*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Vê phần tại sao lại là Trịnh Tuyết Dương, cũng rất dễ hiểu.
Bởi vì nhà họ Thanh ở Dương Thành vẫn luôn cho rằng Trịnh Tuyết Dương là người phụ nữ bí mật của Thế Tử Minh.
Mà người cuối cùng ra mặt trên võ đài lại biến thành Bùi Nguyên Minh.
Quản gia nhà họ Thanh dùng Trịnh Tuyết Dương để uy hiếp Bùi Nguyên Minh cũng là hợp lý.
Nhưng vấn đề là, nếu hoàn toàn đơn thuần vì chiến thẳng trên võ đài, lúc này nhà họ Thanh nước Mỹ lẽ ra đã phải thả Trịnh Tuyết Dương rồi.
Nhưng Trịnh Tuyết Dương vẫn chưa lộ diện, điều này cho thấy mọi chuyện không hề đơn giản.
“Tổng giám đốc, rốt cuộc xảy ra chuyện quái quỷ gì vậy? Ai là người ra tay?”
Ngô Kim Hổ vẻ mặt khó coi.
Hiện giờ thế giới ngâm của Đà Nẵng đã nằm trong tâm tay của anh ta, nhưng đối phương lại có thể bắt cóc được Trịnh Tuyết Dương, điều này đủ cho thấy đối phương là một thế lực khủng khiếp.
“Khả năng cao là người của nhà họ Thanh nước Mỹ, nhưng nhà họ Thanh nước Mỹ sẽ không để lại quá nhiều sơ hở, cho nên người bắn rõ ràng sẽ không liên quan gì đến nhà họ Thanh nước Mỹ”
“Anh nhờ anh em tìm hiểu xem gần đây có băng nhóm nào từ ngoại tỉnh hay ngoại quốc đến đây không?”
Bùi Nguyên Minh trâm giọng nói.
Thanh Tam Gia, anh sẽ không bao giờ buông tha, nhà bọn họ Thanh nước mỹ cũng phải bị diệt.
Nhưng những việc này hiện tại không phải chuyện cần làm, quan trọng nhất lúc này chính là đảm bảo an toàn cho Trịnh Tuyết Dương.
“Tổng giám đốc Minh, cậu đừng lo lắng, chúng tôi đã chặn hết mọi cách rời khỏi Dương Thành, nhất định sẽ tìm được chị dâu.
”
Ngô Kim Hổ trầm giọng nói.
Đúng lúc này, điện thoại của Bùi Nguyên Minh vang lên, là Trịnh Tuyết Dương.
Bùi Nguyên Minh khế run toàn thân, một lúc sau mới dùng tay phải run rấy ấn vào màn hình trả lời.
“Tôi muốn ba ngàn năm trăm tỷ!”
Trong điện thoại là một giọng cố tình thay đổi âm thanh.
“Được rồi, giao dịch như thế nào, tiên không thành vấn đề, nhưng tôi muốn đảm bảo an toàn cho cô ấy.
”
Bùi Nguyên Minh không chút do dự nói, lúc này tiền bạc hoàn toàn không phải là vấn đề.
“Ô, con rể đến cửa muốn nói chuyện với cô đây, nhanh lên!”
“Bùi Nguyên Minh, em không sao, anh đừng lo lắng!”
Giọng nói của Trịnh Tuyết Dương truyền qua điện thoại, hẳn là không có gì khác thường, khiến Bùi Nguyên Minh thở phào nhẹ nhõm.
Điều anh sợ nhất bây giờ chính là người bên kia không quan tâm gì mà trực tiếp giết chết Trịnh Tuyết Dương.
Chỉ cần người bên kia có lòng đòi tiên thì vẫn có cơ hội giải cứu Trịnh Tuyết Dương.