Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 1848

Chương 1848:

Bọn họ cũng vừa mới xẹt qua ý nghĩ muốn chạy trốn và vùng vẫy, nhưng hoàn toàn không thể tránh khỏi cú đập của Diệp Phi Bọn họ muốn tiến lên đánh lại, nhưng lại bị tin tức của Long Thiên Ngạo làm cho kinh ngạc.

Cuối cùng, hai người chỉ có thế ôm lấy mặt lùi về một bên, ánh mắt oán hận nhìn Diệp Phi.

Bọn đàn ông mặt sẹo vốn định bước lên trước cũng dừng chân lại.

“Long Thiên Ngạo cút khỏi Cảng Thành, Alyssa cũng đã đối chủ, mấy người muốn kết thông gia đế chia chén canh thì hết hy vọng đi”

Ánh mắt Diệp Phí lạnh lùng nhìn mấy chục người nhà họ Hàn, nói từng câu từng chữ.

“Hơn nữa chuyện hôm nay là tôi nể mặt Tử Thất, coi như là lễ gặp mặt”

“Lần sau ai còn dám tính toán với Tử Thất, bóc lột Tử Thất, đe dọa ép cung.

Tử Thất thì tôi sẽ gi3t chết người đ “Đừng nói thủ đoạn của tôi độc ác, người phụ nữ của tôi, người bên cạnh tôi, tôi sẽ không màng gì để bảo vệ”

“Chắc chắn sẽ không đâm chọt như mấy người, càng không trói Tử Thất lại đưa cho người khác như mấy người”

Diệp Phi bày tỏ rõ thái độ với đám người Hàn Thường Sơn, giọng điệu của anh mang theo sự lạnh lẽo không nói nên lời Nghe thấy lời nói uy hiếp như thế, khuôn mặt già của Hàn Thường Sơn không giữ nối nữa, ông ta đập bàn một cái, trợn mắt nhìn chảm chẳm Diệp Phi mắng.

“Thằng khốn, chuyện nhà họ Hàn, người nhà họ Hàn có thế nào cũng không đến phiên cậu khoa chân múa tay”

“Hơn nữa cậu tưởng tôi là lão già ngớ ngẩn, tin lời cậu là Trân Hạo Đông đã chết, Long Thiên Ngạo chạy mất gì đó sao?”

“Cậu có bản lĩnh gì mà khống chế được bọn họ? Dựa vào cái mồm ba hoa của cậu à?”

Hàn Thường Sơn ngông cuồng tự cao, đổi lấy sự hùa theo của không ít con cháu, quần chúng cuộn trào, từng ánh mắt không có ý tốt.

“Long Thiên Ngạo là chủ Alyssa, nghe nói còn có quan hệ với Hẻm Ô Y, người mạnh như anh ta sao có thể xảy ra chuyện được?”

“Nếu thật sự xảy ra chuyện rồi, dựa vào thân phận và ảnh hưởng của anh ta với Trần Hạo Đông chắc chắn không thể giấu được.”

“Thế nên chắc chắn là tên khốn này nói dối, mục đích là để dọa chúng ta, anh ta có thể lấy được cổ phần và đưa Tử Thất đi”

Ánh mắt thiếu nữ mặt trái xoan căm hận nhìn Diệp Phi: “Ông nội, tuyệt đối đừng để tên này chạy mất”

“Thẳng nhãi, đúa mốc mà chòi mâm son, đừng có mơ mộng hão huyền, tên nhà quê như cậu không xứng với con gái nhà họ Hàn”

Mặt tên thanh niên xỏ khuyên liên tục nói đầy coi thường.

“Hơn nữa chắc chắn Long Thiên Ngạo không chạy trốn, thật sự chạy rồi thì người bạn ở Alyssa của tôi sẽ báo tin cho tôi đầu tiên”

“Tôi nói cho cậu biết, giám đốc Tư Đồ là các anh của tôi, Alyssa đổi chủ rồi sao tôi có thể không biết được?”

“Ông nội, đây là anh ta nữa, trực một người chỉ biết lòe thiên hạ, chúng ta đừng phí lời với p gọi vệ sĩ đến đánh gãy chân anh ta đi”

Một đám người kêu đánh với Diệp Phi.

Trong chốc lát, cái chết của Long Thiên Ngạo bị bọn họ làm phai nhạt, nghỉ ngờ, không tin tưởng.

Hàn Thường Sơn không giận tự uy ngồi thẳng người, nhìn chäm chảm Diệp.

Phi và Hàn Tử Thất: “Ba yêu cầu có đồng ý không?”

Hàn Tử Thất không chần chừ chút nào trả lời: “Không!”

 

Bình Luận (0)
Comment