Trần Duệ có thể khẳng định, đợi đến khi nào đạt tới cương cảnh, đại tới trình độ tiến hóa nhị tinh thì lúc đó các mặt hàng có thể hoán đổi sẽ càng nhiều, phía sau còn có tam tinh, tứ tinh… Trong lúc nhất thời, người nào đó đã tràn ngập trong suy đoán cùng chờ mong.
Bất quá giá cả của chân hệ dược thủy cũng không tiện nghi chút nào, một vạn linh khí một bình, dược thủy bạch sắc là một ngàn đến hai ngàn linh khí một bình, dược thủy phổ thông là một trăm đến ba trăm linh khí.
Một lọ dược thủy chữa thương cuối cùng của Trần Duệ thì đã để cho Jess dùng, nên hắn thử dùng một trăm linh khí để đổi một lọ dược thủy chữa thương, uống xong thì hắn phát hiện hiệu quả của loại dược thủy này còn mạnh hơn so với loại mà A Nhĩ Đạt Tư đại sư bào chế, tốc độ phục hồi của vết thương nhanh hơn nhưng là tinh lực còn chưa khôi phục.
Trần Duệ đoán rằng những dược thủy phổ thông hoặc là dược thủy cấp đại sư này đều là do siêu cấp hệ thông
"tông sư cấp" bào chế ra, hiệu quả còn cao hơn so với cấp đại sư. Trên danh nghĩa thì hắn là học đồ của A Nhĩ Đạt Tư nhưng trên thực tế thì giao tình của hai người không tệ, da mặt của hắn cũng dày vì vậy toàn bộ thuốc đều do hắn bảo quản. Hoán đổi dược thủy thì cần phải hao phí nhiều linh khí, đặc biệt là
"chân" hệ dược thủy màu đen kia, thứ nhất là rất quý, thứ hai là tạm thời không nên lộ rõ, phải lưu lại để có thể dùng ở bất cứ tình huống nào.
Sau khi hồi phục lại thì Trần Duệ liền tiến vào sân huấn luyện. Hiện nay hắn không cần sử dụng tinh lực cũng có thể thích ứng với gấp hai lần trọng lớn, lần này cần thử là gấp bốn lần trọng lực, còn về phần quy tắc thời gian thì vẫn là năm lần.
Vốn trong suy tính của Trần Duệ, gấp bốn lần trọng lực so với gấp hai lần trọng lực chỉ là gấp hai mà thôi, lấy thực lực hiện tại của hắn thì cũng có thể không cần tinh lực mà vẫn có thể chịu được, nếu quả nhiên thuận lợi như suy đoán của hắn thì hắn còn có thể khiêu chiến lên tới gấp tám lần trọng lực. Nhưng mà khi hắn tiến vào gấp bốn lần trọng lực thì hắn mới biết được căn bản là không thể dùng phép toán cộng trừ… để so sánh được.
Chẳng hạn như một người mang nặng ở mức cao nhất là 200 kg, trên lưng có 100 kg rồi sau đó lại cho thêm 100 kg thì người đó còn có thể chống đỡ được, nếu như cho thêm 100 kg nữa vào thì khẳng định người đó sẽ banh chè, đó cũng giống như đạo lý cọng rơm làm gãy lưng lạc đà vậy.
Đây không đơn giản chỉ là lực lượng chồng thêm, mà càng nhiều là khiêu chiến cực hạn.
Hiện nay, Trần Duệ có cảm giác rằng so với lúc gấp hai lần trọng lực thì thân thể của hắn còn khó chịu hơn gấp mười lần, nguyên bản ước chừng 65 kg thể trọng ngay lập tức trở thành 265 kg, nội tạng luôn phải chịu sức ép kinh khủng, dưới tình huống như vậy thì cho dù là lấy một tư thế buồn cười là nằm sấp xuống thì hắn cũng cảm thấy đầu óc của mình choáng váng.
Vừa vào liền để gấp năm lần thời gian, như vậy có phải là quá nóng lòng hay không? Dưới tình huống này mà muốn qua năm ngày sao? Vô luận là thế nào đi nữa thì chín ngàn linh khí này tuyệt đối cũng không thể để lãng phí được .
Mặt Trần Duệ đỏ lên, trong đôi mắt đều là tơ máu, gian nan thử thay đổi vị trí ngón tay, nếu vận dụng tinh lực trong lời nói thì độ thích ứng nhất định sẽ nhanh hơn cũng khó có khó khăn gì nhưng hắn đã có kinh nghiệm ở lần gấp hai lần trọng lực trước, biết dưới trạng thái như thế này thì không cần tinh lực mà luyện thể lại đạt được tác dụng cao hơn nữa.
Nếu cố gắng không được mà sử dụng tinh lực thì như vậy sau này vì muốn thoát khỏi thống khổ thì sẽ sản sinh ra thói quen ỷ lại, tất nhiên hiệu quả huấn luyện sẽ theo đó suy giảm. Cho nên hắn muốn lấy lực lượng bản thân để đấu với trọng lực, hắn sẽ không sử dụng tinh lực, nếu muốn đột phá cực hạn thì phải để bản thân mình tìm được đường sống trong chỗ chết. Hiện tại là tự ngược nhưng mà trong lúc chiến đấu thì có thể ngược lại địch nhân a!
Nhiều lần Trần Duệ suýt không kiên trì nổi nữa, hắn vẫn cố cắn chặt răng từ từ di chuyển vị trí của các ngón tay. Sau đó hắn ra sức để ngồi dậy, đứng lên, té ngã rồi lại đứng lên. Thật giống như đem thân thể của hắn đặt lên bàn rèn, dưới tác dụng của trọng lực không ngừng chuy luyện vậy, đây cũng là khảo nghiệm lớn lao đối với ý chí lực.
Thực lực không phải nói suông là có thể đạt được, con đường chân chính của lực lượng không có đường tắt, không nỗ lực thì thiên tài chẳng khác nào đồ ngu, huống gì căn bản hắn không phải là thiên tài.
Lãnh địa Xích U.
Trong gian phòng liên tục truyền ra những âm thanh của các đồ vật bị đập nát, qua một hồi lâu mới lặng xuống.
Joseph thở hổn hển, gắt gao nắm chặt hai nắm tay, trong phòng đã là một mảnh đống hỗn độn, chung quanh đều là các mảnh vỡ, cứng rắn như bàn gỗ cũng bị vỡ thành năm sáu mảnh, dưới đất còn có mấy mấy cỗ thi thể mị ma thị nữ, máu tươi chảy đầy đất.
Ngoại trừ Joseph ra thì chỉ còn sống một người, đây là một nam tử có vóc người trung đẳng, bề ngoài giống như là nhân loại nhưng xem ra cũng là một đại ác ma huyết mạch biến dị.
Nam tử kia bình tĩnh nhìn Joseph phát tiết xong rồi mới nói : "Lần này Kanita cố ý nắm chặt vào thất bại trong không trung so đấu, chỉ trích chủ nhân không hoàn thành mệnh lệnh của nhiếp chính vương. Ngõa Long đại biểu cho Xích U lãnh địa dự so đấu cũng nhân cơ hội này ở trước mặt lãnh chủ đại nhân đổ dầu vào lửa, nói chủ nhân làm mất hết thể diện của Xích U lãnh địa còn thua hai đầu Song Túc Phi Long quý giá vào tay Ám Nguyệt, cho nên lãnh chủ đại nhân mới phẫn nộ. Rất rõ ràng chính là Ngõa Long cùng với mấy lão gia hỏa kia đã đứng về một bên với Kanita, bây giờ chúng ta cần phòng bị, chủ nhân hiện tại người cần phải bảo trì đầu óc thanh tỉnh".
Bạn đang đọc truyện tại TruyenGG - http://truyenggg.comJoseph thở sâu vài lần, rốt cục lãnh bình tĩnh trở lại:
"Lai Đa, ngươi nói rất đúng. Thất bại đã là sự thật cho dù là tức giận cũng không có tác dụng gì, chỉ là tên hỗn đãn Kanita kia dùng một chiêu ném đá xuống giếng quả thật là lợi hại nhưng hắn ở trước mặt của phụ thân ta nói muốn thay ta tiếp quản Ám Nguyệt! Mà phụ thân ta lại không tỏ vẻ phản đối!".
"Không có phản đối, nhưng cũng không có đồng ý a! Kỳ thực thì chủ nhân cùng Kanita tranh giành với nhau chẳng qua là muốn suôn sẻ ngồi lên ngôi vị thừa kế mà thôi, mà không phải chân chính lãnh chủ. Mà trước mắt thì lãnh chủ đại nhân còn chưa đến tuổi già sức yếu cho nên lãnh chủ đại nhân luôn một mực đùa giỡn bình hành" Lai Đa khẽ cười một chút rồi nói:
"Nếu so đấu đã thất bại thì chủ nhân nên dứt khoát rộng lượng ở phương diện này đi, trái lại có thể làm nổi lên khí độ hẹp hòi của Kanita. Bước tiếp theo thì xem thử chủ nhân sẽ bố trí phản kích như thế nào?".
Joseph trầm ngâm nói:
"Một đoạn thời gian trước người của Royce đã truyền tới một tin tức trọng yếu, A Nhĩ Đạt Tư ở Ám Nguyệt thành có thể đạt đến dược thủy cấp tông sư".
"Dược thủy cấp tông sư" Lai Đa lộ ra vẻ khiếp sợ :
" A Nhĩ Đạt Tư là vị ám tinh linh độc chết đệ nhất thiên tài dược thủy sư đế đô sao? Ma giới đã trải qua mấy ngàn năm không có dược thủy đại tông sư. Trước đây, xung kích tông sư cấp dược thủy có rất nhiều người từng làm, nhưng không một ai thành công, vị A Nhĩ Đạt Tư đại sư này lại có khả năng thành công sao?".
"Cho dù là có đến 99% khả năng thất bại thì cũng không thể xem nhẹ 1% khả năng thành công kia" Trong mắt Joseph hiện lên quang mang thâm trầm: " A Nhĩ Đạt Tư được trưởng công chúa Mejia giúp đỡ cho nên miễn cưỡng thông qua sát hạch cấp đại sư, mấy năm nay không biết hắn gặp được kỳ ngộ gì mà dược thủy học của hắn đã đạt đến một trình độ đáng sợ, hơn nữa hắn luôn thâm tàng bất lộ. Nếu không phải là Tang Đức Lỗ chết trong tay của hắn thì không một ai có thể biết được thực lực chân chính của hắn, hiện tại ở đế quốc đã có không ít người tôn sùng hắn là đệ nhất dược thủy sư rồi, coi như hắn thất bại khi xung kích lên cấp tông sư thì thực lực cường đại của hắn vẫn như cũ không thể xem nhẹ được. Vạn nhất nếu hắn thành công chỉ sợ nhiếp chính vương Hăc Diệu điện hạ sẽ phải suy xét lại một lần nữa".
Lai Đa suy nghĩ một chút rồi gật gật đầu nói:
"Như vậy xem ra cho dù A Nhĩ Đạt Tư không có cách nào trở thành đại tông sư thì lấy thanh danh cùng với thực lực hiện giờ của hắn chỉ cần có thể làm cho hắn đứng về phía bên chúng ta thì lãnh chủ đại nhân sẽ đem tầm mắt chuyển dời về phía đại nhân".
"A Nhĩ Đạt Tư đang thí nghiệm dược thủy nhưng mà hắn thiếu tài liệu, hắn từng đem cả tên học đồ nhân loại đi vào cửa hàng ma pháp, thỉnh cầu ta cung cấp mấy loại hàng mẫu thí nghiệm, Royce xử lý không sai đem toàn bộ tài liệu theo khối tặng cho hắn, ít nhất là đã lưu lại một ấn tượng không xấu trong lòng của A Nhĩ Đạt Tư".
Hai mắt Lai Đa sáng rực lên :
"Như vậy xem ra chỉ cần chúng ta tiếp tục cung cấp nhiều tài liệu thì như vậy sẽ…".
"Không, A Nhĩ Đạt Tư trung thành với công chúa Mejia thì điều này mọi người đều biết, cho dù là đế đô chiêu lãm thì hắn đều không có để vào mắt" Trên mặt của Joseph dần dần hiện ra nụ cười âm trầm vốn có của hắn : "Thế nhưng ai cũng có nhược điểm, lần trước trong khi khiêu chiến thì Tang Đức Lỗ đã đem muội muội thất lạc nhiều năm của A Nhĩ Đạt Tư ra để uy hiếp, kết quả đã chọc giận A Nhĩ Đạt Tư, hắn đã không tiếc lộ ra thực lực chân chính của mình chỉ một lọ dược thủy mà đã đem Tang Đức Lỗ hóa thành tro bụi. Cho nên nếu muốn khống chế hay lung lạc A Nhĩ Đạt Tư thì mấu chốt là nằm ở muội muội của hắn. Lai Đa, chuyện này giao cho ngươi, không tiếc tất cả chi phí nhất định phải tìm được manh mối của chuyện này"
"Đã hiểu thưa chủ nhân".
Lai Đa cung kính khom người rồi đi ra khỏi phòng, đối mặt với một đám thị nữ đang run sợ kia thì hắn vung tay, đám thị nữ kia mới dám đi vào thu dọn tàn cuộc.
Ở giữa sân huấn luyện của tinh thần điện.
Thật không dễ dàng gì mà Trần Duệ có thể ở đây qua năm ngày, hắn chỉ rời khỏi hệ thống để ngủ một giấc rồi lại lập tắc bắt đầu gian nan tu hành, lần này là bốn lần trọng lực, thêm vào quy tắc mười lần thời gian.
Trong lúc rảnh rỗi thì hắn tự hỏi tương lai của bản thân mình, tự hỏi làm sao để phát triển Ám Nguyệt thành, tự hỏi làm sao để đối phó với địch nhân của Ám Nguyệt thành? ….. Không chỉ nghĩ đến sự việc mà hắn còn nghĩ đến một số người .
Một kẻ đồng bọn, rõ ràng là rồng mà lại mạnh miệng như con vịt chết vậy.
Bóng lưng của vị băng sơn ngự tỷ ưa dùng sát ý hù dọa.
Bạo lực nữ nhiệt tình thêm vào bộ ngực cuốn hút.
Tiểu la lỵ gian xảo chín sớm, ẩn tàng sát chiêu muộn côn.
Một vị ám tinh linh một lòng tưởng muốn từ đại tông sư truyền thừa học đến dược thủy tri thức.
Một vị hấp tinh nữ loạn phóng yêu mị, mê chết người không đền mạng, cũng không nguyện ý trở thành thị nữ cho hắn.
…
Mồ hôi vung như mưa, thật bại rồi lại tiếp tục thử lại, tâm lý cùng sinh lý của hắn lần lượt bị khiên chiến cực hạn, quang cầu cương cảnh không ngừng phá ra quang ti .
Công Chúa phường.
Có thể là việc sinh ý tốt nên tiểu công chúa Alice cả ngày đều vui vẻ ra mặt, nhưng cẩn thận như Cơ Á thì vẫn không thể phát hiện ra chẳng biết tại sao Alice thường ngây người ra, có khi còn còn lầm bầm nói một mình.
"Hừ, người ta sẽkhông thua Athena đâu".
"Làm sao những phương pháp tả làm ngực lớn hơn trong sách đều vô dụng?".
"Trần Duệ chết tiệt, lại không đến tìm người ta, thực sự chỉ thích nữ nhân ngực lớn sao. . .".
Trong mật thất của nơi nào đó ở Ám Nguyệt thành.
Hai mắt Athena nhắm nghiền đang ngồi trên mặt đất, xung quang người nàng có mấy ngọn lửa màu đỏ bốc cháy, theo hơi thở đều đều của nàng thì lại nhảy lên.
Hít sâu một hơi, ngọn lửa dần dần dập tắt, mở mắt ra thì đôi mắt màu đỏ thẫm giống như là một viên bảo thạch ẩn chứa một nhiệt độ cường đại.
Sau khi đứng dậy thi triển ra một trận quyền cước, đột nhiên nàng lấy hai tay sờ lên hai má bóng loáng của mình, giống như là đang nhớ đến một chuyện nào đó.
"Tên kia.. có khỏe không"Trong nội viện hoa viên bương cung.
Một thân ảnh cao ngạo giống như là băng điêu đang lãnh tĩnh đứng ở bên hồ nước, tùy ý để gió thổi lên mái tóc màu vàng kim cùng với làn váy màu bạch sắc của mình.
Ánh mắt thâm thùy ngắm nhìn bóng những con lăng quăng trên mặt nước, thật lâu sau mới chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn về bầu trời đêm.
Khác nhau ở chỗ, bọn chúng không cô độc. Còn ngươi thì sao?