Chàng Rể Chiến Thần

Chương 3588

Chương 3588

Chẳng mấy nữa, chuyện này sẽ được truyền khắp Hạ Giới giới Cổ Võ, một khi các thế lực định hợp tác để tiêu diệt linh hồn Ma Thần, mà khi đó linh hồn Ma Thần đã ngủ say rồi, chẳng phải lửa giận của họ sẽ trút hết lên đầu anh ư?

“Tiền bối, tiền bối phải ngủ say bao lâu mới tỉnh lại?”

Dương Chấn thận trọng hỏi.

Nhưng anh hỏi mấy lần mà vẫn không nhận được câu trả lời từ Ma Thần, rõ ràng Ma Thần đã chìm vào giấc ngủ.

Lúc này, cao thủ của Thủ Hộ Minh đều nhìn kết giới đang dần sụp đổ với vẻ mặt khó coi, họ biết từ nay trở đi, không thể sửa nổi kết giới nữa, có lẽ không lâu sau, kết giới sẽ hoàn toàn biến mất, cho đến khi hòa làm một với thế tục.

Cao thủ Yến Đô đều cảm nhận được linh khí đang không ngừng trở nên nồng đậm, ai cũng tiến vào trạng thái tu luyện, các cao thủ liên tục đột phá.

“Đại sư Cổ, không còn cách nào thật à?”

Hình Cực nhìn về phía đại sư Cổ, nghiêm nghị hỏi.

Đại sư Cổ lắc đầu, trầm giọng nói: “Đại sư trận pháp của Hạ Giới giới Cổ Võ không vá nổi vết nứt kết giới lớn như thế, theo tình hình này, cùng lắm là ba ngày nữa, kết giới sẽ hoàn toàn biến mất”.

Hình Cực có vẻ không cam lòng, cắn răng: “Không còn cách nào khác thật à? Chẳng hạn như… tìm đại sư trận pháp mạnh hơn ấy”.

Đại sư Cổ cười khổ: “Phải là đại sư trận pháp trên Thiên Cảnh Tam Phẩm, nhưng Hạ Giới giới Cổ Võ còn không có cao thủ trên Thiên Cảnh Tam Phẩm, lấy đâu ra đại sư trận pháp trên Thiên Cảnh Tam Phẩm đây? Hơn nữa, trong mắt cao thủ của Trung Giới giới Cổ Võ, Hạ Giới cũng thế, thế tục cũng vậy, đều không liên quan gì tới họ, trừ khi có chuyện ảnh hưởng đến kết giới giữa Hạ Giới và Trung Giới giới Cổ Võ, đại sư trận pháp của Trung Giới giới Cổ Võ mới ra tay”.

Sau khi im lặng một lúc lâu, Hình Cực mới nói: “Tôi hiểu rồi”.

Lão ta nói rồi nhìn về phía Dương Chấn bằng ánh mắt căm thù, nghiến răng nghiến lợi: “Tôi không quan tâm cậu đang là Ma Thần hay Dương Chấn, tôi nói cho cậu biết, Thủ Hộ Minh không phải thế lực mà cậu có tư cách đắc tội”.

“Một ngày nào đó, cậu sẽ phải trả giá đắt vì hành động của mình!”

Dương Chấn lạnh lùng nhìn về phía đối phương: “Tôi chờ các người khiến tôi trả giá đắt!”

Hình Cực không nói nhiều nữa, khoát tay, quát: “Chúng ta đi!”

Trong lúc nhất thời, cao thủ của Thủ Hộ Minh đều quay người rời đi.

Đại sư Cổ và các đại sư trận pháp cũng chăm chú nhìn Dương Chấn rồi rời đi theo hướng của cao thủ Thủ Hộ Minh.

“Anh Chấn!”

Sau khi đám người rời đi, Phùng Tiểu Uyển hô lớn, chạy tới chỗ Dương Chấn, nhào vào lòng Dương Chấn, ôm chặt lấy anh, như sợ Dương Chấn bất ngờ biến mất.

Dương Chấn có thể cảm nhận được sự lo lắng của Phùng Tiểu Uyển với mình, anh nói khẽ: “Em yên tâm, anh Chấn của em phúc lớn mạng lớn, không việc gì đâu”.

Một lúc lâu sau, Phùng Tiểu Uyển mới bình tĩnh lại, cô ta nhìn Dương Chấn bằng đôi mắt đỏ hoe: “Anh Chấn, sau này em cũng muốn tu luyện, trở thành cao thủ hàng đầu, như thế em sẽ không trở thành gánh nặng của anh nữa!”

Bình Luận (0)
Comment