Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 1894

Chương 1894:

liệu các công việc thường ngày Kết quả là, các nhân viên bảo vệ không chỉ sử dụng toàn bộ các bộ trang phục thủy thủ cũng một màu, mà tất cả còn mang theo những cây súng trường với lực sát thương rất lớn.

Đúng lúc này, người thứ ba mươi đã bước vào, tay vẫn cầm chặt súng ống, trong phút chốc khiến quán bar tràn ngập bầu không khí tiêu điều chết chóc.

Ba mươi người bảo vệ sau khi bước vào quán bar thì liền nhanh chóng tách nhau ra ngay.

Mười người canh giữ lối ra vào và đuổi khách hàng đi, mười người chữa súng thẳng vào bọn người của Phác Anh Long uy hiếp.

Còn có mười người khác đã phân tán ra cách khoảng một mét, ngoài trừ việc để bù vào lỗ hổng, cũng là vì không để cho Phác Anh Long có cơ hội phản kích.

Khả năng kiểm soát tình hình được đào tạo rất bài bản, khiến đám người của Tiền Gia Hân trong lòng chợt run sợ.

Vẻ mặt Phác Anh Long cũng trở nên cứng ngắc.

Tuy rằng anh ta rất có bản lĩnh, nhưng ở trong một không gian kín chật hẹp như quán bar, đối mặt với ba mươi người đang cầm súng trên tay, thì anh ta thật không đủ sức rổi đấy Anh ta có thể tránh được một viên đạn, mười viên đạn, nhưng ba mươi viên đạn thì không chắc có thể né kịp hay không.

“Đồ khốn nạn, chú của tao mà đến, thì bọn bây xong đời rồi đấy!”

Nhìn thấy các nhân viên bảo vệ du thuyền đang kiểm soát cục diện ở quán bar, Tư Đồ Thanh phấn khích cười gắn lên như bị hăng tiết vịt vậy: “Dám động vào ông mày à, dám dính líu vào những việc không đâu của ông mày à, lát nữa ông mày sẽ trừng trị từng đứa một trong đám bọn bây cho đến chết mới thôi”

“Đàn ông thì đánh rồi quăng xuống biến, đàn bà thì trói lại quăng hết lên giường tao, hahaha, để tao xem bọn mày làm sao mà còn có thể hung hăng càn quấy như thế được nữa”

Ngón tay của Tư Đồ Thanh chỉ thẳng vào Phác Anh Long rồi quát lên: “Đặc.

biệt là mày đấy cái thäng khốn nạn, ông đây sẽ rạch nát mặt mày, chặt đứt cánh tay mày, để cho mày biết là tao không phải người dễ trêu chọc đến đâu đấy nhé”

Anh ta trút hết cơn tức giận do ban nãy vừa bị đánh ra.

“Tư Đồ Thanh, có chuyện gì đã xảy ra?”

Đúng ngay lúc này, ở cửa lại có thêm vài người đang bước đến, Tư Đồ Không bị những người khác vây quanh ở đẳng trước, trên mặt toát ra một vẻ lạnh giá vô cùng.

“Chú, chú đến thì tốt quá rồi”

Tư Đồ Thanh bận rộn chào đón người vừa đến một cách vội vã, rồi với vẻ mặt giận dữ đem mọi chuyện giải thích rõ cho Tư Đồ Không nghe: “Người phụ nữ đó tối qua khi giở trò khi chơi bài bị con phát hiện, không muốn bị đứt ngón tay, nên đã hứa sẽ ở lại một đêm cho xong chuyện, kết quả nhân tôi lúc đang tấm đã lấy trộm ví của con và bỏ chạy” “Con cứ tưởng mình là đen đủi, không ngờ đêm nay lại gặp lại cô ấy”

“Con đã đưa người đuổi theo đến tận đây để ngăn cô ấy lại.”

“Vừa định đưa cô ấy về để xử lý, thì những tên khốn này không chỉ tiến tới ngăn cản, mà chúng còn ở trước mặt mọi người đánh con và năm người bảo vệ bị thương nữa”

“Hung hăn kiêu ngạo nhất là khi, anh ta bảo con đi gọi cho ai đó, còn nói là sẽ đánh luôn cả người được gọi đến”

“Thân thủ của anh ta có hơi lợi hại, con đánh không lại được, vì vậy chỉ có thế nhờ đến chú giúp đỡ thôi”Anh ấy chỉ vào bọn người của Phác Anh Long và Diệp Phi: “Con nghĩ rằng bọn họ là cùng một phe”

“Gian lận khi chơi bài? Cùng một phe?”

Ánh mắt Tư Đồ Không hơi lạnh lẽo, đây là một điều cấm ky lớn, nếu không đánh một người để dẫn mặt những người khác thì sau này sòng bạc của du thuyền sẽ khó để mà hoạt động tiếp tục.

“Ngài Tư Đồ, tôi là Tiền Gia Hân của nhà họ Lúc này, Tiền Gia Hân vội vàng bước lên giới thiệu: “Chúng tôi và người phụ nữ đó không phải cùng một phe đâu, nhưng quả thật cô ấy đúng là bạn thân của một người bạn của tôi”

“Tôi không rõ lắm chuyện gì đã xảy ra, nhưng cho dù thế nào cũng được, xin ngài hãy tin rằng xung đột vừa rồi chỉ là hiểu lầm mà thôi”

Bình Luận (0)
Comment