*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Chung Thiên Ly vô cùng lo lắng nhìn Chung Thiên
Nhất. Anh ta biết, chỉ cần Chung Thiên Nhất đồng ý,
người không công bằng như Chung Minh Quốc sẽ
giao chuyện này cho Chung Thiên Nhất ngay. Còn anh
ta sẽ hoàn toàn mắt đi cơ hội chuyển mình. Nhưng
những gì Chung Thiên Nhất nói tiếp lại khiến cho
Chung Thiên Ly vô cùng bất ngờ.
"Ông nội, nếu anh ta cảm thấy mình có thể đi được,
có thể để cho anh ta thử thêm một lần nữa. Gần đây
trong công ty có rất nhiều chuyện cần con xử lý, con
cũng không có thời gian nữa." Chung Thiên Nhất nói.
Lời này vừa nói ra, không chỉ có mỗi Chung Thiên Ly
kinh ngạc, mà những người khác cũng không ngờ
đến. Với tính cách của Chung Thiên Nhất, sao lại cho
Chung Thiên Ly cơ hội được chứ? Anh ta cũng không
phải là người tốt bụng gì.
Chung Minh Quốc hơi bất ngờ, đây cũng không phải
là một Chung Thiên Nhất mà ông ta biết. Chẳng lẽ bởi
vì công ty của Chung Thiên Nhất đang phát triển, cho
nên bây giờ nó không cần thể hiện dục vọng nữa hay
sao? Nếu chỉ vì chút thành tựu này mà kiêu ngạo,
Chung Minh Quốc cần phải cho Chung Thiên Nhất
thấy được sự thật tàn khốc mới được. Muốn chống đỡ
cả nhà họ Chung mà lại có tư tưởng như thế là không
thể được.
Nhưng mà trước mặt nhiều người như' vậy, lời Chung
Thiên Nhất cũng đã nói ra miệng rồi, Chung Minh
Quốc chỉ có thể đồng ý.
"Được, Chung Thiên Ly, ông cho con thêm một cơ hội
nữa, hy vọng con có thể nắm lấy thật chắc." Chung
Minh Quốc nói với Chung Thiên Ly.
Chung Thiên Ly cũng lười suy nghĩ vì sao Chung
Thiên Nhất lại cho anh ta cơ hội, anh ta cảm thấy chỉ
cần anh ta chuẩn bị cho thật tốt, nhất định có thể
chuyên minh một lần nữa.
"Cảm ơn ông nội."
"Thiên Nhất, con đến thư phòng của ông một chuyến."
Nói xong, Chung Minh Quốc dẫn đầu đi vào thư phòng.
Đầu tiên Chung Thiên Nhất đi đến bên người Chung
Thiên Ly, nói: "Đây là cơ hội cuối cùng của anh, hãy
nắm cho chắc vào. Mang tất cả các cách mà anh có ra
dùng đi. Nếu như anh không thể nghĩ ra cách gì, tôi
cảm thầy nếu có thê nắm trong tay đứa con và vợ của
anh ta, đây chắc chắn là một nước đi tốt."
Đối mặt với một Chung Thiên Nhất đột nhiên tốt bụng,
Chung Thiên Ly nhíu mày. Kẻ này sao có thể suy nghĩ
cho anh ta được chứ?
Nhưng không thể không nói, biện pháp này của
Chung Thiên Nhất quả thật là không tôi. Lấy vợ và con
nhỏ ra uy hiếp, Hàn Tam Thiên còn dám ở lại thủ đô
nữa sao?
"Chung Thiên Nhất, tôi tự biết phải làm như thế nào,
không cần anh giúp tôi nghĩ cách." Chung Thiên Ly
lạnh giọng nói.
Chung Thiên Nhất cười nhạt. Sao anh ta lại không
nghĩ cách giúp Chung Thiên Ly được chứ? Với chỉ số
- -----------------