Chàng Rể Quân Vương

Chương 143


“Không cần.” Eugene lên tiếng, gọi Thu Vũ lại “Trương đã giao cho tôi rồi, hợp đồng lần này giao cho cô ký, nếu cô không muốn ký, tôi sẽ từ chối lần hợp tác này!”
“Ha?”
“Cô bé, công ty của các cô phân chia tiến thưởng của cô và Trương như thế nào, chuyện đó không liên quan gì đến tôi, sau này cô có thể đi tìm chủ tịch của các cô, bây giờ, đi lấy hợp đồng đi.”
Hợp tác đột nhiên đàm phán thành công, tiền thưởng kếch xù cũng đủ cho cô bé chim non mới ra đời như Thu Vũ phải mất rất lâu mới có thể tiêu hóa được.
Khi Thu Vũ rời khỏi phòng tiếp khách, chuẩn bị đi lấy hợp đồng, trên gương mặt nhỏ vẫn còn lộ vẻ sợ hãi.
Những người trong bộ phận nghiệp vụ tận mắt nhìn thấy sắc mặt của Thu Vũ, đợi Thu Vũ đi ra khỏi phòng tiếp khách, đều rối rít mở miệng.

“Sao hả, không đàm phán được à?”
“Vẻ mặt này vừa nhìn đã thấy là không đàm phản được rồi.”
“Không biết rõ năng lực mình đến đâu, tìm được khách hàng xong thì tự mình đàm phản, cứ như thế thì đàm phán được cái gì cơ chứ?”
Đám người chị Hồng đều lộ ra vẻ mặt khinh thường.


“Không phải.” Thu Vũ xua xua tay: “Đã đàm phản xong rồi, khách hàng đồng ý ký hợp đồng rồi.”
“Ký rồi?” Chị Hồng mở to mắt khó mà tin nổi, hạng mục hợp tác lần này bao nhiêu, chị Hồng là người lâu năm cũng hiểu rất rõ ràng, nếu quả thật làm cho khách hàng ký hợp đồng này, chỉ riêng tiền hoa hồng thôi đã được năm mươi nghìn rồi! Nếu lại tính toán thành tích nữa, có thể ngồi vững ngôi nữ hoàng kinh doanh năm nay rồi, đến cuối năm lại được thêm một khoản tiền thưởng nữa.
“Đúng vậy.” Thu Vũ gật gật đầu, vẻ bối rối trên mặt dần dần biến mất, ngược lại trở nên rất vui mừng: “Bây giờ tôi đi lấy hợp đồng.”
“Tôi nói Thu Vũ này, cô đàm phán hợp đồng gì với khách hàng vậy, tôi nói cho cô biết, số tiền trên hợp đồng này cũng không thể đàm phản bừa bãi được đâu, giới hạn cuối cùng của phòng chúng ta là cấp C đấy!”
Lại một người nữa lên tiếng, trong ánh mắt mang theo ngọn lửa hừng hực, thỉnh thoảng lại liếc về phía phòng tiếp khách.
Thực tế, giới hạn cuối cùng của phương án hợp tác lần này, công ty quy định là cấp E, nhưng cô ta nói như vậy chẳng qua là muốn tạo thành một tình thế khó khăn cho Thu Vũ, để cho mình có cơ hội thò chân vào, đến lúc đó thành tích hay tiền hoa hồng gì đó, năm mươi nghìn, nếu mình nhận được hợp đồng này, đàm phán thành công, theo quy tắc của công ty là có thể được chia một nửa rồi!
Cũng có không ít người có cùng cách nghĩ với cô ta.

“Phải đấy, Thu Vũ, rốt cuộc làm sao cô đàm phản được vậy, có cần tôi vào trong hỏi hộ cô một chút không “Nếu không một mình tự hạ số tiền xuống, chẳng những không được tiền hoa hồng, tạo thành tổn thất cho công ty thì chính bản thân cô cũng không gánh vác được đầu.”
Một người cố tình lên tiếng đe dọa.


Trong mắt bọn họ, Thu Vũ chẳng qua chỉ là một người mới, mà đơn hàng trong tay người mới chính là một miếng thịt béo bở, những người này vốn đứng về phía La Linh, không hòa thuận với Thu Vũ, lúc ấy khi gặp chuyện bất ngờ, miệng họ nói rất nhiều lời chế nhạo, hai ngày nay cũng bắt nạt Thu Vũ rất nhiều, đương nhiên sẽ không nói gì nể mặt Thu Vũ.
Nghe thấy mấy người lâu năm ở phòng nghiệp vụ nói đến cái gì hạ giá tiền xuống, cấp C gì đó vân vân, Thu Vũ vô cùng nghi ngờ: “Chị Hồng, cấp C là cái gì, tôi không biết, không phải chỉ tiêu được dán ở phòng làm việc kia sao.”
“Chỉ tiêu của phòng làm việc!” Chị Hồng theo bản năng kêu to một tiếng, giọng nói to đến mức dọa cho những người xung quanh giật mình, tất cả mọi người đang ở trong phòng làm việc đều có thể nghe thấy tiếng kêu của chị Hồng Những người còn lại nghe nói như vậy, tìm cũng đập lên thình thịch, mặt ửng đỏ.
Chỉ tiêu được dán trong phòng làm việc kia là mục tiêu cao nhất mà Chủ tịch Lâm đã quyết định trước đây, lúc đó Chủ tịch Lâm đã từng nói, ai có thể dựa theo chỉ tiêu kia đàm phản hợp đồng thành công, chỉ riêng tiền hoa hồng đã được đến năm trăm nghìn rồi!
Năm trăm nghìn đấy! Đây chính là một con số khổng lồ! Con số đủ khiến cho người ta đỏ mắt.
Một cô gái trẻ tuổi đảo tròng mắt mấy vòng, đột nhiên lên tiếng: “Đúng rồi chị Hồng, tôi nhớ không phải công ty chúng ta có quy định người mới không được phép đàm phán hợp đồng hay sao.” Vừa nói, cô gái này vừa không ngừng nhảy mắt với chị Hồng.
Sao chị Hồng có thể không hiểu cô ta có ý gì được, lập tức lớn tiếng đáp lại nói: “Đúng, hình như có quy tắc này thật, người mới không được đàm phán với khách hàng, cũng không có quyền hạn được ký hợp đồng, Thu Vũ kia, lần này cô làm rất tốt, chúng tôi sẽ báo cáo lại đầy đủ cho Giám đốc La, hợp đồng lần này cô đừng ký nữa, đợi lát nữa chúng tôi ký giúp cô.”
“Đúng vậy, cô có muốn ký công ty cũng không cho ký đâu, dù sao cũng không được tiền hoa hồng bao nhiêu đâu, nhưng tất cả mọi người đều đã nhìn thấy năng lực của cô rồi, sau này làm một tổ trưởng gì đó chắc chắn sẽ không có vấn đề gì.”
Từng người một mở miệng, ngấp nghé mong được tiền hoa hồng của năm trăm nghìn này.


“Không sao, để cô ta ký đi!” Một giọng nói lanh lảnh từ trước cửa phòng làm việc vang lên, La Linh đứng ở trước cửa phòng của bộ phận nghiệp vụ: “Tôi cho cô ta cơ hội này, bây giờ đi ký đơn hàng đi.”
“Giám đốc La, chuyện này…” Chị Hồng nhìn La Linh không hiểu, năm trăm nghìn đấy! Cứ tặng không cho một người mới như vậy sao, nếu để người mới này đàm phán thành công, không những La Linh không có được lợi ích gì mà địa vị cũng sẽ bị đe dọa.
“Không sao cả, để Thu Vũ đi ký đi, đến phòng tài chính bảo thư ký đóng dấu cho hợp đồng của cô.”
La Linh dạo bước đi đến bên cạnh Thu Vũ, vỗ vỗ bả vai Thu Vũ, sau đó đi nhanh về phía cửa thang máy, trong thang máy, ấn con số của tầng cao nhất.

Đám người chị Hồng, tôi nhìn cô, cô nhìn tôi, đều chẳng hiểu tại sao Giám đốc La lại từ bỏ cơ hội này, cho dù Giám đốc La không cần, nhưng bọn họ cần mà, cho dù mỗi người chỉ được chia một ly cánh cũng đủ để ngủ cũng phải cười đến tỉnh giấc.
Trên tầng cao nhất của tòa nhà Lâm Thị.
Milan và Like, còn có Giám đốc Tôn của bộ phận Marketing làm người dẫn đường, dẫn theo hoàng tử Charles đi tham quan Tập đoàn Lâm Thị, Lâm Ngữ Lam cùng đi theo bên cạnh.
Hôm nay Lâm Ngữ Lam muốn đạt thành một chút hợp tác với hoàng tử Charles, nếu quả thật có thể thành công, đối với Lâm Thị mà nói, chuyện này tuyệt đối là việc cực kỳ đáng mừng.
Đúng lúc Lâm Ngữ Lam đang tỉ mỉ giới thiệu về phong cảnh và con người của nơi này cho hoàng tử Charles thì tiếng gõ cửa phòng vang lên, thư ký Lý Na mở cửa bước vào.

“Chủ tịch Lâm, Giám đốc La của bộ phận nghiệp vụ nói rằng có chuyện quan trọng muốn báo cáo với cô.
Lâm Ngữ Lam suy nghĩ, bộ phận nghiệp vụ, không phải Trương Thác đang làm việc ở bộ phận này sao, hôm nay lại đúng vào thời hạn ba ngày mà Trương Thác từng giao hẹn, Giám đốc La này đến tìm mình, hẳn là có liên quan đến Trương Thác rồi.

Lâm Ngữ Lam cân nhắc mấy giây, mở miệng nói: “Cho cô ta vào đi.”
La Linh mặc bộ đồ công sở màu xám bước vào trong phòng làm việc: “Xin chào Chủ tịch Lâm.” Nói xong, La Linh liếc mắt nhìn mấy người còn lại trong phòng làm việc.

“Giám đốc La, có chuyện gì cứ nói thẳng ra đi.”
“Chủ tịch Lâm, Trương Thác của phòng chúng tôi đang ở phòng tiếp khách thực hiện hành vi lừa đảo, anh ta tìm được một người Pháp đến đây, ngụy trang thành khách hàng, ký kết hợp đồng giả với công ty”
“Cái gì?”
La Linh vừa dứt lời, trong phòng làm việc, ngoại trừ Giám đốc Tôn của bộ phận Marketing ra, những người còn lại đều đồng loạt đứng dậy.
Milan và Like biết rõ thân phận của Trương Thác, là chồng của Lâm Ngữ Lam, làm sao Trương Thác có thể liên kết với người ngoài lừa gạt tài sản công ty được chứ.
Mà hoàng tử Charles sau khi nghe thấy là người Pháp xong, trên mặt cũng lộ ra vẻ tức giận.
Lâm Ngữ Lam nhíu mày: “Giám đốc La, cô nhất định phải chịu trách nhiệm cho những gì mình nói!”
“Chủ tịch Lâm hãy yên tâm, những gì tôi vừa nói, từng câu đều là sự thật, nếu Chủ tịch Lâm không tin, bây giờ có thể đến phòng tiếp khách để nhìn xem.” Trên mặt La Linh lộ ra nụ cười tự tin, cô ta thật sự không nghĩ ra, người mà một công ty ma tìm đến, không phải kẻ lừa đảo thì còn có thể là cái gì..

Bình Luận (0)
Comment