Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 2227

Chương 2227

Vòng thi này, không chỉ liên quan đến thắng thua giữa trận đấu của hai nước, mà còn kiểm tra xem Diệp Phi (Phàm) có trung thành hay không, cho nên việc làm tiêu cực của anh khiến không ít người Thần Châu tức giận không thôi.

“Đồ phản bội, quả nhiên là kẻ phản bội.”

“Tôi chỉ không ngờ là hắn ta lại phản bội trắng trợn như thế, đến cả giả vờ mệt nhọc thi đấu cũng không thèm diễn, cứ thế mà bỏ cuộc luôn rồi.”

“Đến khi trận đấu kết thúc, tôi thề sẽ giết tên b án nước này.”

Vô số người đang chửi rủa Diệp Phi (Phàm).

“Đây là bài thi chuyên về y học cổ truyền, y thuật của Diệp Phi (Phàm) rất tốt nhưng rất tiếc lại không thể nhận thức được loại đề thi châm cứu như thế này, anh ta không thích ứng được.”

Trên gương mặt Bắc Đình Xuyên cũng lộ ra một tia khinh thường: “Xem ra tôi thật sự đã đánh giá Diệp Phi (Phàm) quá cao rồi, người có thể làm đối thủ của chúng ta, thật sự chỉ có ba người ở Lạc Thần.

Ánh mắt Mộ Tuyết cũng tràn trề thất vọng.

Hai phút cuối cùng, Matsuno Chiyama chỉ còn lại năm huyệt vị cuối cùng.

Mặc dù trên trán anh ta lấm tấm mồ hôi, trí lực và thể lực đều lao lực quá độ, nhưng vẫn có thể nhìn ra được anh ta có thể hoàn thành bài thi này.

“Chỉ còn một phút cuối cùng.”

Bắc Đình Xuyên hô vang một câu: “Này cậu dẫn chương trình, cậu cứ tuyên bố người thắng cuộc đi, Diệp Phi (Phàm) chắc chắn thua rồi, không cần phải xem xét lại đâu.”

Lần đầu tiên Phu nhân Triệu nhắm mắt lại.

Cô thư kí cười gượng gạo, vì Phu nhân Triệu chẳng đáng chút nào: “Thua, Diệp Phi (Phàm) Thua rồi, tên đáng chết.”

“Diệp Phi (Phàm), mày cứ câu giờ, cứ câu giờ tiếp đi.”

Nhìn bộ dạng khuất phục của Diệp Phi (Phàm), Matsuno Chiyama cũng không ngừng châm cứu.

“Tôi chỉ còn lại ba huyệt vị thì lập tức hoàn thành bài thi rồi.”

“Tốt nhất cứ ngủ luôn đi, ngủ luôn đến ngày mai cũng được.”

Anh ta từ chối cho ý kiến những lời mỉa mai kia, tay run rẩy đâm từng chiếc kim châm cứu.

Vòng thi này, thật sự tiêu hao tinh thần và thể lực quá lớn, may mắn là anh ta thông minh tuyệt đỉnh, thế những cũng sức cùng lực kiệt.”

“Đáng tiếc, anh không thể thắng được.”

Đúng lúc này, Diệp Phi (Phàm) đột nhiên mở mắt, lạnh lùng thốt ra một câu.

Tiếp theo, anh bình tĩnh đứng dậy.

Mọi người phát hiện ra người này vừa đứng lên thật giống như thanh bảo kiếm chui từ lòng đất lên vậy, tuy giản dị nhưng hào quang tỏa sáng vạn trượng.

Matsuno Chiyami ngửi thấy mùi nguy hiểm, mặt biến sắc nhanh chóng tăng tốc độ.

Cùng lúc đó, Diệp Phi (Phàm) vỗ bàn một cái: “Nước dâng!”

Nước xuyên qua lòng bàn tay.

Trăm chiếc kim châm cứu trên tay.

“Vừa niệm vừa châm cứu xong!”

Diệp Phi (Phàm) hét vang một tiếng, sau đó giơ tay lên, trong nháy mắt từng chiếc kim châm lao vun vút bay ra ngoài.

“Vèo vèo vèo…”

Từng chiếc kim châm như cơn mưa sao băng, như rồng bay, lần lượt c ắm vào trong huyệt vị, không sâu cũng không nông, vừa phải, đạt tiêu chuẩn khảo nghiệm.

“Đinh đông!”

Bình Luận (0)
Comment