Chàng Rể Quyền Thế

Chương 5302

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Người đàn ông cao lớn thô kệch lúc này mới sửng sốt, hai mắt híp lại, sau đó nhìn lên nhìn xuống Bùi Nguyên Minh vài cái, lắc lắc cổ nói: “Tiểu tử, thế nào? Muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân sao? Ngươi sống trong nghề đúng không? Báo lên tên tuổi của ngươi đi! ”

” Để ta xem một chút, ngươi có tư cách quản cái nhàn sự này hay không!”

Bùi Nguyên Minh nhẹ giọng nói: “Ta là chồng của Trịnh Tuyết Dương.”

“Chồng sao?”

Người đàn ông cao lớn thô kệch sửng sốt trong chốc lát, một lúc sau mới một mặt ý tứ sâu xa mở miệng.

” Ta biết, ngươi chính là tên ở rể trong truyền thuyết kia, tên vua ăn cơm chùa?”

“Nghe nói, ngươi kết hôn đã ba năm, còn chưa động đến tay của vợ mình, ngươi bị biến thái hả? hay có bịnh sợ đàn bà?”

” Nam nhân làm được đến mức này như ngươi, còn không bằng đập đầu chết trên mặt đất đi cho rảnh chuyện, sống làm gì cho nữ nhân cười lên đầu!”

“Để ta nhắc lại lần nữa? ngươi có tư cách nhúng tay vào sao?”

“Ngươi xứng sao?”

Trong lúc nói chuyện, người đàn ông cao lớn thô kệch còn “Phi” một tiếng, phun một bãi nước miếng trên mặt đất.

Sau đó hắn cười gằn nói: “Đến đây, đồ bỏ đi, ta cũng cho ngươi một cơ hội, ngươi đem thứ này liếm sạch sẽ, ta liền bỏ qua ngươi!”

” Bằng không mà nói, giết người thì đền mạng, thiếu nợ thì trả tiền!”

“Cha ta cái mạng này, ta muốn vợ của ngươi phải trả giá!”

Nói đến đây, người đàn ông cao lớn thô kệch vung tay lên, một đám gia thuộc nhìn dáng vẻ lưu manh, liền hùng hổ đi tới.

Thậm chí, một số thân nhân nữ còn ôm chặt những chiếc ghế đẩu còn lại của bệnh viện, một vẻ một lời không hợp liền phải đánh người.

“Chờ một chút.”

Trịnh Tuyết Dương lúc này mới nghiến răng mở miệng.

“Một trăm triệu là không thể.”

“Nhưng ta có thể xem ở lão Lý chăm chỉ, cho ngươi thêm năm triệu tiền trợ cấp.”

“Đây là mức giá cao nhất có thể được đưa ra, phù hợp với các điều khoản liên kết của công ty.”

“Đối với những điều kiện khác, chúng tôi không thể đồng ý.”

” Công ty cũng không bỏ ra nổi nhiều tiền như vậy.”

Rõ ràng, Trịnh Tuyết Dương không muốn nhìn thấy, Bùi Nguyên Minh làm người ta bị thương, cũng không muốn nhìn thấy anh bị thương, cho nên đã chuẩn bị dàn xếp ổn thỏa.

“Năm triệu sao? Trịnh Tuyết Dương, ngươi đuổi ăn mày hả?”

Người đàn ông cao lớn thô kệch âm dương quái khí (*nói chuyện chanh chua) mở miệng.

“Ta nói cho ngươi biết, hiện tại điều kiện đã thay đổi, bởi vì quan hệ của chồng ngươi, ta quyết định mức bồi thường thành 500 triệu, ngươi cũng sẽ giúp ta vui vẻ một tháng, mà lại ngươi còn phải…”

“Bốp-”

Người đàn ông cao lớn thô kệch còn chưa kịp nói xong, Bùi Nguyên Minh đã bước tới, trực tiếp dùng trái tay, quất hắn ta một cái ngã lăn xuống đất.

” Xem ra, ta cho ngươi cơ hội ngươi là không biết trân quý…”

Bình Luận (0)
Comment