*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Người phụ nữ này không phải là người lần trước
anh đã gặp à? Không ngờ rằng cô ta lại là con gái
của chủ nhân Tam Điện. Điều này khiến Hàn Tam
Thiên chắn động.
Có điều nói đi cũng phải nói lại, người phụ nữ có
được địa vị như vậy ở Thiên Khải, tại sao vô
duyên vô cớ lại đi tìm anh chứ? Chẳng lẽ hoa đào
của anh đã tràn tới Thiên Khải rồi ư?
Điều này khiến Hàn Tam Thiên hơi đau đầu. Đối
với những người đàn ông khác, hoa đào đưa tới
cửa có lẽ là chuyện tốt, người con gái đẹp tới
nhường này càng khiến những người đàn ông kia
không thể nào từ chối. Nhưng Hàn Tam Thiên lại
khắc hẳn. Anh không thích mấy thứ oanh oanh
yến yến này, thậm chí từng từ chối Thích Y Vân vô
số lần.
Sau khi Hà Tiêu Tiêu nhìn thấy Hàn Tam Thiên, nụ
cười nhạt trên mặt trở nên cực kỳ lạnh lẽo. Không
biết tại sao, vừa thấy Hàn Tam Thiên thì cô ta đã
cảm thấy chán ghét từ tận đáy lòng. Có lẽ cô ta
chưa từng bị đàn ông xem thường, mà lúc trước
Hàn Tam Thiên lại đối xử lạnh nhạt trái ngược đã
khiến Hà Tiêu Tiêu không thể nào chấp nhận được.
Bước đên trước mặt Hàn Tam Thiên, Hà Tiêu Tiêu
mang vẻ mặt lạnh lẽo nói: "Không ngờ rằng anh
cũng có chút năng lực, có điều cấp chữ Huyền
trong mắt tôi vẫn chỉ là rác rưởi."
Hàn Tam Thiên cảm nhận được ý nhắm vào mãnh
liệt. Đừng nói là người phụ nữ này không chiếm
được anh mà vì yêu sinh hận đó. Nếu là như vậy
thì phiền phức rồi.
Đắc tội phụ nữ, đặc biệt là đắc tội phụ nữ lòng dạ
hẹp hòi là một phiền phức cực lớn.
"Không ngờ rằng cô lại là con gái của chủ nhân
Tam Điện, thật sự khiến tôi bất ngờ." Hàn Tam
Thiên thản nhiên nói.
Mặt mày Hà Tiêu Tiêu lộ ra vẻ ngạo nghễ, đó là
điều cô ta luôn kiêu ngạo.
"Sợ rồi à?" Hà Tiêu Tiêu khiêu khích nói.
"Hả?" Hàn Tam Thiên tỏ ra khó hiểu, hỏi: "Tôi sợ
cái gì?"
Hà Tiêu Tiêu phẫn nộ, tên này cố ý giả ngu hay là
không biết thật. Chẳng lẽ anh đắc tội với con gái
của chủ nhân Tam Điện vẫn không sợ sao?
"Hàn Tam Thiên, đắc tội tôi không có kết cục tốt
đâu. Một câu của tôi thì người ở đây mỗi người
một miếng nước bọt cũng có thể dìm chết anh."
Hà Tiêu Tiêu lạnh lùng nói.
Bằu không khí của đám người xung quanh đã sớm
thay đổi, bởi vì Hàn Tam Thiên có thể nói chuyện
với Hà Tiêu Tiêu, điều này đã khiến cho rất nhiều
người ghen tị và bắt mãn. Mà bây giờ, hình như
Hàn Tam Thiên còn trêu chọc Hà Tiêu Tiêu khiến
Hà Tiêu Tiêu vô cùng bực mình, điều này càng
khiến bọn họ tức giận với Hàn Tam Thiên.
Dám đắc tội nữ thần, không phải tên này đang tìm
chết chứ?
Nhìn vẻ mặt hung ác của những người xung
quanh, Hàn Tam Thiên không cảm thấy Hà Tiêu
Tiêu đang nói đùa. Mấy kẻ theo đuổi như bị điên
kia, nhất định sẽ làm như vậy.
"Tôi tin, nhưng thời gian tôi và bọn họ ở chung đã
bắt đầu đếm ngược, cho dù bọn họ muốn dìm chết
tôi cũng không còn cơ hội nữa." Hàn Tam Thiên
cười nhạt một tiếng.
Cảm nhận được tự tin tỏa ra từ Hàn Tam Thiên,
Hà Tiêu Tiêu không nhịn được cắn răng. Điều cô
khiêu khích.
- -----------------