*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Hàn Tam Thiên không thể hiểu được suy nghĩ của
Phí Linh Sinh bởi vì bình thường anh không cố
chấp về phương diện này, nhưng đối với Phí Linh
Sinh thì lựa chọn này có thể hiểu được.Đạt tới
Thần cảnh là chuyện không là điều không thể,
nhưng bây giò cơ hội xuất hiện ngay trước mặt
Phí Linh Sinh, nàng đương nhiên phải nắm bắt lầy
nó.
Hơn nữa hiện tại Phí Linh Sinh không chỉ đơn giản
muốn có Thánh Lật, mà nàng còn hy vọng Hàn
Tam Thiên có thể dùng sức mạnh của mình để trợ
giúp cho nàng.Dù sao thì trong mắt Phí Linh, hiện
tại Hàn Tam Thiên đã là cao thủ Thần cảnh.
Bước đến trước phòng của Duyên Thanh Hoa,
Hàn Tam Thiên gõ cửa.
Bởi vì Duyên Thanh Hoa còn đang nghỉ ngơi, cho
nên sư muội đồng môn ra mở cửa.
Khi sư muội đồng môn nhìn thấy Hàn Tam Thiên,
khuôn mặt đỏ lên, cúi đầu nói: "Hàn tông chủ, sao
ngài lại tới đây?"
Hiện tại Phiêu Miễu tông đã có ấn tượng tốt đối với
Hàn Tam Thiên, hầu như mỗi người đều giữ một
tập tranh nhỏ lúc Hàn Tam Thiên đại chiến 28
khách khanh của gia tộc Tây Môn, nhiều người
lặng lẽ thầm mến Hàn Tam Thiên.
"Duyên trưởng lão thế nào rồi?" Hàn Tam Thiên
hỏi.
"Duyên trưởng lão còn đang nghỉ ngơi." Sư muội
đồng môn nói.
Vừa dứt lời, giọng nói của Duyên Thanh Hoa vang
lên trong phòng: "Hàn tông chủ mời vào, ta không
sao."
Duyên Thanh Hoa quả thực đang nghỉ ngơi,
nhưng nghe được giọng nói của Hàn Tam Thiên,
sức lực của nàng ta lập tức hồi phục được một
nửa.Nghỉ ngơi gì đó hoàn toàn không quan trọng,
có thể nhìn thấy Hàn Tam Thiên mới là liều thuốc
chữa bệnh tốt nhát.
Hơn nữa sau khi Duyên Thanh Hoa ăn Thánh Lật,
năng lượng trong cơ thể đã nhanh chóng hồi
phục.Hiện tại nàng ta đang thích ứng để hấp thu
năng lượng của Thánh Lật, chỉ cần vận dụng đúng
cách, nàng ta có thể nhân cơ hội đó đột phá cảnh
giới.
Hàn Tam Thiên mỉm cười sau đó đi vào phòng.
Trong phòng phụ nữ mang theo một hương thơm
thoang thoảng, tuy rằng Hàn Tam Thiên không
động lòng với người con gái khác, nhưng loại
hương thơm này vẫn khiến cho anh không nhịn
được lén hít một hơi thật sâu.
"Duyên trưởng lão, cô không sao chứ?" Hàn Tam
Thiên đi đến bên giường, sắc mặt của Duyên
Thanh Hoa đã khôi phục rất nhiều, khuôn mặt
hồng hào ít nhiều cũng có phần hấp dẫn.
Đối với đàn ông bình thường, vẻ đẹp của Duyên
Thanh Hoa rất thu hút, chỉ tiếc đối với người hiểu
biết sâu rộng, từng được vô số phụ nữ yêu thương
nhung nhớ như Hàn Tam Thiên, sức hút sẽ giảm
đi rất nhiều.
Duyên Thanh Hoa nửa ngồi nửa nằm, nói: "Hàn
tông chủ, ta đã khá hơn nhiều rồi, cảm ơn Thánh
Lật của Hàn tông chủ.Nhưng trân phẩm quý giá
như vậy, Duyên Thanh Hoa vẫn cảm thấy hỗ
thẹn."
"Đối với tôi, tính mạng của Khương Oánh Oánh
quan trọng hơn bất cứ thứ gì.Cô đưa cô ấy bình
an trở về, chỉ là một quả Thánh Lật mà thôi, không
đáng nhắc đến." Hàn Tam Thiên thản nhiên nói.Ở
trong mắt anh quả thực Thánh Lật không là gì cả.
Dịch Thanh Sơn lợi dụng Khương Oánh Oánh để
uy hiếp anh chính là tự tìm đường chết.
- -----------------