Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 1355

Chương 1355:

Sau khi Trầm Hồng Tụ được Diệp Phi cứu, cô ấy đang được chữa trị vết thương trong biệt thự. Để tránh bị Ô Y Hạng truy sát, cô ấy thường không ra ngoài.

Vì vậy, Diệp Phi đã mang Thương Lang giao cho Trầm Hồng Tụ để cô tra hỏi nguồn gốc của Thương Lang.

Anh cần thu thập đủ bằng chứng để làm cho mọi thứ trở nên đầy đủ hơn.

Sau đó Diệp Phi lại gọi cho Dương Kiếm Hùng và kể cho anh ta nghe về gia tộc Aoki để phía cảnh sát không làm phiền anh ta trong hai ngày này.

Diệp Phi cần một chút thời gian để lấy khẩu cung, hơn nữa anh sẽ phải tham gia Giải đấu cúp Hoa Đà thành phố vào ngày mai.

Sau khi Dương Kiếm Hùng nghe xong, anh ta hứa sẽ trì hoãn hết mức có thể để Diệp Phi yên tâm xử lý công việc.

Diệp Phi không có chút lo lắng nào, anh chạy lại chỗ phòng khám Kim Chi Lâm để ngủ, còn dặn dò Diệp Trấn Đông và những người khác phải cẩn thận trong những ngày này.

Sáng hôm sau, Diệp Phi dậy sớm luyện tập, sau đó chạy đến tòa nhà y học Thần Châu để tham gia cuộc thi cấp thị xã.

Diệp Phi gặp Hùng Y Thị tại cổng của tòa nhà.

“Cậu Diệp đến rồi đấy à?”

Hùng Y Thị trực tiếp ôm lấy Diệp Phi, trên mặt nở nụ cười nói: “Hôm nay biểu hiện thật tốt để đạt tiếp vị trí số nữa nhé. Tôi thấy rất khả quan đấ Anh ta ngưỡng mộ Diệp Phi từ tận đáy lòng mình.

“Chủ tịch Hùng khách sáo rồi”

Diệp Phi cười khiêm tốn: “Tôi sẽ cố gắng hết sức”

“Cái gì mà nỗ lực hết sức vậy!”

Hùng Y Thị rất ưu ái: “Cậu mang về cúp Hoa Đà đấy!”

“Long Đô đã mấy mùa rồi không đoạt được chức quán quân, đều bị thua trước Miêu Cương”

“Tài nguyên của những người đó đúng là rất tốt, nhưng lại không thể thắng những cao thủ Đại Sơn đó, thật đáng tiếc quá”

“Năm nay được thấy cậu, tôi thấy có hy vọng rồi”

Hùng Y Thị vỗ vai Diệp Phi: “Cậu nhất định cho tôi nở mày nở mặt nhé.”

Diệp Phi gật đầu cười, biểu thị bản thân sẽ dốc toàn bộ sức lực, sau đó anh ôi chờ bước vào đại sảnh.

Cách đó không xa, Quách Thi Vũ và vài người nhìn thấy sự nhiệt tình của Hùng Y Thị với Diệp Phi, vẻ mặt của họ có chút khó coi.

Trong ấn tượng của họ, Hùng Y Thị chưa bao giờ coi trọng một người đàn ông trẻ tuổi như vậy.

Cuộc thi đấu thành phố ngày hôm nay rất đơn giản, bệnh nhân sẽ được chẩn đoán lâm sang ngay tại chỗ.

Ban tổ chức yêu cầu một trăm thí sinh ngồi vào và chẩn đoán cho mười bệnh nhân được chọn ngẫu nhiên.

Sau khi chẩn đoán và điều trị, ông Cung và mọi người sẽ khám lại cho những bệnh nhân này.

Kết quả phúc khảo sau đó được đối chiếu với chẩn đoán và phương án điều trị mà thí sinh đưa ra, xếp thứ tự từ cao xuống thấp theo điểm phúc khảo.

Mười người đứng đầu sẽ đủ điều kiện tham gia cuộc thi cấp tỉnh hai tuần sau đó.

Chẳng bao lâu hội trường của Tòa nhà Y học Thần Châu có thể chứa hàng nghìn người, trên một trăm bàn tư vấn có đặt nhiều thứ cần thiết cho Trung y.

Cả trăm thí sinh lần lượt ngồi xuống theo các con số.

Diệp Phi ngồi xuống tại bàn chuẩn đoán số mười ba.

Anh nhìn hai chiếc máy quay trên đầu, sau đó liếc nhìn Quách Thi Vũ đang ở bàn số mười bốn, rồi nhấn nút sẵn sàng.

“Diệp Phi, đây là thực chiến, có học thuộc lòng thì cũng là vô dụng mà thôi”

Quách Thi Vũ quấn lọn tóc, đồng thời cởi một cúc áo để lộ dáng vóc thấp thoáng có chút cám dỗ.

Bình Luận (0)
Comment