Chàng Rể Ma Giới

Chương 149

Sau khi Trần Duệ hiểu rõ nguyên nhân Tim hai năm nay một mực ở lại thế giới dưới mặt đất, hắn đang suy nghĩ cách đối phó thổ nguyên tố nhân cùng đám ma ruồi thì thấy một medusha đến, khàn khàn nói: "Nữ vương lệnh các người lập tức đến gặp người!".
Trần Duệ từ miệng Tim biết được vị nữ hoàng này đối với người ngoại lai nghi kỵ và địch ý rất sâu, lập tức nắm tay Athena đi theo medusha về hướng tiểu hồ.
Trên mảnh đất trống đó, medusha nữ vương đứng chính giữa, hai bên là một loạt medusha, Liêu Toa cùng Lộ Toa cũng ở trong đó.
Trần Duệ dẫn theo Athena đến trước mặt medusha nữ vương cúi đầu hành lễ: "Ra mắt điện hạ tôn kính, để biểu hiện tình hữu nghị, ta đã cơ bản trị thương xong cho tộc nhân của người rồi". Nguồn: http://truyenggg.com
Medusha nữ vương khẽ gật đầu, lời nói tương đối bất thiện: "Thật đáng tiếc, biểu hiện này của ngươi chỉ có thể miễn cưỡng giữ được tính mạng, nhưng không thể thoát khỏi thân phận tù phạm, sau này ngươi vẫn phải tiếp tục cung cấp vật phẩm trị liệu để giữ mạng cho ngươi lẫn đồng bạn của ngươi".
Trần Duệ lắp bắp kinh hãi, trở mặt này cũng quá nhanh đi, đúng chuẩn xong việc liền không nhận người mà!
Tim miễn cưỡng nghe rõ ý tứ của medusha nữ vương, vội vàng giải thích, Trần Duệ và Athena cũng không có ác ý, bọn họ đang đối kháng thổ nguyên tố cùng ma ruồi, còn tứng cứu Lộ Toa một mạng, Liêu Toa cùng Lộ Toa cũng mở miệng cầu tình.
"Tim!" Thanh âm Medusha nữ vương mang theo vài phần tức giận, "Đừng tưởng rằng ta không biết, ngươi hôm nay cùng Lộ Toa đi làm chuyện gì, còn hy sinh bao nhiêu là tộc nhân nữa!".
Tim cúi đầu, Liêu Toa nói: "Mẫu thân đại nhân, đừng trách cứ Tim, là ta bảo hắn làm như vậy, tất cả cũng vì hài tử sắp ra đời thôi!".
"Càn rỡ!" Medusha nữ vương giận dữ nói: "Ngươi nghĩ mẹ con ngươi có thể bình an lên mặt đất sinh sống hay sao? Sinh vật trên mặt đất đều hết sức giả dối và hung hãn, bọn chúng đều coi chúng ta là cừu địch, cho dù ngươi và Lộ Toa có thể ra ngoài, thì cũng vô pháp sinh tồn! Ngươi hành động lỗ mãng thì ngay cả bộ lạc medusha này cũng không khỏi tránh khỏi kết cục diệt vong!".
Liêu Toa không ngừng cầu xin, medusha nữ vương lộ ra sát khí nói: "Liêu Toa, ngươi cùng trượng phu của ngươi lui ra đi! Nếu không ta sẽ giết ngươi! Ta không chỉ là mẫu thân của ngươi, mà còn là nữ vương bộ lạc medusha!".
Trần Duệ không thể không thừa nhận, đứng trên lập trường của nữ vương medusha, chuyện này cũng không phải không có lý, nhưng nếu như vậy đối với hắn và Athena mà nói thật không ổn, liền nhanh chóng mở miệng: "Nữ vương điện hạ tôn kính, có lẽ người không biết, thông đạo trở về mặt đất đã bị địch nhân của ta phá huỷ, không thể trở lên được, điểm này Lộ Toa có thể làm chứng. Ta và đồng bạn lúc này không khác gì một phần tử của thế giới dưới lòng dất, chúng ta nguyện ý trợ giúp medusha đối kháng thổ nguyên tố và đám ma ruồi kia, mong điện hạ tin tưởng nhóm người chúng ta".
"Đám người nhỏ bé các ngươi có khả năng gì mà trợ giúp medusha chúng ta?" Nữ vương medusha lộ ra vẻ khinh miệt nói: "Các ngươi chỉ là một đám ngoại lai, lại còn vô cùng giảo hoạt, Tim hiện giờ là trượng phu của con gái ta, hơn nữa còn phải dựa vào nước suối kia mà sinh tồn, ta miễn cưỡng có thể tín nhiệm hắn, còn ngươi muốn ta tin ngươi, vậy thì giết chết nữ nhân bên người ngươi đi, rồi trở thành nam nhân của medusha bọn ta, ta có thể tạm thời cho ngươi tiếp tục sống, thậm chí cho ngươi đặc quyền giống như Tim".
Giết nữ nhân bên cạnh??? Trần Duệ liếc nhìn Athena, bàn tay đang nắm tay nàng càng siết chặt hơn, ý chí hắc ám đã xuất hiện trên ngón vô danh, hỏi ngược lại: "Nữ vương điện hạ, chẳng lẽ ngươi nghĩ một người dám giết nữ nhân bên cạnh mình thì thật sự có thể tin tưởng sao?".
Nữ vương medusha cười lạnh, quát: "Vệ binh, bắt lấy bọn chúng!".
Nơi này là sào huyệt của medusha nên việc đối phó với bọn vô danh tiểu tốt này, nữ vương medusha nghĩ rằng bản thân mình cũng không cần tự ra tay.
"Bảo trọng! Tim, ta sẽ nghĩ cách giúp ngươi." Trần Duệ thở dài một tiếng, tay vẫn nắm chặt tay Athena, cả hai bắt đầu vặn vẹo rồi mơ hồ biến mất.
Nữ vương medusha thấy tình thế không ổn, nháy mắt liền xuất hiện trước mặt Trần Duệ, đồng thời phóng ra quang mang kim sắc xà quỷ dị, nhìn chằm chằm vào đôi mắt Trần Duệ, nhưng đã chậm một bước, Trần duệ, Athena, còn có sợi dây thừng trên vai đồng thời biến mất.
Nữ vương medusha không ngờ xảy ra tình huống bất ngờ này, phẫn nộ hét lên một tiếng, ánh mắt tràn đầy sát khí dừng ở trên người Tim, Liễu Toa liền nhanh chóng bước lên chắn trước người hắn, hộ ra vẻ mặt cầu xin, ánh mắt nữ vương medusha dần dần mềm xuống, bất mãng kêu lên một tiếng rồi xoay người rời đi.
Ở một nơi nào đó trong thế giới dưới lòng dất, không gian vặn vẹo một trận, hai bóng người đột nhiên xuất hiện trên mặt đất, đúng là Athena cùng Trần Duệ.
Athena cảm giác cả người chóng mặt hoa mắt, thân thể lảo đảo, nháy mắt liền thanh tỉnh, medusha toàn bộ đac biến mất không thấy gì nữa, chung quanh là một hoàn cảnh hoàn toàn xa lạ.
Nàng vừa định mở miệng, liền cảm thấy Trần Duệ bên cạnh có điểm khác thường, cả người hắn đông cứng lại, làn da, mái tóc, cả y phục bên trong lẫn bên ngoài đều biến thành đá.
"Hoá đá!" Athena kinh hãi thốt lên, nghĩ đến thiên phú nổi tiếng của medusha, cả người như rơi vào hầm băng.
Hiện tại không thể trở về mặt đất, trừ khi giết chết nữ vương madusha, nếu không căn bản không thể giải cứu Trần Duệ, tất cả chuyện này đều do nàng mà ra cả, lẽ ra nàng không nên tiến vào chủ quáng động. Trong phút chốc, trong lòng Athena xẹt qua một cái ý niệm, nếu nam nhân này chết đi, nàng… thật lòng cũng không muốn sống nữa.
May mắn là loại trạng thái cứng ngắc này chỉ duy trì trong chốc lát rồi dần dần mềm lại, đã từ từ khôi phục lại sức sống.
Trần Duê hít vào một ngụm lớn khí, cảm giác hết sức kinh hồn, năng lực hoá đá của medusha quả thật đáng sợ, lại còn do chính nữ vương thực lực "không thể phán đoán" tự mình thi triển. Vừa rồi trong nháy mắt đó, đừng nói ý thức, ngay cả máu trong người dường như đều bị đông cứng, may mắn nhờ có siêu cấp hệ thống tiêu trừ dị lực này, nếu không cho dù chạy trốn thành công cũng biến thành một tượng đá mất hết sinh mệnh.
Athena thở phào một cái, Trần duệ phát hiện tay nàng đã đổ đầy mồ hôi lạnh, liền mở miệng cười một cái cho nàng cảm thấy an tâm.
Nơi hai người đến là một khối đá cao ánh sáng lờ mờ, nhưng có thể quan sát được mọi góc độ một cách rõ ràng.
"Nơi này hẳn là tạm thời có thể an toàn" Trần Duệ từ trữ vật trong không gian lấy ra một cái đệm thật dày, kéo Athena cùng ngồi xuống, "Trước tiên phải nghĩ ngơi một chút, nàng đêm qua chiến đấu suốt một đêm, hôm nay lại tiếp tục xảy ra chuyện, khẳng định là mệt lắm rồi".
Ban nãy nguy hiểm, Athena bị hắn nắm tay cũng không cảm thấy quá mức khẩn trương, hiện giờ hai người ở đây có một mình, ngược lại cảm thấy không yên, nhưng không thể nào rút tay lại được.
"Athena…" ("Trần Duệ…")
"Ân…" ("Ân…")
Hai người cơ hồ là cùng lúc đặt câu hỏi và cũng đồng thời trả lời.
"Ngươi nói trước đi…" ("Ngươi nói trước đi…")
Cứ một lần mở miệng là lại đồng thanh.
"Nàng nói trước đi, Athena".
Athena đáp lại, mãi một lúc lâu sau mới từ từ nói ra ba chữ.
"Thực xin lỗi".
"Ân, không sao…"
Một hồi lâu sau…
"Thực xin lỗi…"
"Không có sao mà…"
Giây lát sau…
"Thực xin lỗi…"
"…"
"Thực xin lỗi…"
"Không có sao mà… nàng đừng để ở trong lòng…"
Athena lắc lắc đầu, lại tiếp tục nói: "Không, là ta không nghe lời ngươi, không nên vào chủ quáng động…"
"Chuyện này cũng không thể trách ngươi, tất cả là âm mưu của Connor, chính hắn xui khiến những thợ đào mỏ đi trộm quặng rồi dẫn ngươi tới cứu, sau đó phá huỷ đường về, chỉ có thể vào mà không thể ra."
Athena run lên, cúi đầu thấp đến nỗi không thể thấp hơn nữa: "Ngươi biết rõ vào rồi không thể ra, sao còn muốn tiến vào?"
Trần Duệ biết nàng khó chịu, thoải mái cười nói: "Ta nói rồi, cái bệnh ngốc là có thể lấy mà, ta đã bị ngươi lây bệnh rồi."
Đáng tiếc dù như thế cũng không thể làm dịu khó chịu trong lòng Athena được, ngược lại còn có chiều hướng tăng lên, đầu vai nàng run run, từng giọt từng giọt nước mắt rơi xuống.
"Là ta ngu ngốc, trúng quỷ kế!"
"Là ta khiến ngươi lâm vào tuyệt cảnh!"
"Là ta hại ngươi vừa rồi suýt mất đi sinh mệnh!"
" Là ta không nghe lời ngươi..."
"Thực xin lỗi! Là lỗi của ta..."
"Thực xin lỗi!"
"Thực xin lỗi!"
Athena dừng nói, giống như bị cái gì đó ngăn lại, chính là thanh âm "ô ô" của một tiểu động vật truyền đến, rồi dần dần cũng biến mất luôn.
Bởi vì, tiểu động vật đó, đã bị một ai đó ném ra ngoài, rớt xuống một địa phương khác xa thật xa.
"Ôi!"
Tiểu động vật kêu lên một tiếng, dần dần biến thành bộ dáng củ hành, đôi mắt tò mò nhìn chằm chằm khối đá có bóng dáng hai người bên kia, trên mặt lộ ra biểu tình bát quái.
Tuy rằng nó muốn sang đấy trả thù nhưng nhớ lại chủ nhân vô lương đã uy hiếp nó như thế nào bèn rùng mình một cái, cuối cùng không có can đảm liều mạng.
Choáng! Chính là cảm giác hiện tại của Athena, cả người giống như mất hết sức lực, dường như nàng đang rơi vào một không gian nào khác, thị giác, thính giác, cái gì cũng không còn.
Vừa rồi khi nam nhân này vừa tiến lại gần, nhịp tim của nàng đã đập nhanh một cách kịch liệt rồi, lúc ấy rõ ràng có thể xuất ra nhiều sát chiêu trí mạng như đánh khuỷ tay, khoá yết hầu, nhưng nàng bỗng nhưng giống như bị mất trí nhớ, không thể dùng được chiêu nào cả, thậm chí quên cả việc tránh né, chỉ có thể trơ mắt nhìn nam nhân kia càng lúc càng kề sát vào mặt mình.
Từ bé đến giờ, đây là lần đầu tiên Athena cùng một nam nhân tiếp xúc thân mật như vậy.
Rất đáng hận, thế nhưng nàng không hề có bất kì chuẩn bị nào để cự tuyệt.
Bất quá, dù có chuẩn bị trước, thì lúc này chắc chắn nàng cũng không thể nhớ bao nhiêu, đã triệt để rơi vào trạng thái mê muội rồi.
Mê muội rốt cục cũng chậm rãi biến mất, thay thế nó là biểu tình đỏ mặt thẹn thùng. Athena hơi thở phập phòng, cảm giác mọi thứ đều trở nên rối loạn, trống ngực không ngừng vang lên tiếng "thùng thùng". Miệng nàng vẫn còn chút cảm giác ướt ác, khiến nàng không thể quên được cảm giác kỳ diệu vừa rồi.
Thị giác vừa được khôi phục liền thấy nam nhân bên cạnh trên mắt thậm chí còn xẹt qua một tia bỡn cợt.
"Còn dám nói ba chữ "Thực xin lỗi" thì lại thêm một cái."
Nam nhân chết tiệt! Đã cướp lấy rồi còn viện cớ nữa sao?
Ánh mắt nam nhân kia có chút trở nên nóng rực, lại kề sát mặt vào, vừa cảm thấy được hơi thở nóng bỏng của hắn, nàng lại bắt đầu tâm hoảng ý loạn.
Không ngoài dự liệu, lại một lần nữa quên mất chiêu thức công kích. Thật là không biết nói sao, vừa mới bị một lần, lại một lần nữa bị công chiếm. Ngay sau đó, lại là cái cảm giác mê muội kỳ diệu.
Thật lâu sau, hai đôi môi mới tách ra. Thật đáng hận, lần này nàng còn chưa nói câu xin lỗi mà, cả cái cớ vụng về cũng không có!
Nam nhân tựa hồi hiểu thấu tâm tư của nàng, trong mắt còn mang theo ý cười rõ ràng: "Tuy nàng không nói ba chữ "Thực xin lỗi" nhưng ta cảm giác được, nếu ta không tiếp tục hôn nàng mới chân chính thực xin lỗi."
Hỗn đản! Vô lại! Athena trừng mắt nhìn hắn!
Bình Luận (0)
Comment