Chàng Rể Siêu Cấp

Chương 1919

Trên tường, tư thế phân nhóm, vừa nhìn là hiểu ngay.

Hàn Tam Thiên được phân vào nhóm đầu tiên ở trên cùng và xếp cùng với bảy người không quen biết, hôm nay giờ sửu, đánh ở đài số tám với Quái Lực tôn giả.

Hàn Tam Thiên không hiểu, nhưng giang hồ Bách Hiểu Sinh đứng một bên nhìn thấy chia nhóm và giao đấu, cả người không khỏi nuốt nước miếng.

Ở bên cạnh, sắc mặt của Tô Nghênh Hạ dưới lớp mặt nạ cũng khó coi.

"Đây là vận khí quái quỷ gì, gần nhóm tử vong nhất?" Một bên, giang hồ Bách Hiểu Sinh không nhịn được tức giận mắng.

Thấy Hàn Tam Thiên khó hiểu, giang hồ Bách Hiểu Sinh chỉ vào bảng lịch thi đấu của Hàn Tam Thiên: “Ngươi nhìn xem, đối thủ đầu tiên là Quái Lực tôn giả, mẹ nó, tuy rằng tu vi của Quái Lực tôn giả chỉ là Tru Tà sơ giai, nhưng sức lực thân thể vô cùng lớn, cho dù đối thủ là Tru Tà thượng giai hắn cũng không bị thiệt thòi."

“Cho dù người chiến thắng hắn, ba người thắng tiếp theo cũng mẹ nó đều là nhân vật vang dội của Thế giới Bát Phương, không có nhân vật nào dễ ăn cả, quả thực là phân nhóm tử vong."

Giang hồ Bách Hiểu Sinh càng nghĩ càng thay Hàn Tam Thiên cảm thấy không đáng giá, đứng từ góc độ nào đó nói, chia nhóm trong tám nhóm, trong bốn nhóm có cao thủ cực mạnh, thoạt nhìn như bốn nhóm mạnh hành hạ bốn nhóm yếu.

Vì vậy, mỗi một bước của Hàn Tam Thiên đều là bước đi khó khăn, khác hoàn toàn với tình hình của các nhóm khác.

“Nếu tiếp tục thi đấu như vậy, đừng nói là bức phá ngay từ vòng bảng, dù muốn thắng thêm hai trận nữa cũng là khó càng thêm khó." Giang hồ Bách Hiểu Sinh lòng đầy căm phẫn phàn nàn nói.

Nếu có thể được chi vào nhóm tốt, gặp được đối thủ không mạnh, sức mạnh cộng thêm may mắn, không chừng có thể bứt phá, như vậy thì Hàn Tam Thiên ít nhất cũng có thể lọt vào hạng mười hai trận chung kết, cho dù cuối cùng thua, nhưng liên minh Kẻ Thần Bí của Hàn Tam Thiên ít nhất cũng đạt hạng mười hai, có chút danh tiếng.

Nhưng lịch thi đấu trước mắt này, không chỉ không chiếm được chút tiện nghi nào, ngược lại còn đầy rẫy sự khó khăn.

Tứ đại cao thủ, có nghĩa là Hàn Tam Thiên phải vượt qua bốn cửa ải, điều này quả thực là nhảm nhí.

Giang hồ Bách Hiểu Sinh tức giận ruột gan đứt từng khúc, trái với Hàn Tam Thiên không có bất kỳ sự tức giận gì, ngược lại, trong lòng anh vẫn có chút kích động nhỏ.

Từ thiên thư Bát Hoang ra, anh rất cần một cao thủ thực sự, để thử nghiệm sức mạnh hiện giờ của bản thân.

Chỉ tiếc là không có nhiều cơ hội.

Trước mắt, nhóm tử vong này đối với Hàn Tam Thiên chính là cơ hội tốt nhất.

“Được rồi, vận khí của bản thân là một phần của trận đấu, không cần để ý, cách giờ sửu còn một khoảng thời gian, chúng ta về phòng nghỉ ngơi trước đi." Hàn Tam Thiên cười nói.

Giang hồ Bách Hiểu Sinh nghe được lời này thì rất nóng ruột, nếu là lúc còn sớm, Hàn Tam Thiên có sự tự tin như vậy thì cũng có bằng chứng, dù sao bên hoài điện anh gần như bất khả chiến bại, nhưng lúc này thì có vẻ hơi khoác lác.

Phải biết rằng người trong điện, kẻ thấp kém nhất cũng là người bất khả chiến bại bên ngoài điện.

Dù sao người có tên trong 72 cung điện trong điện Kỳ Sơn, đều là cao thủ mạnh mẽ của Thế giới Bát Phương, mặc dù có rất nhiều cao thủ bên ngoài không tham gia, nhưng ít nhất bọn họ cũng đại biểu cho phần lớn những người tham gia.

"Hàn...Ngươi hắn là nên xem một chút, tỷ lệ cược của người cao tới hơn một trăm, lúc này chúng ta không thể lơ là như vừa rồi." Giang hồ Bách Hiểu Sinh vội la lên.

Tô Nghênh Hạ và Hàn Tam Thiên đưa mắt nhìn lại, phía sau tên của mỗi người trên danh sách đều có hai nhóm con số, nhóm con số trước đại biểu cho số đặt cược, nhóm con số sau đại biểu cho lệ cược.

Điều buồn cười đó là, số đặt cược của Hàn Tam Thiên không bị phá vỡ thậm chí là bằng không, nhưng tỷ lệ cược lại đạt đến con số một nghìn đáng kinh ngạc!

Nói cách khác, Hàn Tam Thiên đã có tỷ lệ cược gấp mười lần! Mà trái lại đối thủ Quái Lực tôn giả của Hàn Tam Thiên, tỷ lệ cược chẳng qua chỉ có ba điểm, số tiền đặt cược đã đạt đến một nghìn bốn trăm người, tổng số tiền đạt gần mười triệu Tử Tinh.

Từ số liệu này có thể thấy được, trong mắt người bên ngoài, đây chẳng qua chỉ là một cuộc quyết đấu không có gì hồi hộp.

“Cho nên, có người thường nói, không cần đánh cược, dễ táng gia bại sản, ít nhất, buổi tối hôm nay, hơn một nghìn bốn trăm người này sắp phá sản." Hàn Tam Thiên nói xong, kéo Tô Nghênh Hạ đứng dậy rời đi.

Giang hồ Bách Hiểu Sinh đang muốn nói chuyện, nhưng mắt thấy Hàn Tam Thiên đã xoay người đi về một phía trong điện, giang hồ Bách Hiểu Sinh cũng chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu thở dài.

Vì Hàn Tam Thiên không có tư cách ở trong 72 cung điện, cho nên, anh tạm thời ở trong một gian ký túc xá của đệ tử.

Khi về phòng, lúc Hàn Tam Thiên mở cửa, ở phòng bên cạnh, Tiên Linh sư thái và Diệp Cô Thành đang mở cửa, đưa Ngao Quân ra.

Vào lúc này, khuôn mặt của Ngao Quân mang theo ý cười, bước đến bên cửa, cười nói: “Ta ở phía bên phải Khôn điện."

Lúc này trên mặt Diệp Cô Thành nở một nụ cười hèn hạ: “Yên tâm đi, đêm mai nàng có trận đấu, đó là trận chiến khốc liệt, chờ sau khi trận chiến kết thúc, là lúc nàng suy yếu, đến lúc đó ta sẽ đưa nàng đến đó."

Ngao Quân đang muốn nói chuyện, đột nhiên lại nhìn thấy Hàn Tam Thiên vừa đi đến chuẩn bị mở cửa, hắn ta hơi kinh ngạc, lắc đầu khinh thường châm biếm nói: “Ha ha, liên minh Kẻ Thần Bí?"

“Rác rưởi!" Nói xong, Ngao Quân khinh thường phun nước miếng, nghênh ngang rời đi.

Nhìn Ngao Quân rời đi, Hàn Tam Thiên hơi tức giận, nắm tay khẽ siết chặt, lúc này Diệp Cô Thành ở một bên đột nhiên lên tiếng.

- -----------------
Bình Luận (0)
Comment