Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 1367

Chương 1367:

Chỉ là cô không có thời gian hòa hãn, liền xông lên phía trước, hét lên một tiếng, một tay muốn bắt lấy Đường Nhược Tuyết.

Cô ta biết mình đã trúng kế rồi.

Cô ta đã bị thương nên có quá nhiều biến cố và nguy hiểm, chỉ có bắt được Đường Nhược Tuyết, cô ta mới có thể bảo vệ sự an toàn cho chính mình.

“Vèo!” Chỉ là vẫn không đợi cô ta kịp nắm lấy đầu Đường Nhược Tuyết, một tia sáng của kiếm vụt tới, lao về hướng cô ta.

Khuôn mặt xinh đẹp của Aoki Asako thay đổi rất lớn, cô ta chỉ có thể dùng toàn lực của mình lùi về phía sau.

Lần lùi lại này, trực tiếp lùi đến trước cửa.

Tuy nhiên, ngay khi cô ta vừa mới dừng lại, một ánh kiếm mờ nhạt đã lao đến phía trước! Độc Cô Thương với gương mặt vô cảm, lạnh lùng giống như thanh kiếm nhãn bóng đó.

Nó quá nhanh, thật sự quá nhanh rồi.

Lúc này, trong lòng Aoki Asako kinh hãi đến biến sắc, không ngờ ngoài Diệp Phi ra, Đường Nhược tuyết còn có cao thủ khác bên cạnh.

Không kịp nghĩ đến cái gì khác, cô ta xoay người rút thanh kiếm samurai bỏ túi ra, sau đó là một nhát chém lao về phía trước! Một đao này, gần như dùng hết sức của phần đời còn lại của cô ta! Vào thời khắc sinh tử, cô ta không dám có chút nể nang gì!

Ngay thời khắc dao và kiếm chạm vào nhau, lưỡi dao nhãn bóng lập tức vỡ tan, ánh sáng của thanh kiếm không hề giảm đi, đâm vào tay phải của Aoki Asako.

Trong giây tiếp theo, toàn bộ cánh tay phải của cô ta văng ra ngoài, máu tươi bắn ra như nước suối!

Aoki Asako lại hét lên thảm thiết, giơ tay trái lên, rắc bột lên Độc Cô Thương.

Độc Cô Thương di chuyển một bước chân, để tránh lớp bột độc bao phủ đến.

Aoki Asako nhân cơ hội đó, mở cửa phòng bỏ chạy.

Chỉ là khi cửa mở ra, sắc mặt của cô ta như người sắp chết, mắt mở to nhìn chằm chằm một bàn tay đánh vào ngực cô ta.

Nó không nhanh cũng không chậm, nhưng nó không có cách nào để chống lại.

“Bịch” Aoki Asako ngã trở lại phòng, còn va vào tường rồi mới ngã xuống đất.

Vừa mới vùng vẫy đứng dậy, Diệp Phi lại đứng trước mặt cô ta.

Aoki Asako hét lên một tiếng, đôi chần dài lướt qua về hướng Diệp Phi.

Trên mũi giày hiện ra một con dao nhỏ. Cả nhà tải app truyện hola đọc nhiều nhé!

Ánh sáng của mũi dao, giống như ánh sáng rực rỡ trượt trên đối tất, thật khiến lòng người phải run lên.

Đường Nhược Tuyết không ý thức được kêu lên: “Diệp Phi, cẩn thận”

“Rắc” Diệp Phi không lùi lại cũng không né tránh, đưa tay ra, giữ lấy mắt cá chân của người phụ nữ, dồn sức vặn mạnh một cái.

Aoki Asako rên rỉ một tiếng đây đau đớn, cả người xoay lại, thì bị Diệp Phi đạp ngã xuống đất.

Không đợi cô ta nghiến răng đứng dậy, một vài chiếc kim bạc đã xoẹt qua.

Cánh tay gãy của cô ta không còn chảy máu nữa, nhưng toàn thân cô ta không có cách nào có thể động đậy được.

Phía trước, Diệp Phi nâng một cốc nước nóng lên, điềm tính nhìn cô ta cười nói: “Cô Aoki?”

“Chậc, người nhà Aoki các người không phải đã suy yếu rồi phải không?

Loại chuyện như trả thù này lại phải đích thân ra tay?”

Diệp Phi đưa tay gỡ cái khẩu trang của đối phương ra, để lộ khuôn mặt xinh đẹp có phần hơi diêm dúa, quả thực có phần giống với Aoki Saburo.

“Làm sao anh biết rằng tôi sẽ tấn công Đường Nhược Tuyết?”

Aoki Asako nghiến răng nghiến lợi, không cam lòng nhìn chằm chằm Diệp.

Phi: “Tôi muốn lấy Đường Nhược Tuyết làm quân bài, đó chỉ là một ý nghĩ nhất thời”

Cô ta thực sự không thể hiểu được, cô ta nhất thời cao hứng lại bị người khác há miệng chờ sung.

Bình Luận (0)
Comment