“Ba ơi, nước có đủ nóng không?" Hàn Niên vừa nhón chân lên xem Hàn Tam Thiên rửa mặt, vừa quan tâm hỏi.
“Con có muốn biết không?" Hàn Tam Thiên vừa cười, vừa cầm chiếc khăn khô che đi gương mặt nhỏ bé của Hàn Niên.
Sau đó hai cha con đùa giỡn vô cùng vui vẻ.
Lúc mặt trời vừa ló dạng và chiếu sáng khắp Tiên Linh đảo, tay trái của Hàn Tam Thiên ôm Hàn Niên, bước ra khỏi phòng ngủ.
Hàn Niên liếc nhìn Hàn Tam Thiên, mặc dù Hàn Tam Thiên không nói nhưng nó hiểu được rằng là ba đang nhớ mẹ của nó.
Nhẹ nhàng tựa đầu vào vai của Hàn Tam Thiên, đó chính là cách duy nhất để nó an ủi cha của mình.
“Chiêu thức thứ bảy phá quân.
"
“Hồi hải.
"
Ở đằng xa là Đỗ Nhất Sinh đang cùng với các đệ tử cung Thiên Ngọc luyện công.
Khắp nơi đều là cảnh tượng bận rộn, đều để chuẩn bị cho chuyến đi đến Hỏa Nham thành.
Đưa mắt nhìn vào phòng luyện đan dược, đá ngũ hành thần thạch đang từ từ phát ra lửa để luyện đan dược, nếu như không xảy ra chuyện gì, thì sáng nay đã có thể luyện thành một lô đan dược mới.
Mà trong lô đan dược này, thậm chí Hàn Tam Thiên còn cho rằng đó là cực phẩm thần dược.
Và chúng chính là để dành riêng cho Mặc Dương và Đạo Thập Nhị.
Phù Mãng đã chết, vị trí nam thống lĩnh của liên minh thần bí bị trống, cho dù Ngưng Nguyệt lúc này tạm thời đảm nhiệm, nhưng cô lại dùng pháp thuật của phái nữ, rất khó cho các nam đệ tử khác thích ứng được.
“Phù.
"
Đột nhiên lúc này trên bầu trời xuất hiện một tia sáng xanh, tốc độ cực kì nhanh, lại vô cùng rực rỡ khiến người khác nhìn đến ngẩn ngơ.
“Có chuyện gì vậy?" Hàn Tam Thiên ngước đầu nhìn lên, bất giác chau mày hỏi.
“Chết tiệt, không xong rồi, không xong rồi.
"
Giọng nói vội vã của Đạo Thập Nhị lúc này truyền đến.
Nhìn thấy Đao Thập Nhị vội vàng chạy đến, ánh mắt của Hàn Tam Thiên vẫn còn hướng lên bầu trời, nhìn tia sáng vừa mới lóe lên lúc nãy.
“Sao vậy?"
+
“Chết tiệt, điên rồi, vị cô nương kia phát điên rồi.
" Đạo Thập Nhị thở hổn hển đáp.
“Vị cô nương nào?".