Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 1584

Chương 1584:

Quần áo cũng không dính một chút máu, khí thế ngập trời, thô bạo vô song!

Kiều Hoan Viên được Diệp Phi cứu lại càng nóng rực, tim đập thình thịch, cô ta không nhịn được liếm liếm đôi môi ướt át tựa hồ muốn ăn sạch Diệp Phi “Nhãi con, mày dám đả thương người của bọn tao sao?”

“Miêu Tráng, Miêu Tráng, bắt nó lại cho tao”

Những người xung quanh Miêu Kinh Vân phản ứng lại, như thể một con sói ngửi thấy mùi tanh máu đang vây lấy Diệp Phi.

Vài người hạ tay áo, lóe ra một con dao gắm sắc bén, chuẩn bị đâm chết Diệp Phi “Tất cả các ngươi đều muốn tìm chết hết sao?”

Diệp Phi ngăn Đường Nhược Tuyết gọi vệ sĩ, ánh mắt lạnh lùng quét qua mười mấy người.

Đó là kiểu ánh mắt gì?

Sự lạnh lẽo u ám không gì sánh được, u ám mà băng giá, phảng phất như ngọn lửa thiêu rụi tất cả, dường như có thể khiến người ta nhìn thấy nơi tăm tối nhất của địa ngục.

Sau khi bị những ánh mắt như vậy quét qua, tất cả những người nhà họ.

Miêu có khí thế hùng hổ dần dần nguội lạnh.

Đồng thời, lòng dũng cảm của họ cũng bị nguội lạnh.

Tất cả đều cảm nhận được sát khí của Diệp Phi.

Chỉ cần tiến lên một bước, Diệp Phi dùng thiên lôi để chào đón họ.

Đường Nhược Tuyết nhẹ nhàng kéo tay áo Diệp Phi nói: “Không nên giết người!”

Diệp Phi thu lại hai phần sát khí “Không ngờ bên cạnh tổng giám đốc Đường lại có cao thủ như vậy, chẳng trách còn dám thách thức chúng ta đến cùng!”

Miêu Kinh Vân từ phía sau đi lên, rất hứng thú nhìn Diệp Phi mở miệng nói: “Chỉ là không biết anh bạn này tên gì?”

Không đợi Đường Nhược Tuyết đáp lời, Diệp Phi đã dửng dưng đáp trả: “Anh không xứng biết tôi là ai”

Ánh mắt Miêu Giá Y đột nhiên lạnh lếo, muốn tiến lên.

“Thú vị, thú vị”

Miêu Kinh Vân ngăn Miêu Giá Y ra tay, nhìn Diệp Phi nói: “Một vệ sĩ nhỏ như mày lại có thể cưồng vọng như vậy, xem ra tống giám đốc Đường đã cho mày rất nhiều dũng khí.”

Sau đó, hẳn ta quay sang nhìn Đường Nhược Tuyết rồi mỉm cười: “Tổng giám đốc Đường, xem ra hôm nay cô không phải muốn tới đây để thương lượng, mà là để chứng tỏ thực lực của cô với tôi Hắn ta cũng yêu cầu Miêu Giá Y chụp ảnh Diệp Phi, sau đó gửi cho Uông.

Kiều Sơ điều tra xem đó là ai.

“Miêu Kinh Vân, đừng nói nhảm.”

Đường Nhược Tuyết chậm rãi đi tới trước mặt đám người, nhìn chäm chảm Miêu Kinh Vân: “Tôi chưa bao giờ thích đánh đánh giết giết, nhưng tôi cũng không phải sợ đánh đánh giết giết”

“Còn về chuyện của em trai anh, tôi chắc chắn 100% sẽ ra tòa làm chứng, nếu Miêu Thị các người khó chịu thì cứ nhắm vào tôi”

“Có thể giết tôi hoặc ngăn tôi thì coi như các người có bản lĩnh, nhưng đừng sử dụng những thủ đoạn thấp hèn như đi đến công ty để quấy rối”

“Anh không nghĩ gửi một con mèo hay một con chó chết, cắt điện của máy sưởi là ngây thơ sao?”

“Tôi cảnh cáo các anh, nếu anh dám làm hại những người xung quanh tôi, dù là đồng nghiệp hay người nhà, tôi sẽ trả thù nhà họ Miêu bằng mọi giá”

“Chơi đen, chơi ngâm thì có lẽ tôi không giỏi bằng anh, nhưng nhà họ Miêu cũng có rất nhiều ngành nghề hợp pháp, tôi có thể ôm nó cùng nhau đồng quy quy tận”

“Tôi không tin nếu không có những nguồn tài chính đó, nhà họ Miêu của anh vẫn có thể xưng vương xưng bá ở đây”

“Anh cũng đừng có mơ tưởng rằng Uông Kiều Sở sẽ ủng hộ anh đến cùng”

Bình Luận (0)
Comment