*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Hoàng Kiêu Dũng nhìn thấy người đi theo
là Trần Thiết Tân, cảm thấy có chút nghi
hoặc và kỳ lạ.
Tên này vất vả lắm mới giữ được tính
mạng, bây giờ sao lại ở đây theo dõi hắn
ta, không lẽ muốn chết sao? Lẽ nào hắn
không có cách nào đột phá cảnh giới nên
đã hết hy vọng, cho nên mới muốn dùng
cách này để tự sát?
“Trần Thiết Tân, ngươi theo dõi ta là
muốn trả thù ta sao?” Hoàng Kiêu Dũng
cười nhạt, với sức mạnh hiện tại của hắn
ta cũng không sợ Trần Thiết Tân trả thù,
nếu tên này có ý tứ khác với hẳn ta,
Hoàng Kiêu Dũng cũng có thể dựa vào
chính sức mạnh của hắn ta chế ngự Trần
Thiết Tân.
“Với sức mạnh của ta sao có thể trả thù
ngươi được, ta có một yêu cầu quá
đáng.” Trần Thiết Tân nói.
“Yêu cầu quá đáng?” Hoàng Kiêu Dũng
nở nụ cười, nói: “Không phải ngươi muốn
ta giới thiệu sư phụ của ta cho ngươi bái
sư chứ?”
Ở thành Tiêu Lăng, Hàn Tam Thiên tự
mình lộ diện giải vây cho Hoàng Kiêu
Dũng, cho nên chuyện Hoàng Kiêu Dũng
có sư phụ đã không còn là bí mật. Trần
Thiết Tân biết chuyện này cũng không có
gì kỳ lạ.
“Không sai, ta hy vọng có thể mượn cơ
hội này, trở thành sư đệ của ngươi.” Trần
Thiết Tân nói.
Hoàng Kiêu Dũng phì cười, nhớ tới lúc
Hàn Tam Thiên ở nhà họ Trần, chính là bị
Trần Thiết Tân đuổi đi, hiện tại hắn lại
muốn bái sư, thật nực cười.
“Trần Thiết Tân, ngươi làm gì có tư cách
trở thành sư đệ của ta, ta khuyên ngươi
nên xóa bỏ ý niệm này trong đầu đi,
ngươi vĩnh viễn cũng không thể trở thành
đồ đệ của người đó.” Hoàng Kiêu Dũng
nói.
Trần Thiết Tân dự đoán được chính mình
sẽ bị từ chối, nhưng hắn không dễ dàng
gì từ bỏ.
“Vì sao?” Trần Thiết Tân hỏi.
“Có một số việc, bây giờ ta không thể nói
với ngươi, sau này tự nhiên ngươi sẽ
hiểu rõ.” Hoàng Kiêu Dũng nói, hắn ta
biết thân phận của Hàn Tam Thiên ở
thành Long Vân sớm muộn gì có một
ngày cũng sẽ bị lộ, khi đó không chỉ có
Trần Thiết Tân mà ngay cả Trần Yên
Nhiên cũng sẽ hiểu được bản thân đã bỏ
- -----------------