Chàng Rể Quyền Thế

Chương 2763

Chương 2763

Ánh mắt Bùi Cửu Thiên sáng lên, một lúc sau mới nói với cường độ âm thanh chỉ có hai người có thể nghe thấy: “Muốn ra tay với người mẹ ti tiện của tôi, sợ là phải cận thận hơn một chút.”

“Mấy năm nay bà ta đã nghi thần nghi quỷ, nhưng người chú tư đó của tôi vẫn rất yêu quý bảo vệ bà ta.” “Thậm chí bên cạnh bà ta, quanh năm đều có quân nhân cấp cao bên cạnh bảo vệ.” “Nếu chúng ta muốn giết bà ta, trừ phi giải quyết dứt điểm, nếu không thì chúng ta chỉ càng thêm bó chân bó tay mà thôi” “Sẽ không quá khó đâu” Bùi Lệ Thu mỉm cười, cô ta lấy điện thoại ra và bấm một dãy số.

“Tổ chức sát thủ số một của Đại Hạ, Hạnh Hoa Lâu”

“Bọn chúng cũng đang nợ tôi một ân tình.”

Sáng hôm sau, Bùi Nguyên Minh thức dậy trong một căn phòng hạng sang của khách sạn Bách Nhạc, phát hiện trong điện thoại có thêm mấy tin nhắn mới.

Một tin là của Dương Huyền Trân báo cáo về chuyện của Tenkade Shiro.

Ngoại trừ tên thủ ác Tenkade Shiro thuận lợi trốn thoát, những người Đảo Quốc khác đều rơi vào tay của bang Nam Dương, kết cục chắc chắn không mấy tốt đẹp.

Tin còn lại là nói về tay súng cừ khôi đó, bây giờ Thôi Nhã Tuyết nghi ngờ, đó là một cậu chủ của Bùi môn đã biến mất từ lâu, Bùi Cửu Phong.

Nghe nói vị thiếu gia này là trực hệ của tam phòng cảu Bùi môn ở Cảng Đổ, nhiều năm nay vẫn luôn ẩn hiện ở chiến trường Trung Đông, hiểm khi về Cảng Thành, nhưng gần đây lại quay về.

Tin nhắn cuối cùng là của Công tử Hải gửi, anh ta làm theo yêu cầu của Bùi Nguyên Minh đi điều tra lại lịch của thánh nữ Sư Phi Tiên ở đạo quán Ngũ Mai.

Chỉ đáng tiếc, cho dù Công tử Hải đánh đầu thắng đó, đã đánh là thắng nhưng lần này cũng đành thất bại thảm hại.

Ngoài việc có thể tra ra Sư Phi Tiên là đứa trẻ bị bỏ rơi mà năm đó sư thái nhận về nuôi, còn những tài liệu khác đều không tra ra.

Quá khứ của cô ta có thể nói là rỗng tuếch.

Nhưng phần trống rỗng này lại khiến người ta càng cảm thấy cô ta thần bí và quyến rũ hơn.

Bùi Nguyên Minh liếc mắt một cái, sau khi hạ lệnh, rồi đứng dậy bắt đầu tắm rửa.

Khi anh tắm xong, đang lúc ăn sáng thì có một cú điện thoại gọi tới.

Người gọi là Đường Lan Nhã, bà ta nói với Bùi Nguyên Minh, chỗ bà ta xảy ra chuyện, hi vọng Bùi Nguyên Minh có thể ghé qua một chuyến.

Bùi Nguyên Minh hơi sững sờ, nhưng mà cũng không do dự, sau khi thay quần áo, lại gọi một chiếc taxi, rồi phóng xe về phía hoa viên biệt thự của Bùi môn ở Cảng Đổ.

Bởi vì giờ cao điểm buổi sáng, lần này Bùi Nguyên Minh phải mất hai tiếng đồng hồ mới tới nơi, khi đến biệt thự hoa viên thì đã  là mười giờ sáng.

Không lâu sau, có người đưa Bùi Nguyên Minh đến lối vào phòng làm việc của Đường Lan Nhã.

Đường Lan Nhã đang mặc một chiếc áo dài phong cách Trung Hoa, với mái tóc búi cao, trên mặt không tô son phấn.

Nhưng dù vậy, dung mạo và khí chất của bà ấy vẫn giống như một nữ thần, thần thánh bất khả xâm phạm.

Bà ấy điềm nhiên nhìn vào phòng của mình, bên trong là một mớ lộn xộn.

Bùi Nguyên Minh đi tới, phát hiện cả căn phòng dường như bị người ta cố ý phóng hỏa, một số tài liệu đều bị thiêu cháy thành tro.

“Đây là chuyện xảy ra từ năm sáu giờ sáng hôm nay”

Đường Lan Nhã nhìn thấy Bùi Nguyên Minh tới, sắc mặt điềm nhiên nói.

“Trước khi xảy ra sự cố, máy camera vẫn trong tình trạng tốt, nửa giờ sau khi sự cố xảy ra, dữ liệu đã bị thiêu cháy không ít, chuông báo động mới vang lên”

“Điểm này có thể thấy, là do người quên gây án”

“Mà những thứ bị thiêu cháy cũng không có gì khác, chính là những tài liệu của chuyện xảy ra mười năm trước mà tôi thu thập được mấy ngày nay”.

“Có vẻ như cậu nói không sai, chuyện mười năm trước quả thật là có người cố ý làm ra “Nếu không, sẽ không ai dám chó cùng rứt giậu, cố ý phóng hỏa ở chỗ của tôi đâu”

Bình Luận (0)
Comment