Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 930

Chương 930:

Đơn giản lại trực tiếp.

Chỉ là Diệp Phi cơ bản không có đánh trả, cũng không có lùi về sau tránh né.

Anh bỗng nhiên dựng Lý Mạt Mạt đang nằm trên sofa lên ngăn cản trước người mình.

Yết hầu cô ta đối diện với thanh kiếm gấy của Lý Đại Dũng.

“Xeth Nhìn thấy gương mặt cười của con gái, sắc mặt Lý Đại Dũng lập tức biến đổi, không kịp thu tay lại nên chỉ có thể lệch cổ tay đi.

“Xoẹt”

Một tiếng nhẹ nhàng, thanh kiếm gãy đâm rách áo khoác đâm thủng vào da thịt của Lý Mạt Mạt.

Con gái bị thương, động tác của Lý Đại Dũng cứng đờ.

“Xet”

Đúng lúc này dao ngắn trong tay Diệp Phi cũng dùng chiêu như ông ta ban nãy đâm thẳng vào tim Lý Đại Dũng.

Trong nháy mắt, tất cả các động tác đều dừng lại, ngay cả gió cũng tựa như ngừng thổi.

Trong chớp mắt, trận chiến này đã kết thúc.

Gương mặt tươi cười của Lăng Thiên Thủy cũng thay đổi, há mồm trợn mắt nhìn hai người.

“Sao có thể như vậy?”

“Điều này sao có thể xảy ra được?”

Cô ta không tin, một người đã cạn sức như Diệp Phi có thể lật ngược tình thế lần thứ hai.

Chỉ là hiện thực đẫm máu trước mặt.

Máu tươi đang chảy ra.

Lý Đại Dũng ngay cả đau nhức cũng không cảm nhận được, chỉ cảm thấy trên ngực bỗng lạnh lẽo, sức lực trên người bỗng rút sạch.

Sau đó cả người ông ta loạng choạng ngã trên mặt đất.

Trên người Lý Mạt Mạt lại có thêm máu tươi.

Vô cùng tươi đẹp.

Thấy Lý Đại Dũng thực sự ngã xuống, Lăng Thiên Thủy phản ứng lại, toàn thân lạnh lẽo, sau đó tắt màn hình biến mất.

Diệp Phi không để ý đến cô ta, anh biết chỉ cần mình còn sống thì Lăng Thiên Thủy sẽ không dám giết Đường Kỳ Kỳ.

Anh đỡ Lý Mạt Mạt lên sofa, cúi người bình tĩnh nhìn Lý Đại Dũng: “Chú Dũng, xin lỗi”

Lý Đại Dũng cảm thấy cơ thể có hơi lạnh lẽo: “Chuyện này cũng không thể trách cậu, là chú Dũng có lỗi với cậu”

“Chú vốn là nên bảo vệ cháu, kết quả lại đâm cháu một kiếm, còn muốn giết cháu.”

Ông ta cười khổ một tiếng: “Cậu có phản đòn tôi thế nào cũng không quá đáng.”

Diệp Phi vội vàng nói một câu: “Đừng nhúc nhích, vết thương cách trái tim chỉ khoảng nửa cm, chú dùng sức sẽ làm vết thương toạc ra dẫn đến chết”

Anh đúng là vẫn chưa ra đòn lấy mạng, anh vẫn có một tình cảm đặc biệt dành cho Lý Đại Dũng.

Tay Lý Đại Dũng ôm lấy tim cười khổ một tiếng: “Cháu muốn giao chú cho Diệp Đường sao?”

“Cháu không ra tay được, cũng không thể nào phán quyết và định tội chú.”

Diệp Phi không hề che giấu ý định của mình: “Hãy để cho chú Mặc xử lý đi, chú yên tâm, cháu sẽ cố gắng bảo vệ mạng sống của chú”

“Cảm ơn cậu, Diệp Phi”

Ánh mắt Lý Đại Dũng bỗng trở nên bình tĩnh: “Từ trước đến nay cậu chưa từng làm chú Dũng này thất vọng, nhưng mà dáng vẻ này của tôi đã làm cậu thất vọng rồi”

Khóe miệng Diệp Phi không ngừng mấp máy: “Cháu biết, chú nhất định có nỗi khổ riên: “Không có nỗi khổ gì cả, là tôi không chịu nổi cuộc sống khổ cực, là tôi không chịu nổi sự cám dỗ của đồng tiền”

Lý Đại Dũng ngắt lời của Diệp Phi, sau đó bỗng đổi chủ đề: “Nếu như có thể, hãy giúp chú chăm sóc cho Mạt.”

“Chú không chỉ một lần nghĩ đến việc cháu làm con rể của chú, nhưng mà tạo hóa trêu ngươi, không ngờ lại có kết cục như bây giờ.”

“Chú sẽ không chấp nhận xét xử, không phải là chú xem thường, mà là vô cùng xấu hổ”

Bình Luận (0)
Comment