Lựa chọn duy nhất chính là cách thứ hai.
Nhưng bây giờ Hàn Tam Thiên giống như bị trói hai tay, làm sao có thể tra xét khối trắng này là thứ gì được chứ?
Trừ phi.
Ấn thiên nhãn.
Nhưng mà ấn thiên nhãn...!
Sẽ có thể nhìn thấy toàn bộ cơ thể của cô ấy...!
Nhưng điều quan trọng lúc này là phải tìm hiểu rõ được tình trạng bên trong cơ thể của cô ấy, hơn nữa đã không còn lựa chọn nào khác, cũng không thể đưa mắt nhìn nội lực bị thứ đó hút sạch, hoặc là cô ấy sẽ phải chết vì phản ứng dữ dội bên trong cơ thể.
Hàn Tam Thiên bắt đầu niệm thần chú, giữa
hai mắt đột nhiên xuất hiện một tia sáng nhạt.
Đừng nói là cơ thể của Tử Tình, cho dù là khối trắng bên trong kinh mạch, lúc này cũng bị con mắt ở giữa trán của Hàn Tam Thiên nhìn xuyên thấu.
Đó là một khối nhỏ do năng lượng màu trắng bao phủ, mặc dù rất nhỏ nhưng quỹ đạo và tốc độ vận động của nó giống như một cơn gió lốc cấp mười.
Mà thứ giúp cho nó chuyển động chính là một hạt nhân màu đen ẩn bên trong khí trắng đó.
Nó chỉ nhỏ bằng hạt bụi mà thôi.
Nhưng chính vì thứ nhỏ bé này lại điên cuồng hút khí hỗn thuần của Hàn Tam Thiên.
"Hóa ra là tên tiểu tử nhà người, nhưng rốt cuộc ngươi là thứ gì?" Hai hàng lông mày của Hàn Tam Thiên nhíu lại, xem một cách tỉ mỉ thứ nhỏ bé màu trắng bên trong cơn gió lốc" đó.
“Nếu như không có sự tồn tại của ác thú, ta sẽ hoài nghi ngươi liệu có phải là ác thú hay không." Hàn Tam Thiên đáp.
Hàn Tam Thiên nhìn ngày càng chăm chú, nhìn thứ nhỏ bé kia ngày càng rõ ràng.
Đến cuối cùng, Hàn Tam Thiên vô cùng kinh ngạc phát hiện, thứ giống hạt nhân màu đen kia, không phải là đồ vật.
Nói một cách chính xác, nó chỉ là thứ vòng được bao bọc lại.
Còn có một thứ gì đó đang nằm yên lặng bên trong.
Một lúc sau Hàn Tam Thiên mới kịp phản ứng lại.
Nó giống như một cái vỏ trứng gà nhỏ, được một lớp trong suốt màu đen bao bọc, còn ở ngoài cùng là do một lớp khí màu trắng cuồng bạo như cơn lốc xoáy bao bọc lại.
Nếu như thiên nhãn của Hàn Tam Thiên không lợi hại, thì sẽ không thể phát hiện ra được bí mật ẩn chứa bên trong nó.
Bởi vì thứ đó thật sự rất nhỏ.
.