Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 758

Chương 758:

 

“Vèo…’ Lời vừa nói xong, Diệp Phi đã ra tay.

 

Thân hình anh thoạt nhìn rất mỏng manh, một trận gió đều có thể thổi đổ, nhưng anh vừa ra tay, Vương Đông Sơn không thể ngăn cản.

 

Chưởng thứ nhất đánh ra, ba cái tâm chắn bị ném ra ngoài.

 

Chưởng thứ hai đánh ra, Cuồng Hùng cả người và búa ngã bay ra.

 

Chưởng thứ ba đánh ra, bốn tên thân tín ngã xuống đất, Vương Đông Sơn hoảng sợ lui về sau.

 

Sau đó Diệp Phi lại tiến lên phía trước hai bước đánh ra ba chưởng. Anh đánh ra ba chiêu, Vương Đông Sơn lại lui về sau tám bước.

 

Nhưng mà đã lui tám bước, ông vẫn không tránh khỏi một bàn tay của Diệp Phi, rất bất đắc dĩ nắm ngang một kiếm ngăn ở trước người mình.

 

Hắn chỉ mong có thể nhất thời ngăn cản.

 

Cánh tay Diệp Phi tìm tòi, một chưởng vòng qua trường kiếm, đã chụp đến trước ngực Vương Đông Sơn.

 

“Bốp..’ Vương Thi Viện và Trần Bối Lạp nhìn ra Diệp Phi ra không phải mềm mại như hai lạng bông Nhưng Vương Đông Sơn bị vỗ một cái, lại tức giận gầm lên, máu tươi chảy ra, ngã thẳng xuống đất, trường kiếm trong †ay cũng bay ra ngoài.

 

Vừa mới ngã xuống đất, một cái tay lạnh như băng nắm lấy cổ họng hắn.

 

“Vừa nãy tôi chưa nghe rõ, ông lặp lại lần nữa… Diệp Phi nhìn Vương Đông Sơn lạnh nhạt nói: “Phục, hay không phục?”

 

Toàn trường một mảnh tĩnh mịch.

 

Sao có thể?

 

Cái này sao có thể?

 

Đám người Vương Thi Viện chưa từng thấy Diệp Phi ra tay lại khiếp sợ thêm lần nữa.

 

Các cô không thể tin nổi rằng ở trong tay Diệp Phi Vương Đông Sơn không hề có sức phản kháng.

 

Vương Đông Sơn là phó hội trưởng đấy, ông so ra còn mạnh hơn Cuồng Hùng ba phần, sao lại bị Diệp Phi xách như xách một con chó vậy?

 

Cơ thể Vương Thi Viện run lên, triệt để rung động với Diệp Phi, sau đó cô xông lên giữ chặt tay anh cầu xin: “Diệp Phi, ông ấy là bố tôi, đừng tổn thương ông ấy”

 

Cô khóc như mưa, làm lòng người rung động.

 

Diệp Phi không động đậy, chỉ nhìn Vương Đông Sơn: “Phục, hay không phục?”

 

Chênh lệch quá xa…Vương Đông Sơn mất đi lợi thế đàm phán, mặt xám như tro tàn nhìn Diệp Phi: “Vương Đông Sơn…chào hội trưởng Diệp!”

 

Đám người Cuồng Hùng đồng loạt quỳ xuống: “Xin chào hội trưởng Diệp!”

 

Đại cục đã định!

 

Sau khi giải quyết xong Vương Đông Sơn, Diệp Phi lập tức chuyển giao chuyện này cho Tiết Như Ý xử lý.

 

Có Hoàng Thiên Kiều và Tiết Đông Hưng làm phụ tá, anh tin rằng Tiết Như Ý sẽ thuận lợi hấp thụ sức mạnh của Vương Đông Sơn.

 

Rời khỏi võ đài, Diệp Phi lái xe trở về biệt thự Phi Long, lúc đi trên đường, qua ngã tư xe dừng lại đợi đèn xanh, Diệp Phi tranh thủ mở điện thoại ra kiểm tra xem có tin tức gì của Tống Hồng Nhan được gửi tới không.

 

Đặt chân đến Nam Lăng còn chưa đầy một tuần lễ, Diệp Phi vốn định răng sẽ giải quyết vấn đề của sơn trang Chu thị trước rồi sau đó mới tụ hợp hoàn chỉnh liên minh võ thuật ở Nam Lăng, để thêm vào những con bài chưa lật trong tay mình.

 

Giờ lại thêm chuyện của Tống Hồng Nhan, theo “thông điệp” lần cuối cùng cô ấy xuất hiện thì thời gian không còn nhiều nữa, vậy nên Diệp Phi quyết sẽ đặt chú ý lên chuyện của nhà họ Tống trước.

 

Qua ngày mai, nếu Tông Hồng Nhan vẫn chưa xuất hiện thì ngày hôm sau Diệp Phi sẽ trực tiếp đánh tới tận cửa vườn hoa của nhà họ Tống.

 

“Rầm rầm rầm..” Vừa trở lại biệt thự Phi Long, còn chưa kịp mở cửa Diệp Phi đã nghe loáng thoáng thấy tiếng đập nện truyền ra từ bên trong. Khi mở cửa ra đi vào thì thấy Chung Thiên sư đang luyện công trong nhà.

 

Sau khi đạt được nửa phần còn lại của “Phục Ma tâm quyết”, thực lực của Chung Thiên sư đã có những tiến bộ thần tốc. Mới ngày hôm qua chỉ mới có thể động tay đốt phù mà hôm nay đã có thể bổ mấy đường lôi điện rồi.

 

Nhưng mà Diệp Phi rất không vui. Thử hỏi khi chứng kiến mớ hỗn độn bừa bãi ở đại sảnh, rất nhiều bình hoa của mình bị nổ nát thì có ai mà không thật tức giận, anh thật sự chỉ muốn xông lên đập cho tên này một trận một trận.

Bình Luận (0)
Comment