Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 304

Chương 304:

 

Anh không lên tiếng vạch trần, đứng càng cao, ngã mới càng nặng.

 

“Xem kia, Đông Dương khiêm tốn biết bao nhiêu, có công lớn mà không tham”

 

Đường Phong Hoa cũng đầy nhiệt tình: “Nếu như em rể chị là em thì quá tốt”

 

Vẻ mặt Đường Nhược Tuyết rất phức tạp: “Chị, nói chuyện chú ý một chút, em kết hôn rồi”

 

Cô đã cố gắng hết sức không dính dáng đến Triệu Đông Dương, ai ngờ người nhà họ Đường đang tiếc là thiếu người đền ơn thì phải.

 

“Kết hôn? Cái đó là kết hôn sao? Em thật sự gả cho một người đàn ông sao?”

 

Đường Phong Hoa xì một tiếng: “Không giúp được chuyện gì dù bé bằng cái móng tay, cũng không biết em giữ nó lại để làm gì”

 

“Đương nhiên là giữ lại đi chùi nhà vệ sinh rồi”

 

Trong giọng nói của Hàn Kiếm Phong mang vẻ hài hước cùng giễu cợt: “Hơn nữa, người ta còn quen biết Tống Hồng Nhan cơ mà”

 

“Nói không chừng lần này mẹ được thả ra, chính là nhờ Diệp Phi vận dụng quan hệ với Tống Hồng Nhan đấy”

 

Đám người Đường Phong Hoa nghe vậy cười ầm lên không dứt.

 

“Hừ, nhà họ Đường chúng ta cũng không biết gây ra nghiệp chướng gì, lại đi tìm đứa vô tích sự như vậy về làm con rể”

 

Lâm Thu Linh càng lúc càng không để Diệp Phi lọt vào mắt.

 

Một tên phế vật không giúp đỡ được gì, chỉ biết vui vẻ cho riêng mình, một người là con nhà giàu thần thông quảng đại cứu mình ra khỏi trại tạm giam của cảnh sát… Lâm Thu Linh thật sự hối hận trước đây không để Đường Nhược Tuyết lựa chọn lấy Triệu Đông Dương.

 

“Mẹ, đừng nói nữa.”

 

Mặc dù không biết tại sao vào thời điểm quan trọng, Diệp Phi lại biến mất nguyên một ngày, nhưng quyết định trong đầu của Đường Nhược Tuyết là khi anh trở về sẽ cố gắng hết sức hòa hoãn quan hệ của hai người.

 

Cho nên cô cắn răng cắt ngang lời của mẹ, không để cho Diệp Phi thêm khó chịu.

 

Sau đó, cô mở miệng nói với Triệu Đông Dương, “Triệu Đông Dương, lần này thật rất cảm ơn anh”

 

Triệu Đông Dương hắng giọng nói: “Chuyện nhỏ thôi mà, có mạng lưới giao thiệp của bố anh, mẹ anh lại là lãnh đạo cũ, Đỗ Thanh Hổ vẫn phải nể mặt mũi.”

 

“Hơn nữa chuyện lần trước, mặc dù anh vì yêu mất lý trí, nhưng cuối cùng vẫn là sai, cho nên lần này bất kể như thế nào cũng phải đền bù”

 

Lâm Thu Linh khen ngợi không dứt, Triệu Đông Dương vẫn còn độc thân, Đường Nhược Tuyết và Diệp Phi ly hôn, sau đó kết hôn với Triệu Đông Dương, nhà họ Đường còn gì đẹp bằng.

 

Đường Tam Quốc cũng cười một tiếng: “Gia thế của Đông Dương rất tốt, sau này nhớ chăm sóc Nhược Tuyết nhiều hơn.”

 

Triệu Đông Dương tao nhã lễ phép: “Chú, dì, cả nhà nói quá lời rồi”

 

“Bất kể tương lai cháu có ra sao, chúng ta cũng là người một nhà”

 

“Người một nhà, đương nhiên phải giúp đỡ lẫn nhau, sao có thể vào thời điểm quan trọng mà bỏ rơi nhau được?”

 

“Bất kể người nhà họ Đường thấy cháu thế nào, ở trong lòng cháu, cháu đã coi mình là một nửa con trai nhà họ.

 

Đường”

 

Triệu Đông Dương nói rất đường hoàng nghiêm túc, khiến cho người khác không soi nổi dù chỉ một tí ti khuyết điểm, vợ chồng Hàn Kiếm Phong đồng loạt bật ngón tay cái lên.

 

Đường Tam Quốc cùng Lâm Thu Linh cũng rất cao hứng, rất hài lòng, giống như Triệu Đông Dương mới thật sự là con rể của bọn họ.

 

“Tốt lắm, tốt lắm, không cần nói nhiều làm gì”

 

Đường Tam Quốc dẫn đầu cả nhà: “Kiếm Phong, lập tức đặt phòng bao ở Túy Tiên Lâu, phòng bao tốt nhất.”

 

“Tối nay phải thật vui vẻ một trận mới được”

 

“Ăn mừng mẹ các con an toàn trở về”

 

“Nhân tiện cảm ơn Triệu Đông Dương tử tế”

 

“Đừng chỉ đặt một bàn, gọi thêm cô dì chú bác đến, hơn nữa thức ăn nhất định phải gọi món đắt tiền, tiền không cần lo, bố chỉ hết.”

Bình Luận (0)
Comment