“Nhân sâm oa, người hãy nói nguồn gốc xuất thân của mình đi, điều này sẽ giúp ích được cho Hàn Tam Thiên, huống hồ người lại là bạn tốt của Hàn Tam Thiên, giữa bạn bè tốt với nhau không nên che giấu bất cứ chuyện gì, không phải vậy sao?" Tần Sương lên tiếng khuyên nhủ.
“Sợ rằng sau khi nói với hắn, ngay cả bạn bè cũng không còn làm được.
” Nhân sâm oa đáp.
“Tại sao?" Nó không nói như vậy, Hàn Tam Thiên cũng không muốn hỏi, nhưng càng như vậy lại càng kích thích sự tò mò của Hàn Tam Thiên.
“Ta xuất thân từ thành Phần Cốt, vùng đất của ma tộc, ngươi có thể kết bạn với người ở đó không?" Nhân sâm oa đáp.
“Thành Phần Cốt?" Hàn Tam Thiên chau mày lại, lại là thành Phần Cốt, tại sao tất cả mọi chuyện, tất cả mọi người, đều vô tình lại liên quan đến thành Phần Cốt?
“Vậy tại sao người lại chạy đến gần mộ thần.
chứ?"
“Có người bảo ta đi.
”
"Là ai?" Hàn Tam Thiên chau mày lại hỏi.
Có người gọi nó đến bên mộ thần.
Vậy người đó có thể là ai chứ?
Người này có lẽ hiểu biết mọi chuyện về mộ thần, nếu không, sao hắn lại biết tình hình bên trong mộ thần chứ?
Chẳng lẽ là kẻ thù trước đây của ông nội? Một ma thần nào đó của ma tộc?
Nhưng nếu như vậy, nhân sâm oa nhận mệnh lệnh của ma thần đến mộ thần, vậy mục đích của nó chính là cướp thứ gì đó bên trong mộ thần, hoặc là ngăn cản người khác lấy trộm đồ thứ gì đó.
Vì vậy, nhân sâm oa không nên giúp hắn lấy đồ bên trong một thần mới đúng chứ.
Không phải người của ma tộc, vậy! vậy có thể là ai chứ?
Những nghi vấn cứ xuất hiện dồn dập trong đầu của Hàn Tam Thiên.
“Ta cũng không biết, ta cũng không biết người kia, hắn cũng không nói danh tính của mình với ta.
"
Quả nhiên nằm trong dự đoán của Hàn Tam Thiên.
“Nhưng mà! " Nói đến đây, nhân sâm oa dường như chợt nhớ ra điều gì đó.
“Nhưng mà cái gì?" Hàn Tam Thiên chợt chau mày lại hỏi.
“Ta cũng không chắc"Nhân sâm oa lắc đầu: “Nhưng hình như lúc đó ta có nhìn thấy chữ duyên trên cây phất trần trong tay của hắn.
"
Cây phất trần sao?
Đây có nghĩa là gì?.