Chàng Rể Ma Giới

Chương 661

"Richard, ngươi đang nghĩ gì vậy? Dường như trên đoạn đường này ngươi cứ luôn ngẩn người?" Paul nhảy xuống ngựa, ném roi quất cho kẻ hầu. Hắn nhìn bộ dáng có chút thất thần của Trần Duệ, liền hỏi một câu. 

Khi Paul hộ tống Eliza tới Dương Thiệu vương đô, thúc thúc của Eliza - hồng y giáo chủ Rogge vừa vặn đã ra ngoài thị sát mấy giáo hội trong thành thị nên không có mặt. Đại giáo chủ và mấy chủ giáo đi hết chỉ còn lại Quang Minh kỵ sĩ trưởng Ruman lưu lại điện Quang Minh.

Do quyết đấu sắp đến, mà lần này đích thân Rex đại đế chủ trì cho nên Paul không dám chậm trễ. Hắn chỉ ở Dương Thiệu vương đô nghỉ ngơi một đêm rồi sáng sớm ngày thứ hai lập tức xuất phát về Long Hoàng đế quốc. Dựa vào thân phận của Paul, hai người thuận lợi thông qua biên cảnh, một đường chạy ngựa tới thành Long Nha.

Trong điện Quang Minh ở Dương Thiệu vương đô có tín ngưỡng chi lực nồng nặc khiến cho lòng Trần Duệ ngứa ngáy. Đêm đó, hắn lẻn vào điện cầu khấn "ăn no" một bữa. Lần này bản thân hắn tiến vào đảo Bạo Phong, còn thân ngoại hóa thân thì lưu lại thành Garden làm thế thân. Sách lược này khiến trong đầu Trần Duệ đột nhiên nảy ra một ý, một kế hoạch lớn mật bắt đầu được ấp ủ trong đầu.

Vì trong khối thân thể này vẫn còn có một chút ký ức nào đó, sau khi tiến vào Long Hoàng đế quốc, trong lòng Trần Duệ sinh ra một chút cảm giác mà chính hắn cũng không lý giải nổi, dường như là cảm giác quay về cố hương.

"Đại nhân, ta chỉ đang suy nghĩ xem tại sao cái tên Samuel kia rõ ràng đã bị đại nhân người đánh bại mà lần này lại còn chủ động đề nghị quyết đấu công khai. Ta sợ lần này không hề đơn giản." Trần Duệ cố ý tỏ ra nghĩ ngợi: "Rất có thể thực lực của hắn đã có đột phá, hoặc là đã nắm giữ loại bí thuật nào đó... Không nên khinh thường."

Paul khinh thường nói: "Yên tâm đi, ta tuyệt đối nắm chắc."

"Đại nhân đừng trách ta lắm miệng." Trần Duệ nhíu mày nói: "Lão sư của ta từng nói một câu, đối với địch nhân trên chiến lược có thể coi rẻ nhưng trên chiến thuật thì phải coi trọng. Mặc dù thực lực của đại nhân vượt qua Samuel nhưng ngàn vạn lần cũng không thể đánh mất sự cẩn thận, phải luôn chú trọng."

"Ta biết sự trung thành của ngươi. Có những chuyện không tiện nói cho ngươi biết, ta chỉ có thể nói rằng ngươi không cần phải lo lắng vô ích." Paul biết rõ thủ đoạn đáng sợ của Eliza. Đảo Bạo Phong là một nơi cực kỳ nguy hiểm. Nếu Eliza đã khẳng định Samuel và Joanna không thể sống sót trở về thì cho dù thực lực của Samuel có khác xưa cũng phải chết không thể nghi ngờ. Điều đáng tiếc duy nhất là Joanna... nhưng lòng của nữ nhân này không hề có hắn thế thì hắn quan tâm làm gì nữa. Tương lai, chỉ cần hắn nắm giữ được lực lượng và quyền thế, chết đi một Joanna hay có chết mười Joanna vẫn sẽ có càng nhiều "Joanna" khác ngả vào lòng hắn.

"Nhưng mà..."

"Không có gì gọi là nhưng mà cả! Trận chiến này đã định trước là ta thắng rồi." Paul tự nhiên không biết dụng ý của tên tùy tùng này liền khẽ cười ngắt lời: "Chúng ta đã đi qua Suiluo yếu tắc, phía trước đã là thành Long Nha. Vì để đẩy nhanh tốc độ tới đế đô, ta đã nói gia tộc chuẩn bị tốt hai con griffin. Ngươi có kinh nghiệm cưỡi griffin hay chưa? Ngươi nên biết, cho dù là griffin đã thuần hóa thì cũng không phải thứ mà ma thú bình thường có thể so sánh."

"Có không ít kinh nghiệm phi hành nhưng cưỡi griffin thì đây là lần đầu. Nhưng mà đại nhân nên có lòng tin với ngự thú thuật của ta. Ở phương diện này, ta là chuyên gia." Trần Duệ đương nhiên sẽ không nói griffin thì tính là cái chó gì, anh mày đây chính là một long kỵ sĩ hơn nữa còn là một long kỵ sĩ theo cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng. Nói sâu xa một chút thì nó sẽ liên quan đến tư thế khi cưỡi... ừ, cả hai nghĩa có vẻ đều hơi hơi giống nhau.

Khi griffin nhìn thấy lôi điểu trên bả vai Trần Duệ, nó liền mơ hồ tỏ ra bất an và đối địch. Cũng là cường giả trên không trung có điều vị giai của lôi điểu còn ở trên griffin. Lôi điểu này tuy chỉ là chim non nhưng cũng đã đủ để griffin cảnh giác. "Ngự thú thuật" của Trần Duệ lập tức phát huy tác dụng, thuận lợi hóa giải dị trạng của griffin, cưỡi nó bay lên trời. 

Tốc độ phi hành của griffin không dưới song túc phi long nhưng thể lực của nó lại kém. Có điều thế lực gia tộc Lohman của Paul rất có thế lực, ven đường đi đều có tọa kỵ được chuẩn bị tốt thay thế. Hai người vẫn duy trì tốc độ phi hành nhanh nhất.

Năm ngày sau, hai người cuối cùng cũng đã tới được đế đô Hierro Mogadishu của Long Hoàng đế quốc. Bây giờ còn cách ngày quyết đấu ba ngày.

"Hierro Mogadishu" trong long ngữ có nghĩa là "Tòa Thành Lấp Lánh".

Mọi người đều biết, Long Hoàng đế quốc là một trong hai đại đế quốc của thế giới nhân loại, có quan hệ cực kỳ mật thiết với long tộc. Đế quốc cũng có được một long kỵ quân đoàn duy nhất trên thế giới mặt đất. Đây là cự long chân chính. Loại long kỵ binh cưỡi song túc phi long ở ma giới không thể nào so sánh, chỉ có thể được coi là đồ Trung Quốc mà thôi.

Hierro Mogadishu là một trong những đô thị nổi tiếng nhất thế giới nhân loại. Nó không chỉ là trung tâm chính trị và quân sự của Long Hoàng đế quốc mà còn là trung tâm thương nghiệp, khí thế khoáng đạt, phồn hoa vô cùng. Đại lộ đủ để mười xe ngựa loại lớn dàng hàng ngang cùng đi. Kiến trúc san sát nhau, người đi đường nhốn nha nhốn nháo, đi lại tấp nập. Phố buôn bán không hề hạn chế ở một nơi nào đó mà có thể tùy tiện xây dựng. Ven đường còn có thể nghe thấy những thanh âm vui tai của thi nhân truyền ra từ quảng trường nhỏ hoặc những nơi giải trí. 

Tam đại đế đô của ma giới không có một cái có thể so sánh với Long Hoàng đế đô phồn hoa. Tuy Trần Duệ đã làm người hai kiếp nhưng cũng nhìn đến hoa mắt.

Paul là trưởng tử của Lohman gia tộc, cũng là người thừa kế thứ nhất. Phụ thân Salvador Lohman của hắn là phó cục trưởng sở Giáo vụ của Long Hoàng đế quốc. Khác với Lam Diệu đế quốc, quân quyền của Long Hoàng đế quốc là duy nhất, thống trị một cách triệt để. Phía dưới đế vương là "hai viện ba sở": viện Chính vụ, viện Quân vụ và sở Pháp vụ, sở Tài vụ, sở Giáo vụ.

Viện Chính vụ xử lý sự vụ chính trị của quốc gia. Viện Quân vụ quản lý quân sự. Sở Pháp vụ chấp hành và duy trì cơ cấu luật pháp của đế quốc. Sở Tài vụ chịu trách nhiệm các hạng mục kinh tế như thương nghiệp, nông nghiệp. Sở Giáo vụ phụ trách việc của các trường học và giáo dục.

Cơ cấu quyền lực của đế quốc rõ nét từng tầng, chức quyền phân minh. Rất nhiều nơi xác thực là được ma giới đem về học tập.

Dựa theo thực lực và nội tình thì Lohman gia tộc chỉ tính là một gia tộc nhỏ trong đế quốc. Mấy đời gia tộc tận sức kinh doanh, thế lực gia tộc mới dần dần tiến vào thượng tầng đế quốc. Sau khi Paul trở thành đệ tử của kiếm thánh nổi tiếng của nhân loại - Quang Minh thánh kỵ sĩ trưởng Pasali, lực ảnh hưởng của gia tộc lại được khuếch đại một bước nữa. Gần đây, Lohman gia tộc lại còn định hôn ước với Philip gia tộc, không ít hiệu ứng dây chuyền đã lần lượt xảy ra. Do lão Lyon - nguyên sở trưởng sở Giáo vụ đã cao tuổi, lão đã mấy lần đệ đơn từ chức cho Rex đại đế. Nghe nói, không lâu trước đó Rex đại đế mới chịu chấp nhận, dự định tuyển một trong ba sở phó lên làm sở trưởng. Trong đó, cơ hội lớn nhất trong ba sở phó là phụ thân Salvador của Paul. Nghe nói trong khi Salvador và Rex đại đế cùng nhau đi thị sát học viện Tinh Long, chính miệng Rex đã để lộ ý này. Mặc dù thư nhận chức còn chưa đưa xuống nhưng rất nhiều người trong sở Giáo vụ đã bắt đầu bợ đỡ vị sở trưởng tương lai này.

Trần Duệ theo Paul tới phủ đệ gia tộc Lohman, vừa vặn nhìn thấy mấy người Salvador tự thân ra cửa đón. Mấy người này nhìn thấy Paul đều niềm nở cười cười, có người còn khom người hành lễ. Paul nhận ra một vị cầm đầu trong đó chính là tộc trưởng của Lincoln gia tộc. Lincoln gia tộc từng là đối thủ cạnh tranh cũ của Lohman gia tộc. Mấy năm gần đây, thế lực của Lohman càng ngày càng mạnh, Lincoln gia tộc bắt đầu chuyển biến sách lược, giao hảo với Lohman gia tộc.

Hiện tại Paul sắp tham gia chân tuyển thần điện kỵ sĩ, hôn kỳ cũng sắp đến, tộc trưởng Lincoln gia tộc sắp xếp con trai Diego mình qua Lohman gia tộc, muốn cho nó thành tùy tùng của Paul. Điều này tượng trưng cho việc Lincoln gia tộc triệt để giao cờ trắng đầu hàng Lohman gia tộc. Salvador tự nhiên không cự tuyệt, đã thay mặt nhi tử đáp ứng.

Paul suy nghĩ một chút, cũng chưa biểu hiện dị nghị gì. "Đối thủ cạnh tranh" xuất hiện khiến cho Trần Duệ bất ngờ một chút nhưng hắn cũng không để trong lòng. "Ngự thú thuật" và "tâm linh chi ngữ" của hắn được Eliza coi trọng. Hơn nữa, "lòng trung thành" cũng đã được Paul khảo nghiệm. Lại nói, đợi đến khi kết thúc cuộc quyết đấu, tên tùy tùng kia có ở lại bên Paul hay không còn là một vấn đề.

Nhìn bộ dáng định đạm của Trần Duệ, Paul tán thưởng gật đầu. Làm một cường giả, tùy tùng của hắn sau này khẳng định không chỉ một người. Nhưng mà tùy tùng cũng phân chia cấp bậc khác nhau, cái tên Diego trông mắt la mày lém kia không thể so sánh với năng lực và lòng trung thành của "Richard" được.

Philip gia tộc và Kemplott gia tộc dường như không có động tĩnh gì, cũng không có tin tức của Samuel và Joanna, trong lòng Paul càng thêm khẳng định. Mấy ngày kế tiếp, nếu không phải tham gia đủ các loại xã giao thì Paul cũng mang theo Trần Duệ và Diego đi dạo quanh đế đô. Thật ra đây cũng là để Trần Duệ kiến thức qua sự phồn hoa của Hierro Mogadishu.

Ba ngày sau, ngày quyết đấu cuối cùng cũng tới.

Địa điểm quyết đấu ở trong cạnh kỹ trường hoàng gia lớn nhất đế đô. Thanh danh kiếm sĩ thiên tài đệ nhất của Paul khá vang dội ở Hierro Mogadishu. Lần này, Long Hoàng đại đế Rex tự thân chủ trì, quý tộc thượng tầng tụ tập đến rất nhiều, lại cộng thêm bình dân đến xem náo nhiệt rất đông đúc, cạnh kỹ trường lớn như vậy mà không còn một chỗ trống nào.

Hôm nay, Paul mặc một thân khải giáp màu ngọc bích chói mắt, sau lưng là một cái áo choàng ngân ti. Cả ngươi hắn tỏa ra ánh sáng chói lọi, hấp dẫn rất nhiều ánh mắt. Khi Paul đi vào trong trường, không ít tiểu thư và những quý bà thét lên chói tai.

Xung quanh trận quyết đấu này cũng có rất nhiều những câu chuyện lưu truyền, tỷ như "quan hệ tay ba" giữa Joanna, Samuel và Paul. Năm đó Samuel bại trận trong cuộc quyết đấu, đánh mất vị hôn thê. Năm nay, quyết đấu còn chưa bắt đầu, tình cảnh đã khá sôi nổi.

Trần Duệ theo chân Paul vào nên vị trí ngồi của hắn đối mặt với khu khách quý. Mặc dù ở khoảng cách khá xa nhưng lấy thị lực của hắn thì vẫn có thể nhìn rõ tình cảnh của khu khách quý đối diện.

Trung ương của khu khách quý là một trong hai đại đế vương của nhân loại - Rex Roland.

Rex mặc một trường bào đạm kim sắc, đầu đội vương miện, tay cầm quyền trượng. Vẻ ngoài trông có vẻ đã ngoài ba mươi năm ba mươi sáu, tướng mạo tràn đầy mị lực thành thục nam tính, khuôn mặt trông khá giống Arthur. Giữa ấn đường tỏa ra một cỗ uy hiếp chí tôn.

Khi nhìn nét mặt Rex, tim Trần Duệ bỗng nhiên đập nhanh hơn, trong lòng hắn sinh ra một cảm giác thân cận kỳ dị. Từ ký ức dung hợp mơ hồ, Trần Duệ có thể cảm giác được vị đế vương này dường như là một người cha yêu con, chí ít đã từng là như vậy.

Bên người Rex có một người trẻ tuổi, tóc bạc mắt vàng, biểu tình tùy ý. Từ vị trí ngồi bên cạnh đế vương như vậy xem ra địa vị của người này vô cùng đặc thù. Người trẻ tuổi này khiến cho Trần Duệ mơ hồ cảm thấy nguy hiểm, giống như cảm giác bị Raizen nhìn thấy khi ở Huyết Sát đế quốc. Lúc đó, Trần Duệ chỉ là ma hoàng.

Không biết người trẻ tuổi có phải phát giác được cái gì hay không, liền nhìn về phía này một cái. Trần Duệ lập tức thu hồi ánh mắt, bắt chước đám người xung quanh mở miệng hô hào trợ uy cho Paul. Người trẻ tuổi nhìn ra ngoài một hồi, không phát hiện ra gì dị thường lại chuyển mắt đi.

Trần Duệ ngầm cảnh giác. Vì đề phòng chuyện chẳng may xảy ra, hắn không dám nhìn tới trẻ tuổi kia nữa. Lúc này, trong lòng Trần Duệ lại sinh ra một loại cảm giác đặc thù, giống như là có chuyện gì đó hấp dẫn hắn. Ánh mắt không tự chủ lại nhìn về một hướng, cuối cùng dừng trên người một người ở bên tay trái Rex.

Đó là một nữ nhân có mái tóc ngắn màu vàng, con mắt màu lam thâm thúy mà mỹ lệ. Gần đó là một nam nử ngồi thẳng người. Khác hẳn với trang phục gợi cảm của nữ quý tộc, hắn mặc một trường bào trông vô cùng nghiêm trang, trên mặt còn đeo khăn che.

Trong tích tắc nhìn đến nữ nhân này, Trần Duệ cảm giác trái tim mình rung động kịch liệt với tần suất trước nay chưa từng có. Lấy ý chí và lực lượng của hắn lúc này không ngờ lại không thể nào áp chế được cảm giác này.

Đây là rung động thuộc về "Arthur", lần đầu cường liệt như thế.

Bình Luận (0)
Comment