Chàng Rể Chiến Thần

Chương 1395

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Nghe thấy Thượng Quan Nhu nói vậy, Thượng Quan Hoàng kinh ngạc hỏi: “Chủ động tấn công?”
Hoàng tộc Thượng Quan không giống nhà họ Lý.

Lý Giang Hùng có thể dẫn cao thủ tới xin đấu võ với bọn họ, nhưng bọn họ lấy lý do gì tới nhà họ Lý?
Cũng không thể nói là Hoàng tộc Thượng Quan xin đấu võ với nhà họ Lý được.

Hơn nữa, Hoàng tộc Thượng Quan đã khống chế Hoàng thành này trăm năm nay, nếu tiêu diệt nhà họ Lý thì các gia tộc còn lại sẽ nghĩ gì?
“Cháu biết ông nội đang do dự điều gì.

Hoàng tộc có tôn nghiêm của Hoàng tộc, nhưng nhà họ Lý kiên quyết muốn tiêu diệt chúng ta.

Chỉ cần cho họ cơ hội, họ sẽ không tha cho chúng ta đâu”.

Thượng Quan Nhu nghiêm túc nói: “Bây giờ chỉ có huỷ diệt nhà họ Lý mới có thể đảm bảo tương lai ổn định cho Hoàng tộc Thượng Quan.

Ông nội hãy quyết định đi!”
Thượng Quan Hoàng không lên tiếng, ánh mắt loé sáng.

Lão ta chưa từng nghĩ tới sẽ có ngày tự mình dẫn theo cao thủ của Hoàng tộc tới trấn áp một gia tộc hàng đầu khác trong Hoàng thành.

Chuyện này liên quan tới thể diện của Hoàng tộc Thượng Quan.

Nếu nhà họ Lý chủ động tìm tới mới bị Hoàng tộc Thượng Quan tiêu diệt, người đời sẽ chỉ cho rằng nhà Lý không biết tự lượng sức mình.

Nhưng nếu lão ta dẫn người tới tấn công nhà họ Lý, tiêu diệt được còn đỡ, nhỡ thất bại thì sao?
Sau này Hoàng tộc làm gì còn quyền uy ở Hoàng thành nữa?
Đến lúc đó, sợ là vô số gia tộc trong Hoàng thành đều sẽ đứng về phe nhà họ Lý.

Có lẽ trong thời gian ngắn, nhà họ Lý vẫn chưa làm gì được Hoàng tộc, nhưng về lâu dài, phe nhà họ Lý sẽ ngày càng mạnh lên.


Có khi nào bọn họ sẽ liên thủ trấn áp lại Hoàng tộc không?
“Không được!”
Thượng Quan Hoàng kiên quyết từ chối đề nghị của Thượng Quan Nhu.

“Ông nội!”
Thượng Quan Nhu vội vàng khuyên nhủ: “Chẳng lẽ thể diện còn quan trọng hơn sự sống chết của cả Hoàng tộc sao?”
Thượng Quan Hoàng nhíu mày, lạnh giọng nói: “Dù cụ tổ nhà họ Lý thực sự còn sống, chỉ cần ông ta dám tới, người bảo vệ quy tắc của Hoàng thành cũng sẽ không để yên”.

“Ông nội, người bảo vệ quy tắc cũng chỉ có thể xuất hiện khi Hoàng tộc sắp huỷ diệt.

Nhưng ông có từng nghĩ tới nếu nhà họ Lý lại ngóc đầu dậy, chuyện vừa rồi xảy ra lần nữa nhưng không còn cậu Thanh ở đây, chúng ta sẽ phải đối phó thế nào không?”
“Đến lúc đó cao thủ hàng đầu đều bị giết sạch, Hoàng tộc còn là Hoàng tộc nữa không?”
“Khi đó, sợ là chẳng cần cụ tổ nhà họ Lý ra mặt, Hoàng tộc đã chỉ còn cái vỏ rỗng.

Coi như nhà họ Lý kiêng kỵ người bảo vệ quy tắc, không tiêu chúng ta, Hoàng tộc cũng không thể tiếp tục kiểm soát Hoàng thành được nữa!”
Thượng Quan Nhu tận tình thuyết phục: “Chúng ta chủ động tấn công đi!”
“Câm miệng!”
Thượng Quan Hoàng quát: “Ông tự biết phải đối phó nhà họ Lý thế nào!”
Dứt lời, lão ta giận dữ rời đi.

Từ đầu đến cuối, Dương Thanh chẳng nói năng gì.

Đây là chuyện riêng của Hoàng tộc Thượng Quan, không liên quan đến anh.

Nếu không vì nể mặt Thượng Quan Nhu, vừa rồi anh cũng sẽ không âm thầm ra tay.

“Cậu Thanh nghĩ Hoàng tộc có nên chủ động tấn công không?”
Một lúc lâu sau, Thượng Quan Nhu chờ mong nhìn Dương Thanh.

Anh lắc đầu đáp: “Tôi không biết rõ thực lực thật sự của Hoàng tộc.

Có lẽ vừa rồi dù tôi không ra tay, nhà họ Lý cũng sẽ không được như ý.

Tôi không thể trả lời chị được”.

Nghe thấy thế, Thượng Quan Nhu lập tức thất vọng tràn trề.

Nhưng cô ta cũng biết lời anh nói là thật.

Hoàng tộc có thể nắm giữ Hoàng thành trăm năm nay, sao có thể dễ bị đánh bại như vậy được?
Nếu Dương Thanh không ra tay, cô ta cũng không biết Thượng Quan Hoàng có cách nào giải quyết nhà họ Lý hay không.

Nhưng cô ta có thể xác định nếu không có anh, cao thủ hàng đầu của Hoàng tộc Thượng Quan sẽ phải chết rất nhiều.

Cùng lúc đó trong một chiếc Rolls-Eoyce, Lý Giang Hùng sa sầm mặt, nghiến răng nghiến lợi nói: “Chết tiệt, không ngờ thực lực của Dương Thanh lại mạnh như vậy, đến cả lão tổ tông cũng không dám tuỳ tiện ra mặt”.

“Chủ gia tộc, cao thủ thần bí giết Lý Mục thật sự là Dương Thanh sao?”
Một cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong khó tin hỏi.

Người nhà họ Lý đều đã nghe danh Dương Thanh, chưa tới ba mươi tuổi đột phá Siêu Phàm Cảnh đủ để khiến người ta khiếp sợ.


Thế nhưng khí thế Dương Thanh vừa thể hiện rõ ràng vượt xa Siêu Phàm Nhất Cảnh.

Lý Giang Hùng cắn răng nói: “Ngoài cậu ta ra còn ai vào đây nữa? Chẳng lẽ Hoàng tộc Thượng Quan vẫn còn cao thủ Siêu Phàm Cảnh khác à?”
“Liệu có phải là người bảo vệ quy tắc không?”
Cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong kia dè dặt nói: “Biết đâu Dương Thanh chỉ là một quân cờ.

Người bảo vệ quy tắc tồn tại là để bảo vệ quyền uy của Hoàng tộc.

Nói không chừng người giết Lý Mục chính là người bảo vệ quy tắc”.

“Dù có người truy cứu trách nhiệm, bọn họ cũng sẽ đổ lên đầu Dương Thanh.

Dù sao cậu ta cũng là cao thủ Siêu Phàm Cảnh”.

Lý Giang Hùng kinh ngạc hỏi: “Ý ông là, người bảo vệ quy tắc đã ra tay sao?”
“Phải!”
Người kia vội vàng gật đầu.

Lý Giang Hùng không nói không rằng, mãi lâu sau mới nghiến răng nghiến lợi nói: “Nếu thật sự là vậy, chúng ta làm gì còn phần thắng?”
“Vẫn nên đợi gặp được cụ tổ xem ông ấy nói gì!”, người kia cũng là dòng chính nhà họ Lý, bèn nói.

Hai mươi phút sau, Lý Giang Hùng về tới gia tộc.

Ông ta bước vào một căn hầm, đi thang máy xuống trụ sở bí mật chín tầng dưới mặt đất.

Trong đó, một lão già đang ngồi xếp bằng, luồng khí tức như có như không lượn lờ xung quanh lão ta.

“Bố!”
Lý Giang Hùng hơi khom người nhìn đối phương, thái độ vô cùng cung kính.

Cụ tổ nhà họ Lý đã trăm tuổi nhưng vẫn còn sống trên đời.

“Thất bại rồi à?”
Lão ta lên tiếng hỏi, không thèm quay đầu lại, giọng điệu cực kỳ bình thản.

Lý Giang Hùng gật đầu đáp: “Có lẽ người bảo vệ quy tắc đã ra tay!”

“Không thể nào!”
Cụ tổ nói chắc nịch.

Lão ta chậm rãi đứng dậy, cặp mắt đục ngầu nhìn chằm chằm Lý Giang Hùng: “Mày khiến tao rất thất vọng!”
“Bố ơi!”
Lý Giang Hùng hốt hoảng vội quỳ rạp xuống, đỏ mắt nói: “Con cũng không ngờ trong Hoàng phủ Thượng Quan còn có một cao thủ Siêu Phàm Cảnh khác”.

“Bốp!”
Tiếng bạt tai vang dội.

Lý Giang Hùng bị ăn tát.

Ông ta bay ngược ra ngoài như trái bóng da, nặng nề đâm vào vách tường của căn hầm.

“Xin bố bớt giận!”
Ông ta vô cùng sợ hãi, cảm thấy xương cốt toàn thân như vỡ thành từng mảnh, nằm bò ra đất cầu khẩn.

Cụ tổ lạnh giọng nói: “Mày không nên tính kế thằng nhóc kia”.

Lý Giang Hùng giật mình kinh hãi, đương nhiên biết thằng nhóc cụ tổ nhắc tới là ai.

Từ khi Dương Thanh được Thượng Quan Hoàng mới tới Hoàng tộc Thượng Quan, Lý Giang Hùng cũng đã bắt đầu giăng bẫy để Dương Thanh chạm mặt Lý Bảo Phong trên máy bay, dẫn dắt họ mâu thuẫn vì Quách Sở Sở.

Tất cả đều trong dự đoán của Lý Giang Hùng.

Chính vì lão ta hiểu rõ Dương Thanh, đoán được anh sẽ ra tay lấy mạng Lý Bảo Phong.

chien-than-o-re-1395-0.jpg.

Bình Luận (0)
Comment