Chàng Rể Quyền Thế

Chương 170

Ngay sau đó, tin tức nhà họ Trinh nhận được vốn đầu tư của công ty đầu tư Bùi thị, hơn nữa việc đầu tư với hơn 300 tỷ đồng nhanh chóng lan rộng trong giới thượng lưu của thành phố Hải Dương.

“Nghe nói lần này nhà họ Trịnh có thể lấy được hợp đồng hơn 1000 tỷ là nhờ vào một người phụ nữ!”

“Người phụ nữ này cũng thật lợi hại! Có phải người phụ nữ có chồng ở rể nhà vợ không?”

“Nói đến người chồng ở rể này, anh ta hình như chỉ cần hơn 300 nghìn có thể mua được bức tranh “Phú Xuân sơn cư đồ” đem tặng cho chủ tịch của công ty đầu tư Bùi thị…”

“Thật kì lạ!”

“Anh nó anh xem, có phải là do chủ tịch mới kia, có hứng thú với Trịnh Tuyết Dượng nên muốn ”

Nhất thời, có nhiều lời bàn tán bên ngoài, nhưng không thể ngăn cản được sự nổi lên của nhà họ Trịnh, vào buổi chiều, đã có rất nhiều gia tộc đến gặp mặt.

Phía bên này, nhà họ Trịnh tấp nập người đến, ngoại trừ Bùi Nguyên Minh ra, thì căn bản ai cũng có mặt.

Rốt cuộc bây giờ nhà họ Trịnh cũng đã nổi tiếng trở lại, bây giờ có rất nhiều gia tộc ở thành phố Hải Dương bị hủy đầu tư, nhưng chỉ có nhà họ Trịnh là lại lấy được đầu tư, nên lúc này họ muốn đến nhà họ Trịnh để xin lời khuyên và kinh nghiệm.

Thật tiếc khi Trịnh Tuyết Dương là người liên quan lại không có ở đây, những người khác cũng không biết chi tiết làm sao để nhận được hợp đồng đầu tư.

Khách sạn Royal.

Bùi Nguyên Minh hiếm khi có thời gian đi gặp Ngô Kim Hổ, nhưng điều làm Bùi Nguyên Minh không nghĩ tới là, ở đây anh lại gặp được người quen, là Tô Hoài Bão.

Tô Hoài Bão cũng rất ngạc nhiên khi gặp Bùi Nguyên Minh ở đây, hôm nay anh ta đã tiêu rất nhiều tiền, tốn nhiều mối quan hệ mới tìm ra được Ngô Kim Hồ. Nhưng điều khiến anh ta không ngờ là người mà anh ta muốn xử lý là Bùi Nguyên Minh, lại tự mình dâng đến cửa.

“Bùi Nguyên Minh, thật sự là khó lắm mới có thể gặp được anh!” Tô Hoài Bão mỉm cười, nhìn chằm chằm vào mắt của Bùi Nguyên Minh, tràn đầy sát khí. Bởi vì chuyện xảy ra ở khu đấu giá với Bùi Nguyên Minh khiến anh ta rất mất mặt, còn nữa anh ta cũng có chút tình cảm khác lạ với Trịnh Tuyết Dương nên thực sự sắp phát điên rồi. Hôm nay anh ta dùng không ít mối quan hệ mới biết được địa chỉ của Ngô Kim Hổ, hy vọng Ngô Kim Hồ có thể đánh gãy chân của Bùi Nguyên Minh, cho cái tên ở rể này hết có cơ hội để lộng hành.

“Anh tìm Ngô Kim Hổ, là muốn giết tôi sao?” Bùi Nguyên Minh cười nói.

Đúng lúc này, Ngô Kim Hồ bước vào phòng trong lòng có chút chột dạ, lúc nãy Tô Hoài Bão vừa mới đưa tiền nhờ anh đánh gãy chân một người, nhưng không nói rõ là ai. Nhưng nhìn tình huống hiện tại, chẳng lẽ anh ta muốn mình đánh gãy chân của Bùi Nguyên Minh sao?

“Anh Hổ, chúng ta lúc nãy mới nói chuyện được nửa chừng, hiện tại anh cũng không cần phiền phức nữa, chính là người trước mắt này, chỉ cần anh đánh gẫy chân hắn, 15 tỷ sẽ thuộc về anh.” Tô Hoài Bão tự mãn nói, theo như anh ta thấy thì tên ở rể Bùi Nguyên Minh này nếu nghe thấy có ai muốn đánh gãy chân anh, chắc sẽ quỳ xuống cầu xin tha mạng, nói không chừng lúc về sẽ ngoan ngoãn ly hôn, như vậy anh ta mới có cơ hội.

Sắc mặt Ngô Kim Hổ trắng bệch khi nghe thấy câu này, muốn anh ta đánh gãy chân Bùi Nguyên Minh? Ngay cả một sợi tóc của Bùi Nguyên Minh anh ta cũng không dám đụng vào, bởi vì chỉ những người thực sự hiểu Bùi Nguyễn Minh mới hiểu, đây là Càn Long, chuyện gì cũng có thể làm.

Tên Tô Hoài Bão này tự nhiên muốn chọc tức Bùi Nguyên Minh, thực sự là muốn tự phế đi chân của anh ta rồi….

Nghĩ đến đây, Ngô Kim Hồ thực sự muốn bóp chết Tô Hoài Bão. Ngô Kim Hồ vừa định mở miệng nói gì, thì Bùi Nguyễn Minh đã ra hiệu, ngăn cản anh lại.

Anh nhìn Tô Hoài Bão, nhàn nhạt nói:“Tô tổng, tại sao anh lại muốn chân của tôi, anh nói cho tôi biết xem, anh đã trả bao nhiêu tiền?”.

“15 tỷ!” Tô Hoài Bão kiêu ngạo đưa tay ra hiệu:”1 chân là 7,5 tỷ, anh biết vì sao tôi đưa ra số tiền này không? Bởi vì để chỉ anh là đồ ngốc!”

“Bốp”

Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, đấm cho Tô Hoài Bão đang kiêu ngạo choáng váng.

“7,5 tỷ mà muốn hai chân của tôi, chỉ vài tỷ này mà nghĩ có thể thành công ư? Đưa có một ít tiền này, anh đang coi thường tôi sao, hay là coi thường Ngô Kim Hồ? Nếu coi thường tôi, tôi sẽ đấm anh hai cái, nhưng coi thường đại ca Ngô Kim Hồ, nếu người ta không phế bỏ anh, thì tôi theo họ của anh!” Bùi Nguyên Minh nói xong, lại đấm cho hắn một phát.

“Bốp.”

Tô Hoài Bão sững sờ. Tại sao một tên ở rể như anh ta lại có khẩu khí lớn như vậy? Anh ta không biết đây là chỗ nào sao? Ở nơi này mà cũng dám động thủ.

Tô Hoài lúc này càng thêm xấu xa, phẫn nộ, anh ta chỉ vào mặt Bùi Nguyên Minh quát lớn:”Anh Hồ, giúp em thế tên này, không chỉ mình chân, mà cả hai tay của hắn nữa, em đưa thêm cho anh 15 tỷ!”

“Thêm 15 tỷ? Có phải ý của mày nói tao cũng là tên ngốc phải không?: Ngô Kim Hồ lạnh lùng nói, anh nhìn thấy Bùi Nguyên Minh cũng không muốn lộ thân phận nên cũng không dám nói ra.
Bình Luận (0)
Comment