Chàng Rể Quyền Quý

Chương 64

CHƯƠNG 64

“Thưa mọi người, Tôn Kiên tôi đã mua đứt hai món trang sức này rồi!” Tôn Kiên ngạo nghễ nói: “Vì vậy, tôi hy vọng mọi người vọng ở đây ngừng đấu giá, nếu không chính là có ý kiến với Tôn Kiên tôi!”

“Tôi cảnh báo trước, hôm nay ai phá hỏng chuyện của tôi, đừng nói Tôn Kiên tôi bụng dạ hẹp hòi, sau này tính sổ!” Tôn Kiên lạnh lùng nói, đưa mắt nhìn những người có mặt xung quanh.

“Điều này!”

“Điều này không phải rất…”

Sắc mặt các khách mời và chuyên gia trang sức có mặt trở nên hơi khó coi, không ngờ Tôn Kiên lại bá đạo như vậy.

Nhưng cũng không có ai dám phản đối, dù sao thì thế lực của nhà họ Tôn ở thành phố Thanh Vân quá lớn, ai cũng không muốn vì đấu giá trang sức mà đắc tội Tôn Kiên.

Hơn nữa, chỉ có hai ba mươi người có thể đấu giá những món trang sức hàng chục tỷ này, tất cả đều là người quen trong giới nhà giàu của thành phố Thanh Vân, bọn họ không muốn đụng đến cậu cả Tôn.

Lúc này phòng triển lãm lặng ngắt như tờ.

Tôn Kiên trên mặt một nở nụ cười đắc thắng, nói: “Bây giờ tôi ra giá, Vĩnh Hằng Chi Quang ba mươi tỷ! Thế Giới Chi Vương ba nghìn đồng!”

“Đây! Gì cơ, giá quy định là ba nghìn, còn không cho ai đấu giá?”

“Đây là không phải ác quá sao…”

Khách mời và chuyên gia ở đây đều trợn mắt há mồm, bị tác phong của Tôn Kiên dọa ngây người.

“MC Tưởng, hành động của tôi phù hợp với quy định chứ? Cô từng là nói không hạn giá đấu thầu đúng không?” Tôn Kiên nhìn về phía Tưởng Sương, nghiêm nghị nói, trông rất có phong phạm của một tên công tử.

“Cái này…” Tưởng Sương cười gượng, cô chỉ một MC nho nhỏ, cũng không dám đắc tội Tôn Kiên.

“Đúng là phù hợp với quy định.” Tưởng Sương bất đắc dĩ gật đầu.

“Mọi người có thể không rõ vì sao tôi lại ra giá ba nghìn đồng để mua Thế Giới Chi Vương. Tôi nói cho mọi người đây.” Tôn Kiên vẻ mặt cuồng vọng nói xong.

“Tôi đường đường là Tôn Kiên, đương nhiên không phải không ra nổi cái giá này, cũng không phải tham lam món trang sức này.” Tôn Kiên khóe miệng lộ ra ý cười châm chọc nhìn Trương Uyển Du.

“Mà là người chế tác ra Thế Giới Chi Vương, Trương Uyển Du theo tôi chỉ là một nhà thiết kế trang sức rác rưởi, hoàn toàn không đủ tư cách để thiết kế trang sức!” Tôn Kiên nói dứt khoát: “Cho nên, tác phẩm của cô ta chỉ có cái giá này.”

“Anh thật quá đáng! Anh dựa vào đâu mà làm vậy?” Trương Uyển Du không nhịn được đứng dậy chất vấn, vô cùng tức giận.

Cách làm của Tôn Kiên đúng là không phải người!

“Dựa vào đâu à? Dựa vào tôi có tiền hơn cô, đủ chưa?” Tôn Kiên tỏ vẻ khinh thường nói: “Nếu cô không phục thì vay tiền đấu với tôi này! Cô có số tiền này không? Cô dám đắc tội tôi không?”

“Vả lại, tôi nói cho cô biết, Trương Uyển Du, tôi sẽ chụp ảnh Thế Giới Chi Vương mà cô thiết kế.” Tôn Kiên chế nhạo: “Tôi sẽ đập nó thành từng mảnh trước mặt cô và Lâm Tinh Vũ! Để cho hai người hiểu được một sự thật, là nó rẻ mạt y như hai người, không đáng một đồng!”

“Anh!” Sắc mặt Trương Uyển Du tái nhợt, tức muốn ngất xỉu, máu nóng xông lên đỉnh đầu.

Bình Luận (0)
Comment