diệp Lạc thản nhiên nói.
“Ngươi thực sự dám tiếp nhân quả này ư?”
Trong thông đạo phi thăng, người nọ hơi giận dữ.
“Tiếp, ngươi có thể làm gì?”
Diệp Lạc vẫn vẻ mặt không chút thay đổi, chỉ nói một câu như vậy.
Những lời này của hắn ta vang lên.
Rầm rầm.
Thiên Địa lại vang lên tiếng thật to.
Trong mơ hồ, giống như có nhân quả gì đó quấn quanh mà đến, muốn cuốn lấy
Diệp Lạc.
Nhưng quanh người Diệp Lạc nồng đậm bất hủ chi ý, trực tiếp chém sạch
những thứ cuốn đến này.
Mấy thứ kia không thể quấn lấy Diệp Lạc, chỉ có thể chui vào trong hư không
xung quanh Diệp Lạc.
Khi những thứ kia chui vào trong hư không quanh Diệp Lạc, Diệp Lạc hiểu ra.
“Đây cũng là nhân quả ư?”
Diệp Lạc trợn to mắt.
Hắn lập tức hiểu rõ rất nhiều thứ.
Hắn có đạo quả Kim Tiên, lại càng là kiếm tiên tuyệt thế, nhân quả không thể
tới gần hắn.
Nhưng nhân quả có thể xuyên qua tương lai, bám lên đời sau của hắn ta!
Chẳng trách.
Chẳng trách đời sau hắn ta gặp phải nhiều cảnh ngộ như vậy, trời sinh không có
linh căn, có thể chất cường đại mà không tự biết.
Thông thường mà nói, người có thể chất cường đại đều sinh ra đã biết.
Mà hắn ta hoàn toàn không biết, làm phế vật một thời gian, mãi đến khi được sư
tôn nhận làm đồ đệ, mới tính kết thúc đoạn này.
Hóa ra là như vậy!
Là vì nhân quả này đáp lên đời sau của hắn!