Chàng Rể Chiến Thần

Chương 2740

Chương 2740:

Dương Chấn hơi híp mắt, nhìn về phía Yoshida: “Cao thủ Siêu Phàm Cảnh ư?”

Yoshida ngạo nghề nói: “Cách đây không lâu, tôi vừa đột phá Siêu Phàm Cảnh, nếu tôi không đoán nhầm, Cậu Chấn cũng là cao thủ Siêu Phàm Nhất Cảnh đúng không?”

Xem ra Yoshida cũng không biết nhiều về Dương Chấn, bằng không sao có thể nghĩ thực lực của Dương Chấn chỉ đến Siêu Phàm Nhất | Cảnh chứ?

Dương Chấn cười lạnh, tên này đúng là ngông cuồng, chưa tìm hiểu kỹ lai lịch của anh mà đã dám đến ra oai, còn định thu mua tập đoàn Nhạn Chấn nữa chứ.

“Nhớ lời tôi nói, tôi chỉ cho các ông ba ngày mà thôi, ba ngày sau, nếu các ông chưa cút khỏi Chiêu Châu, tôi sẽ đích thân tiễn các ông lên đường đấy!”

Dương Chấn lạnh lùng nói rồi nhìn về phía La Thế Hoành, híp mắt: “Tôi nói các ông, tức là bao gồm cả tên Hán gian như ông đấy, rõ chưa hả?”

La Thế Hoành đỏ mặt, nghiến răng nghiến lợi: “Dương Chấn, cậu đừng không biết điều như thết Ông Yoshida đến từ gia tộc Yoshida – một trong ba tài phiệt lớn của nước Dương, rất giàu có, hơn nữa gia tộc Yoshida cũng sở hữu rất nhiều cao thủ Siêu Phàm Cảnh, tôi khuyên cậu nên thỏa hiệp, giúp ông Yoshida thuận lợi thu mua tập đoàn Nhạn Chấn thì hơn, bằng không hậu quả sẽ rất nghiêm trọng đấy”.

“Cút!”

Tiếng quát của Dương Chấn như đòn tấn công có thật, giáng lên người La Thế Hoành. La Thế Hoành cảm thấy ngực mình như bị gõ một búa, thở cũng khó khăn.

Yoshida híp mắt, nhìn chăm chăm vào Dương Chấn: “Nếu Cậu Chấn không chịu hợp tác, tôi đành dùng thủ đoạn của mình để ép cậu nghe lời vậy, chúng ta đi!”

Yoshida dẫn La Thế Hoành rời đi, trong phòng chỉ còn Dương Chấn và Lạc Khải .

Lạc Khải nói với vẻ mặt khó coi: “Chủ tịch, xin lỗi cậu! Tôi cũng không ngờ người đứng sau La Thế Hoành lại đến từ gia tộc Yoshida của nước Dương”.

Dương Chấn khẽ lắc đầu: “Có gì đâu mà phải xin lỗi! Trước giờ tôi vốn không thích người nước Dương, nếu họ đã chán sống thì tôi đành giúp vậy! Ba ngày tới, cho dù tập đoàn Thuận Thiên làm gì thì cũng không cần quan tâm”.

“Bởi vì cho dù ông ta làm nhiêu đến mấy thì cũng chỉ phí công, ba ngày sau, chúng ta giành lấy thành quả lao động của tập đoàn Thuận Thiên là được”.

Lạc Khải hơi lo lắng: “Chủ tịch, dù sao gia tộc Yoshida cũng là một trong ba tài phiệt lớn của nước Dương, Yoshida thay mặt cho gia tộc Yoshida ở Yến Đô, nếu chúng ta giành mất thành quả lao động của tập đoàn Thuận Thiên thì có khiến gia tộc Yoshida tức giận không thế?”

Dương Chấn cười lạnh: “Gia tộc Yoshida tức giận á? Ở lãnh thổ Chiêu Châu của tôi, người nước Dương cũng dám làm càn à?”

Lạc Khải vội nói: “Chủ tịch, xin lỗi! Tại tôi cả nghĩ rồi”.

Dương Chấn đáp: “Ông cứ yên tâm đi, mọi chuyện đã có tôi lo rồi!”

Lạc Khải nói: “Vâng!”

Phía bên kia, sau khi rời đi với La Thế Hoành, Yoshida tức giận nói: “Dương Chấn đúng là ngông cuồng đến mức coi trời bằng vung, tôi đã tiết lộ thân phận mà cậu ta vẫn dám từ chối tôi, tôi phải khiến cậu ta trả giá đắt!”

La Thế Hoành vội nói: “Ông Yoshida, cho dù ông muốn làm gì, tôi cũng sẽ dốc toàn lực để phối hợp!”

Yoshida hơi híp mắt, chợt hỏi: “Ông biết người quan trọng nhất với cậu ta là ai không?”

La Thế Hoành nói: “Là vợ và con gái cậu ta, nhưng không hiểu sao vợ, con gái, bố vợ và em vợ cậu ta đều đã biến mất lâu lắm rồi, như bốc hơi khỏi thế gian vậy”.

Bình Luận (0)
Comment