“Nó rất thông minh lại rất dũng cảm.
" Lão thôn trưởng không ngừng khen ngợi.
“Cô ấy thực sự rất thông minh.
" Hàn Tam Thiên đột nhiên lên tiếng, nói lời khen ngợi đối với một cô gái hắn chưa từng gặp qua bao giờ: “Nếu như chỉ đơn giản nói với đại tiên hoàng sa kia rằng trong thôn đã hết con gái, với bản lĩnh của hắn hắn lập tức có thể tìm ra những cô gái mà mọi người cố ý giấu đi.
"
“Vì vậy để người khác cưới xác chết, chính xác là dùng cách này để nói cho hắn biết, trong thôn thật sự đã không còn cô gái nào nữa, thậm chí đàn ông còn cưới xác chết
làm vỢ" Hàn Tam Thiên nhẹ nhàng nói.
“Hiểu được đạo lí sử dụng sự chống cự thầm lặng như một cách tự vệ mạnh mẽ nhất, quả thật cô gái này không hề tầm thường" Hàn Tam Thiên nói: “Nhưng mà càng thông minh hơn chính là giấu người trong quan tài.
”
cưới xác chết chính là để cho đại tiên hoàng sa nhìn thấy.
Mục đích chính là khiến hắn tin rằng trong thôn đã không còn cô gái nào nữa, cũng vì nguyên nhân này mà thanh niên trong làng mới trở nên hoang đường và thê thảm như
Trên thực tế người bên trong quan tài mới là tân nương thật sự.
Việc làm trộm long hoán phượng này vừa có thể lừa được đại tiên hoàng sa vừa có thể khiến cho những cô gái được gả đi.
Sau khi hôn sự đã xong, những cô gái đó sẽ không còn được mang đi cúng tế nữa.
Nói cô ấy thông minh thật sự không quá.
Sau khi nghe Hàn Tam Thiên giải thích, trên.
mặt của lão trưởng thôn và Lôi Công lập tức hiện lên niềm tự hào, còn Vương Tự Mẫn và tất cả những người khác lập tức sửng sốt, tất cả đều bị sự thông minh tuyệt đỉnh và tính toán tỉ mỉ của cô gái này thuyết phục.
“Thật tuyệt, cho dù đại tiên hoàng sa kia không tin, muốn cướp tân nương đi, khi nhìn thấy xác chết lập tức sẽ tin tưởng những điều trước mắt hắn.
” Đột nhiên Vương Tư Mẫn ngưỡng mộ thốt lên.
“Chính xác là như vậy.
" Lão thôn trưởng gật đầu: “Quả thật đại tiên hoàng sa đã ghé đến vài lần, cướp tân nương tại hôn lễ.
"
Lão trưởng thôn lập tức gật đầu: “Đúng vậy.
"
“Từ đó trở đi, đại tiên hoàng sa rất hiếm khi đến đây, dùng cách này chúng tôi đã có thể thành công gả đi rất nhiều cô nương".
Tất cả mọi người sau khi nghe xong lập tức hiểu ra được, có những thứ nhìn thấy là như vậy, nhưng thật ra bên trong không phải như vậy.
Bí mật của ngôi làng này thật sự kì lạ.
Bọn họ không phải là quái vật, chỉ là dùng
cách thức đặc thù để thích nghi với điều kiện tồn tại của chính bản thân mà thôi.
Vương Tự Mẫn bất giác vui vẻ, cô gái này quả thật thông minh tuyệt đỉnh, nhưng trong lúc vui vẻ cô chợt đưa mắt nhìn về lão thôn trưởng, lại nhìn thấy nét đau khổ trên gương mặt lão, lập tức ngộ ra, cô gái thông minh như vậy, bây giờ tại sao lại biến mất!
“Đã thành công nhiều lần, đã giúp đỡ được rất nhiều cô gái, nhưng tại sao cuối cùng lại không thể giúp đỡ được bản thân mình" Lôi Công đột nhiên đau đớn gào lên.
.