Chàng Rể Chiến Thần

Chương 2047


Nghe lão ta nói vậy, Vũ Vũ Lan không nghi ngờ nữa, gương mặt phẫn nộ xen lẫn sợ hãi.

Dù bà ta có là thiên tài đứng đầu của Hoàng tộc họ Vũ thì đến bốn mươi tuổi bà ta mới bước vào cảnh giới Siêu Phàm Nhất Cảnh.

Mà Dương Thanh thì còn vào Siêu Phàm Cảnh sớm hơn bà ta mười hai năm.

Thiên phú võ thuật thế này, dù có là hai Hoàng tộc cổ xưa thì cũng chưa thấy bao giờ.

“Cậu ta là người của gia tộc Cổ Võ à?”
Ngoài gia tộc Cổ Võ ở ẩn kia ra thì bà ta không thể nghĩ ra ai mà lại có thiên phú võ thuật kinh khủng đến vậy.

Phương Nho läc đầu: “Tạm thời không biết nhưng theo tôi được biết, sáu năm trước cậu ta còn là người bình thường, thậm chí còn chẳng bằng Vương Cảnh sơ kỳ”.

“Từ sáu năm trước, sau khi cậu ta tòng quân biên giới phía Bắc của chiến vực Chiêu Châu, thiên phú võ thuật đỉnh cao, thực lực tăng như bay”.

“Năm năm nhập ngũ ngắn ngủi mà cậu ta đã thành Tướng quân của biên giới phía Bắc, một năm trước rời biên giới phía Bắc, quay về cuộc sống bình thường”.

“Trừ chuyện này ra, tôi còn tra được thân phận của cậu ta có chút vấn đề.


Từ nhỏ cậu ta đã lớn lên ở gia tộc Vũ Văn, một trong tám gia tộc lớn ở Yến Đô.

Chủ gia tộc Vũ Văn là bố cậu ta nhưng trên thực tế, người này chỉ là bố nuôi”.

“Mẹ ruột của Dương Thanh là Dương Tuyết Nhạn, năm đó sau khi mang thai mới lấy Vũ Văn Cao Dương”.

“Không những thế, về người phụ nữ tên Dương Tuyết Nhạn này, tôi chỉ điều tra được những chuyện sau khi bà ta xuất hiện ở Yến Đô, còn những chuyện trước đó không biết được gì, cứ như là tự dưng xuất hiện ở Yến Đô vậy”.

“Cuối cùng càng không biết bố ruột của Dương Thanh là ai”.

“Nhưng mới hai mươi tám tuổi mà thực lực cậu ta đã đạt đến Siêu Phàm Nhất Cảnh, tất nhiên huyết mạch vô cùng mạnh mẽ.

Tôi nghi ngờ mẹ và bố cậu ta đều không phải người bình thường, rất có thể cũng là thiên tài của gia tộc Cổ Võ”.

Nghe Phương Nho nói xong, sự tức giận trên mặt Vũ Vũ Lan biến mất mà thay vào đó là sự nghiêm túc.

Hoàng tộc họ Vũ của bà ta muốn điều tra gì mà chẳng được nhưng bây giờ lại không điều tra được lai lịch của bố mẹ Dương Thanh.


Điều này đã đủ để chứng minh có vấn đề.

“Có lẽ thậm chí bản thân cậu ta cũng không biết rõ cậu ta là ail”
Phương Nho chợt bổ sung thêm một câu.

Thời gian cứ trôi qua từng phút từng giây, Vũ Vũ Lan không nói gì nhưng vẻ mặt cực kỳ phức tạp, khi thì phân nộ, khi thì bình tĩnh, khi thì bùng nổ.

Khoảng mười phút trôi qua, Vũ Vũ Lan mới hung hăng nói: “Dù cậu ta có là ai đi chăng nữa thì nếu đã dám giết con trai tôi, tôi sẽ nghiền cậu †a thành tro!”
“Trưởng công chúa, quân tử báo thù mười năm chưa muộn.

Tôi đề nghị chúng ta vẫn nên từ từ, chờ sau khi biết rõ thân phận Dương Thanh rồi ra tay cũng không muộn”.

Phương Nho vội nói.

Mặc dù thực lực của Hoàng tộc họ Vũ hơn hẳn bốn Hoàng tộc lớn nhưng nếu so với gia tộc Cổ Võ chân chính thì vẫn kém xa.

Một khi Dương Thanh có liên quan đến gia tộc Cổ Võ thì Hoàng tộc họ Vũ sẽ gặp phiên phức.

“Câm miệng cho tôi!”
Vũ Vũ Lan hét lên, đe doạ: “Ông phải giữ bí mật tất cả những gì liên quan đến Dương Thanh.

Nếu tôi mà biết ông dám tiết lộ chuyện Dương Thanh thì tôi sẽ không tha cho ông đâu!”
“Dạ!”.

Bình Luận (0)
Comment