Chàng Rể Chiến Thần

Chương 2355

Chương 2355:

 

Thế nên chắc chắn lão ta không thể rời đi trong tình huống này được.

 

Nghe Lý Giang Hùng nói xong, ánh mắt của ba Hoàng Chủ thi nhau nhìn về phía lão ta.

 

Một lúc lâu sau đó, Thượng Quan Hoàng cũng gật đầu: ‘Cậu nói không sai, Hoàng tộc họ Diệp bỏ chạy là vì sợ cậu Chấn, nếu đã vậy tại sao chúng ta lại phải chạy? Các thế lực lớn của Hoàng thành Thượng Quan tiếp tục ở lại Yến Đô, đợi mệnh lệnh của cậu Chấn’.

 

“RõI”

 

Lý Giang Hùng lập tức vui mừng.

 

Thấy Thượng Quan Hoàng quyết định muốn để các cao thủ thuộc các thế lực lớn của Hoàng thành Thượng Quan ở lại Yến Đô, Long Tấn cũng vội vã tỏ thái độ: “Các thế lực lớn của Hoàng thành Long cũng sẽ tiếp tục ở lại Yến Đô, chờ lệnh của cậu Chấn!”

 

“Vâng!”

 

Người của các thế lực trong Hoàng thành Long thi nhau đáp lại lời lão ta.

 

Đến bây giờ, chỉ còn lại mình Đoàn Hoàng là chưa tỏ rõ thái độ.

 

“Hoàng tộc họ Đoàn chúng tôi sẽ không ở lại Yến Đô, nếu Hoàng tộc họ Diệp đã rời đi chứng tỏ cậu Chấn đã an toàn, chúng tôi ở lại cũng không giúp được gì”.

 

Đoàn Hoàng nói xong, lại nhìn về phía Long Tấn và Thượng Quan Hoàng chắp tay chào: “Chúng ta tạm biệt ở đây!”

 

Dứt lời, lão ta không chút do dự xoay người rời đi.

 

“Hừ!”

 

Mãi cho đến khi thế lực của Hoàng thành Đoàn đều đã đi hết, Long Tấn mới lạnh giọng nói: “Cái lão Đoàn Hoàng này đúng là gió chiều nào xoay chiều ấy, trước đó nếu cậu Chấn không ép, chắc chắn lão ta sẽ không chọn cậu Chấn nhanh như thế”.

 

“Bây giờ ông ta rời đi như vậy, chỉ sợ là đã đoán được gì đó rồi”.

 

Thật ra, Long Tấn và Thượng Quan Hoàng cũng có suy đoán, chẳng qua là họ không nói ra mà thôi.

 

Dương Chấn đã từng mất khống chế, mặc dù người biết chuyện này không nhiều thế nhưng bọn họ đều là chủ của Hoàng tộc, đương nhiên biết rõ chuyện này.

 

Chẳng qua họ không biết lần mất khống chế này của Dương Chấn khác hoàn toàn so với lần trước đó.

 

Trước đó vì dùng liều thuốc siêu hoàn mỹ nên mới mất khống chế, bây giờ thuốc trong cơ thể Dương Chấn đã sớm tiêu hao gần như không còn lại chút gì.

 

Lần này, cái Dương Chấn gặp phải là việc thức tỉnh huyết mạch cuồng hóa, sức mạnh bộc phát ra cũng hoàn toàn vượt xa khi chịu ảnh hưởng của liều thuốc siêu hoàn mỹ kia.

 

Lúc này, dưới chân núi Yến Sơn, hai anh em nhà họ Tống hai vẫn đang ở đó, khuôn mặt cả hai đều rất nghiêm nghị.

 

“Chúng ta nên làm gì bây giờ?”, Tống Hữu đột nhiên hỏi. ễ Tống Tả nhìn về phía Tống Hữu, tia sáng trong mắt chợt lóe lên: “Anh em chúng ta trốn chạy lâu thế rồi, lần này có lẽ là cơ hội của chúng ta”.

 

Nghe vậy, hai mắt Tống Hữu sáng lên: “Ý của anh là, nếu như chúng ta giúp đỡ cậu Chấn là có thể giải quyết những phiền phức kia, đúng chứ?”

 

Tống Tả gật đầu, sau đó ngẩng mặt nhìn về phía đỉnh Yến Sơn, nghiêm túc nói: “Thế nhưng trước đó chúng ta phải nghĩ ra cách giúp cậu Chấn thuận lợi thức tỉnh huyết mạch cuồng hóa đã, như vậy thì mới có thể khiến cậu Chấn thiếu nợ anh em chúng ta, lúc ấy chúng ta mới dễ mở miệng”.

 

“Nhưng mà chuyện thức tỉnh huyết mạch cuồng hóa, chúng ta biết phải giúp thế nào?”, Tống Hữu cau mày hỏi.

 

Nét mặt của hai anh em nhà họ Tống đều trở nên nặng nề. Họ muốn giúp để Dương Chấn mang ơn mình nhưng lại không biết phải làm sao.

Bình Luận (0)
Comment