Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 2201

Chương 2201

“Huyết Y Môn dám để cho Lâm Thu Linh và Lâm Tam Cô hạ độc, thì làm sao sẽ dễ dàng lưu lại nhược điểm cho chúng ta chứ?”

“Đặc điểm của Huyết thi hoa chính là sau khi độc tố xâm nhập cơ thể thì sẽ dồn hết vào huyệt Cao Hoang, nên sẽ không thể kiểm tra ra được chất độc còn sót lại trong bánh hoa quế đâu.”

“Cho dù có xét nghiệm được chất độc trong bánh hoa quế và Lâm Thu Linh khai ra Huyết Y Môn, nhưng nếu không có bằng chứng xác thực thì Huyết Y Môn nhất quyết sẽ không thừa nhận, Thần Châu cũng sẽ không làm được gì bọn họ.”

“Mà thân phận Thần Châu của Lâm Thu Linh và Lâm Tam Cô sẽ khiến cho lời khai của bọn họ không có bao nhiêu giá trị.”

“Nói không chừng còn sẽ bị Huyết Y Môn cắn ngược lại rằng Thần Châu vì để thắng được trận thi đấu này nên mới hắt nước bẩn, cố ý để Lâm Thu Linh hạ độc nhằm đổ oan cho bọn họ.”

“Còn về phần bằng chứng xác thực chẳng hạn như chứng cứ thông đồng giữa hai bên, Bắc Đình Xuyên xảo quyệt như vậy chắc chắn sẽ không để lại bất cứ dấu vết nào.”

“Muốn làm khó Huyết Y Môn cũng không hề dễ…” Ánh sáng chợt thoáng qua trong mắt của Diệp Phi (Phàm): “Nhưng không có vấn đề gì em sẽ khiến cho Bắc Đình Xuyên phải nôn ra máu bằng chiến thắng trong hai ngày tới.”

Trong lòng anh đã có rất nhiều cách để trả thù Bắc Đình Xuyên, nhưng không gì có thể so được với sự vả mặt bằng thắng lợi trong cuộc thi này.

“Chị cũng chờ xem Bắc Đình Xuyên tức giận đến mức nôn ra máu, trả giá cho vụ ám sát Kyo Hachiro.”

Tống Hồng Nhiên mỉm cười đầy quyến rũ sau đó thay đổi chủ đề: “Nghe nói bà Triệu cũng rất tức giận khi biết được chuyện này, bà ấy cực kỳ ngưỡng mộ ba người Niêm Hoa, nhưng đáng tiếc họ không phải là nhà vô địch quốc gia của cuộc thi Hoa Đà Bôi.”

“Theo quy định Hằng Điện không thể tham gia vào cuộc điều tra này.”

“Nhưng bà ấy nhờ chị chuyển lời cho em, nếu như cần bà ấy giúp đỡ gì thì cứ nói ra.”

Có quá nhiều nhân tài Thần Châu trong 1, 4 tỷ dân, Hằng Điện chỉ có thể che chở cho một số ít nhân tài hàng đầu mà thôi, mỗi năm người được vinh danh trong cả nước không vượt quá ba trăm người.

Mấy chục năm nay chỉ có năm người lọt vào mắt xanh của Hằng Điện bằng cách giành được chức vô địch của cuộc thi Hoa Đà Bôi, vì vậy Diệp Phi (Phàm) cũng không cảm thấy bất ngờ khi Hằng Điện không can thiệp vào chuyện này.

Tuy nhiên trong lòng vẫn có chút ngậm ngùi, người đứng trên đỉnh của kim tự tháp cũng không dễ dàng nhỉ: “Cám ơn bà Triệu giúp em, em vẫn còn kiểm soát được tình hình hiện tại.”

Diệp Phi (Phàm) lại uống thêm mấy ngụm cháo nóng nữa, làm cho cơ thể trở nên ấm áp hơn: “Ba người Niêm Hoa bị trúng độc thật sự rất bất ngờ, nhưng ảnh hưởng không nhiều đến tình hình chung.”

“Nếu như một Bắc Đình Xuyên mà em còn không đối phó nổi, thì sau này làm sao có thể tiêu diệt được Huyết Y Môn chứ?”

Tên Bắc Đình Xuyên này rất biết nhẫn nhịn hơn nữa còn cực kỳ xảo quyệt, khiến anh càng thêm hạ quyết tâm giành được chiến thắng.

Tống Hồng Nhan lấy khăn giấy ra lau khóe miệng cho Diệp Phi (Phàm) với động tác dịu dàng đến khó tả: “Bắc Đình Xuyên thực sự là một con cáo già, liên tiếp đào bẫy cậu.”

“Đầu tiên để cho Mộ Tuyết hẹn gặp mặt cậu, gài bẫy bằng việc hứa hẹn cho cậu chức tước bổng lộc, cùng lúc đó để cho đám người Lâm Thu Linh đến tiệm thuốc Kim Chi Lâm hạ độc, khiến cho ba người Niêm Hoa không thể tham gia thi đấu.”

“Sau đó lại châm ngòi mâu thuẫn sâu sắc giữa cậu và Lâm Thu Linh.”

“Cậu hẳn nên cảm thấy may mắn vì không có giế t chết bà ta ngay tại nhà họ Đường, nếu không hai ngày tới sẽ không có tư cách để tham gia thi đấu.”

“Chị đoán rằng Bắc Đình Xuyên đang trốn trong bóng tối chờ xem cậu giết người.”

“Sau này chúng ta cần phải cẩn thận đối phó với anh ta, không thì rất dễ rơi vào bẫy của anh ta.”

Một tia sáng chợt thoáng qua trong đôi mắt của cô: “Điều này cũng làm cho chị phải đánh giá lại bác sỹ kim bài của Huyết Y Môn.”

Bình Luận (0)
Comment