Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 1843

Chương 1843:

Mấy chục người với những vẻ mặt khác nhau, nhưng đều ngưng trọng nhìn Hàn Tử Thất đứng ở giữa với vẻ khinh thường.

Năng lực làm việc xuất sắc, trong tay nắm giữ cố phần, cô nghiễm nhiên trở thành mục tiêu chỉ trích của bọn họ.

Nhưng mà Diệp Phi không nhìn thấy Dương Mạn Lệ.

Người phụ nữ bị Diệp Phi làm cho sợ hãi, sau đó lập tức tìm cớ chạy về Hoành Thành đế tĩnh dưỡng, không dám đối mặt với Diệp Phi nữa Lúc này, ông chủ nhà họ Hàn ngồi thắng người, lạnh giọng hỏi: “Tử Thất, suy nghĩ lâu như vậy, đã nghĩ xong hay chưa?”

“Ông ơi, cháu xin lỗi, cháu không thể đồng ý yêu cầu của ông”

Hàn Tử Thất trả lời đơn giản và gọn gàng: “Long Thiên Ngạo, cháu sẽ không lấy hắn, cổ phần, cháu cũng sẽ không giao ra”

“Cái đồ khốn nạn, tôi nói cho cô biết, Long Thiên Ngạo, cô muốn cũng phải lấy nó, không muốn cũng phải lấy nó”

Nghe thấy câu trả lời của Hàn Tử Thất, ông chủ nhà họ Hàn vô cùng tức giận, giọng nói như vô tình trở nên cao hơn.

“Đồ của nhà họ Hàn không thể nào người ngoài lấy đi được, cũng không thể để con gái đã có gia đình lấy đi được”

“Cho cô làm tổng giám đốc, còn giúp cô chôn cất mẹ cô. Nhà họ Hàn đối với cô cũng đủ tốt rồi”

“Cô còn dám được một bước lấn một thước, nói tới chuyện lấy chồng, còn nhắc tới cổ phần, cô như vậy xứng với ba cô, có xứng với nhà họ Hàn không?”

“Nếu hôm nay cô không đồng ý hai việc này, thì đừng trách tôi biến mộ của mẹ cô thành bình địa, sau đó kiện cô tội tham ô tài chính của công ty”

“Hơn nữa, cô một ngày không đồng ý hai việc này, thì một ngày không thể rời khỏi đây, cũng không thể ăn cơm.”

Ông ta tức giận nhìn Hàn Tử Thất, vốn dĩ tưởng rằng có thế dùng uy nghiêm của bản thân khiến Hàn Tử Thất cúi đầu nghe lời, nhưng Hàn Tử Thất nhất quyết không đồng ý.

Diệp Phi ở bên ngoài cũng tức giận, cái ông già thối này, thật quá đáng, không chỉ lôi kéo mọi người để gây sức ép, mà còn không chịu cho Hàn Tử Thất ăn cơm.

“Ông à, tôi cũng nói rõ ràng với ông hai đáp án”

Đối mặt với áp lực mà Hàn Thường Sơn mang lại, giọng nói kiên cường của Hàn Tử Thất vang lên rõ ràng “Thứ nhất, tôi sẽ không gả cho Long Thiên Ngạo. Muốn gả cho hản, các người tự đi mà gả, các người, ai cũng không ép buộc được tôi”

“Thứ hai, ba mươi phần trăm cổ phần là thuộc về mẹ tôi”

“Các người không muốn phân chia gia nghiệp của nhà họ Hàn cho tôi. Tuy răng tôi rất buồn, nhưng đó là đồ của các người, tôi không có quyền đòi hỏi”

“Tương tự, ba mươi phần trăm cổ phần của mẹ tôi, các người cũng đừng hồng đụng vào dù chỉ là một chút”

“Đó là cổ phần mà bà ấy đã dùng mạng để đổi lấy. Tôi đã hứa với bà ấy sẽ bảo vệ nó thật tốt, và nó sẽ không bị các người nuốt chửng”

Hàn Tử Thất bỏ qua ánh mắt dữ tợn của mọi người, đứng thẳng người nhìn Hàn Thường Sơn.

“Hơn nữa, tôi lần này trở về đây, không phải để nói chuyện này với các người!”

“Tôi chỉ muốn hỏi là, lòng dạ của các người rốt cuộc thối nát cỡ nào, mới có thể đem tôi bán cho Long Thiên Ngạo?”

“Nhà họ Hàn thân là một gia tộc giàu có, bởi vì muốn hợp tác với Alyssa, mang cháu gái tặng cho Long Thiên Ngạo làm một món món đồ chơi, truyền ra ngoài các người không cảm thấy xấu hổ sao?”

“Các người có xem tôi là người của nhà họ Hàn sao?”

“Còn nữa, tôi thà để cho mẹ tôi ở nơi thâm sơn cùng cốc, cũng không thèm để bà vào nghĩa trang bẩn thỉu của nhà họ Hân”

Bình Luận (0)
Comment