Chàng Rể Trường Sinh

Chương 2


Sau khi ra khỏi căn nhà thuê đó, Đinh Dũng vẫn bình tĩnh như thường.

Từ ký ức cũ Đinh Dũng biết được rằng em gái Đinh Tuyết mắc một căn bệnh rất kỳ lạ, rất nhiều bệnh viện đều bó tay, chỉ có thể dựa vào truyền dịch dinh dưỡng đắt đỏ để duy trì mạng sống.

Nhưng bố mẹ mất sớm không để lại tài sản gì nhiều cho Đinh Dũng, Đinh Dũng vốn chẳng thể nào gánh vác được tiền viện phí đắt đỏ.

Cho đến tận một năm trước, Hàn Phương Nhiên ốm nặng, cơ hội mới xuất hiện.

Khi ấy tính mạng Hàn Phương Nhiên ngàn cân treo sợi tóc, bao nhiêu bác sĩ nổi tiếng trong nước cũng đều bó tay.

Sau đó, có một đạo sĩ già ở núi Long Hổ nói, mệnh của Hàn Phương Nhiên phạm sát tinh, phải tìm một người có bát tự hợp với cô ấy để kết hôn, mượn hỷ trừ sát thì mới có thể vượt qua kiếp nạn này.

Nhà họ Hàn tin là thật, treo thưởng công khai một triệu tệ cho người có bát tự hợp với Hàn Phương Nhiên ở Kim Châu.

Đinh Dũng nhận ra bát tự của mình hoàn toàn hợp với Hàn Phương Nhiên.

Để có một triệu tệ duy trì mạng sống cho Đinh Tuyết, Đinh Dũng đã cưới Hàn Phương Nhiên và ở rể nhà họ Hàn.

Kể cũng lạ, sau khi Đinh Dũng kết hôn với Hàn Phương Nhiên, bệnh của cô ấy tự nhiên lại khỏi.

Nhưng nhà họ Hàn gia nghiệp đồ sộ, ở Kim Châu cũng phải thuộc hạng những nhà giàu có nhất.

Dù sao Đinh Dũng cũng chỉ là chàng rể chẳng có máu mặt gì, đương nhiên nhà họ Hàn sẽ không để anh ấy nhúng tay vào sản nghiệp công ty.

Thậm chí sau khi biết Đinh Dũng lén lấy tiền của nhà họ để cứu Đinh Tuyết thì nhà họ Hàn cắt hết nguồn tài chính của Đinh Dũng.

Khi Đinh Dũng rơi vào bước đường cùng thì Lưu An bất lương xuất hiện, dẫn Đinh Dũng đi đánh bạc.

Đầu tiên để Đinh Dũng thắng được một ít tiền, sau đó thì gài bẫy, chưa đầy một tháng, Đinh Dũng đã thua gần một triệu tệ.

Bấy giờ Đinh Dũng mới biết mình bị Lưu An lừa cho vào tròng, nhưng lúc đó đã quá muộn.

Đứng trên bờ vực của sự tuyệt vọng, điều duy nhất Đinh Dũng nghĩ đến là tự sát.

Hi vọng sau khi chết đi, nhà họ Hàn có thể nể mặt anh ấy mà cứu Đinh Tuyết.

Nhưng phải nói rằng suy nghĩ của Đinh Dũng vô cùng ấu trĩ.

Với kinh nghiệm của Đinh Dũng bây giờ, một người đã sống hơn năm nghìn năm cuộc đời thì cái kiểu danh gia vọng tộc coi lợi ích lên đầu như nhà họ Hàn sẽ không bao giờ vì người ngoài làm mà tổn hại lợi ích của mình.

Cho dù là Đinh Tuyết có chết trước mặt bọn họ thì bọn họ cũng sẽ nhắm mắt làm ngơ.

Nghĩ tới đây, Đinh Dũng càng sốt ruột.

Đã mười lăm ngày anh không đến bệnh viện, rất có thể Đinh Tuyết đã bị đuổi ra khỏi bệnh viện rồi cũng nên.


Mà với tình trạng bệnh tật của Đinh Tuyết, một khi bị đuổi ra khỏi viện thì e là cô chỉ có chết!
Đinh Dũng lòng như lửa đốt chạy đến bệnh viện, khi đến cửa phòng bệnh của Đinh Tuyết thì thấy trong phòng bệnh chật cứng người.

Lòng Đinh Dũng dâng lên một dự cảm không lành.

Đinh Dũng vội vàng đẩy hai y tá đang đứng ở cửa, chạy tới giường bệnh.

Nhận ra Đinh Tuyết nằm trên giường vẫn còn thở thì Đinh Dũng mới thở phào một hơi.

Chỉ cần còn thở là vẫn cứu được.

Với tư cách là ân sư của Hoa Đà, Đinh Dũng tự tin như vậy.

Y thuật của thầy lang mà anh ấy từng cướp xác, trong suốt dòng chảy lịch sử năm nghìn năm của Hoa Hạ thì người này có thể xếp vào mười người giỏi nhất.

Đinh Dũng không chỉ kế thừa trọn vẹn chuyên môn của thầy lang ấy mà còn mất mấy nghìn năm để học tập và đổi mới.

Đến nay, chuyên môn của Đinh Dũng đã hoàn toàn vượt xa thầy lang ấy!
Đinh Dũng tin rằng, cho dù Đinh Tuyết có mắc bệnh nan y gì anh cũng có thể cứu được!
Nếu ngay cả anh cũng hết cách thì số phận của Đinh Tuyết định sẵn không thể vượt qua kiếp nạn này.

“Đinh Dũng?”, khi Đinh Dũng đang nghĩ xem làm sao để chữa trị cho Đinh Tuyết thì nghe thấy một giọng nói tức giận vang lên bên tai.

Đinh Dũng quay đầu lại thì thấy một người phụ nữ vô cùng xinh đẹp, đang lạnh lùng nhìn mình.

“Bà xã?”, Đinh Dũng vô thức gọi một tiếng.

Người phụ nữ trước mặt mặc một bộ váy công sở màu be, dáng người cao ráo, gương mặt trái xoan, làn da mềm mại, trắng hồng rạng rỡ, khuôn mặt thanh tú như tiên nữ hạ phàm.

Là một lão quái vật già nua sống hơn năm nghìn năm, Đinh Dũng đã từng gặp vô số tuyệt sắc trần gian nhưng lúc này anh cũng phải thừa nhận, dung mạo của người phụ nữ có thể xếp vào khoảng năm vị trí đầu trong số tất cả những người phụ nữ mà Đinh Dũng từng gặp.

Nếu như ở thời cổ đại, người phụ nữ này chắc chắn sẽ là một kẻ hại nước hại dân.

Đinh Dũng thầm cảm thán.

Người phụ nữ hại nước hại dân này chính là Hàn Phương Nhiên, vợ của Đinh Dũng.

Đinh Dũng bỗng nhiên gọi một tiếng “bà xã” khiến cho tất cả người trong phòng nhốn nháo, ánh mắt mọi người tập trung trên người chàng trai tuấn tú đang đeo gọng kính vàng, mặc áo blouse trắng.

Người đàn ông này gọi Hàn Phương Nhiên là bà xã, thế… tiến sĩ Giả là thế nào?
Nhìn ánh mắt kỳ quái của mọi người, mặt Giả Dược Kỳ bỗng biến sắc, tên vô dụng này sao lại quay lại?
Lúc này, tất cả những bác sĩ khác ở trong phòng đều không biết Hàn Phương Nhiên là phụ nữ đã có chồng.

Bọn họ chỉ biết là mấy hôm nay, Giả Dược Kỳ luôn tỏ ra ân cần với Hàn Phương Nhiên, chạy ngược chạy xuôi giúp cô ấy, ngay cả con chó ở cửa bệnh viện cũng nhìn ra là Giả Dược Kỳ muốn theo đuổi Hàn Phương Nhiên.


Nhưng hôm nay, bỗng nhiên Hàn Phương Nhiên lại mọc đâu ra một ông chồng.

Tuy ông chồng này trông chẳng bắt mắt gì nhưng dù thế nào cũng là chồng người ta.

Biết người ta có chồng rồi còn theo đuổi, nhân phẩm của Giả Dược Kỳ đúng là có vấn đề.

Phút chốc, tất cả bác sĩ trong phòng đều nhìn Giả Dược Kỳ với ánh mắt coi thường.

Vốn tưởng rằng Giả Dược Kỳ tốt nghiệp Học viện Y Dược Hoàng gia Ưng Quốc, nhân phẩm cũng sẽ xuất sắc như chuyên môn, nhưng xem ra bây giờ không biết chuyên môn thế nào nhưng nhân phẩm thì coi như bỏ.

Giả Dược Kỳ rất khó chịu, hắn vẫn biết là Hàn Phương Nhiên có chồng nhưng hắn cũng biết, gã chồng này của Hàn Phương Nhiên chỉ là trên danh nghĩa.

Ở nhà họ Hàn, địa vị của Đinh Dũng chẳng khác gì người ở.

Kết hôn một năm nhưng chưa chạm vào Hàn Phương Nhiên lần nào.

Vì thế Giả Dược Kỳ chẳng thèm để ý tới Đinh Dũng, từ đầu tới cuối mục tiêu của hắn chỉ có một, đó là ngủ với Hàn Phương Nhiên.

Ngủ với vợ kẻ khác dù gì cũng không phải là một chuyện vẻ vang.

Mấy ngày đầu, Giả Dược Kỳ vẫn chưa tỏ ra thích Hàn Phương Nhiên, hắn sợ Đinh Dũng bỗng nhiên xuất hiện sẽ khiến hắn xấu mặt.

Nhưng mấy ngày liền, cho dù Đinh Tuyết sắp chết rồi mà vẫn chẳng thấy Đinh Dũng xuất hiện, Giả Dược Kỳ không thể nén nổi sự nóng vội trong lòng nên đã tỏ ý theo đuổi Hàn Phương Nhiên.

Hắn cho rằng Đinh Dũng sẽ không bao giờ xuất hiện nữa.

Ai ngờ, hôm nay Đinh Dũng bỗng dưng xuất hiện, hơn nữa vừa đến đã gọi Hàn Phương Nhiên là “bà xã”.

Một tiếng “bà xã” thôi đã đẩy Giả Dược Kỳ vào cảnh xấu hổ, cũng khiến hình tượng tài đức vẹn toàn mà hắn cất công xây dựng bấy lâu sụp đổ hoàn toàn.

Đinh Dũng không hề biết rằng một câu “bà xã” này của mình đã hủy hoại hình tượng người đàn ông tốt của Giả Dược Kỳ.

Nhưng nếu anh biết, chưa biết chừng sẽ gọi thêm mấy câu nữa.

Tiếng gọi “bà xã” của Đinh Dũng không chỉ khiến người khác chếnh choáng mà ngay cả Hàn Phương Nhiên cũng sững sờ một lúc.

Bởi trước kia, đừng nói là “bà xã” mà ngay cả tên của cô, Đinh Dũng cũng chả dám gọi.

Trước mặt cô, Đinh Dũng luôn là kẻ yếu đuối, tự ti.

Điều này cũng khiến Hàn Phương Nhiên rất thất vọng.

Cô vẫn luôn mong rằng người đàn ông của mình là một nam tử hán đầu đội trời, chân đạp đất.


Nhưng Đinh Dũng, đừng nói là đầu đội trời chân đạp đất, ngay cả người giúp việc nhà họ Hàn cũng coi thường anh.

Vì thế Hàn Phương Nhiên rất ít khi nhắc tới Đinh Dũng trước mặt người ngoài.

Cho dù là tới thăm Đinh Tuyết cũng nói là chị gái tới thăm em.

Nhưng hôm nay Đinh Dũng lại dám gọi mình là “bà xã” trước mặt bao nhiêu người, hơn nữa lại vô cùng tự nhiên.

Sao bỗng dưng anh ta lại bạo dạn thế? Hàn Phương Nhiên vô cùng kinh ngạc.

Nhưng kinh ngạc thì kinh ngạc, giận thì vẫn phải giận.

Đinh Dũng bỏ mặc Đinh Tuyết biến mất cả nửa tháng trời.

Điều này khiến Hàn Phương Nhiên rất tức giận.

Chút thiện cảm dành cho Đinh Dũng cũng hoàn toàn biến mất.

Cô vốn tưởng Đinh Dũng dù có vô dụng nhu nhược thế nào, thì ít nhất với chuyện của Đinh Tuyết, anh ta vẫn là đàn ông.

Nhưng bây giờ xem ra, khi gặp phải khó khăn, Đinh Dũng vẫn là kẻ vô dụng!
Hàn Phương Nhiên nổi giận: “Anh vẫn còn mặt mũi gọi tôi là “bà xã”? Nửa tháng nay anh trốn đi đâu? Anh có biết Tuyết Nhi sắp không qua khỏi rồi không? Đồ vô dụng, đối mặt với khó khăn, ngoài việc bỏ trốn anh còn làm được gì hả?”
Hàn Phương Nhiên vô cùng giận dữ, cũng rất tủi thân, thậm chí còn có chút thất vọng.

Đối mặt với lửa giận của Hàn Phương Nhiên, Đinh Dũng không hề tức giận mà lại cảm thấy ấm áp.

Kể từ khi gặp Hàn Phương Nhiên, Đinh Dũng đã hiểu rằng, thực ra ân nhân cứu mạng của Đinh Tuyết chính là Hàn Phương Nhiên.

Đinh Dũng có thể tưởng tượng được, sau khi anh biến mất, chắc chắn để thay Đinh Dũng trả tiền thuốc thang, Hàn Phương Nhiên đã phải chịu đựng áp lực từ nhà họ Hàn, viện phí đắt đỏ của Đinh Tuyết hay những bác sĩ này cũng là do Hàn Phương Nhiên mời tới.

Người phụ nữ này đúng là khẩu xà tâm phật.

Đinh Dũng cảm thán.

Cũng không biết Đinh Dũng ban đầu kia chó ngáp phải ruồi kiểu gì mà lại gặp được người phụ nữ tốt thế này, đã xinh đẹp lại còn lương thiện.

“Bà xã, anh xin lỗi.

Nửa tháng nay anh đi tìm cách chữa bệnh cho Tuyết Nhi”.

Đinh Dũng nói dối.

Dù sao thì anh cũng không thể nói là Đinh Dũng thật ra đã chết, người đứng trước mặt cô ấy bây giờ là một quái vật già nua sống hơn năm nghìn năm được.

“Anh tìm được chưa?”, Hàn Phương Nhiên lạnh lùng hỏi.

Cô ấy không hề tin lời mà Đinh Dũng nói.

Mấy ngày nay, cô biết được bệnh của Đinh Tuyết là ca đầu tiên trong nước.

Có thể nói là hầu như không có cơ hội chữa trị.


Vì thế cô mới mời Giả Dược Kỳ từ nước ngoài về.

Giả Dược Kỳ là tiến sĩ Y học của Học viện Hoàng gia Ưng Quốc, có nghiên cứu chuyên sâu về chữa trị những căn bệnh phức tạp, hiếm gặp.

Nếu ngay cả Giả Dược Kỳ cũng hết cách thì Đinh Tuyết chỉ có đường chết.

“Rồi”, Đinh Dũng nhẹ nhàng gật đầu.

“Cách gì?”, Hàn Phương Nhiên tiếp tục hỏi.

“Cách mà thần y già đã truyền lại cho anh, đợi lát nữa anh điều trị cho Tuyết Nhi thì em sẽ biết”, Đinh Dũng tiếp tục bình tĩnh nói dối.

“Đủ rồi!”, Hàn Phương Nhiên lạnh lùng quát, ngắt lời Đinh Dũng: “Đinh Dũng, anh khiến tôi rất thất vọng.

Bệnh của Tuyết Nhi tôi biết rất rõ.

Trong nước không có ai có thể chữa được cho Tuyết Nhi cả.

Tôi không biết vì sao anh lại lừa tôi, nhưng tôi không hi vọng, anh lấy tính mạng em gái mình ra làm trò đùa”.

“Em không tin anh sao?”, Đinh Dũng thở dài.

Tuy rằng Hàn Phương Nhiên xuất phát từ lòng tốt nhưng vẫn khiến cho Đinh Dũng buồn.

“Tôi dựa vào cái gì để tin anh?”, Hàn Phương Nhiên hỏi ngược lại.

Đinh Dũng bỗng chốc câm nín.

Nếu anh nói, anh là một trong những bác sĩ có chuyên môn giỏi nhất từ xưa tới nay thì e sẽ bị đưa đến bệnh viện tâm thần mất.

“Bệnh của Tuyết Nhi anh đừng lo, Dược Kỳ sẽ chữa trị”.

Hàn Phương Nhiên hơi mệt mỏi xua tay.

Dược Kỳ?
Lúc này, Đinh Dũng mới chú ý tới ánh mắt thách thức của Giả Dược Kỳ đang đứng bên cạnh.

“Cậu ta là ai?”, Đinh Dũng trầm giọng hỏi.

Từ ánh mắt của các bác sĩ trong phòng, anh có thể cảm nhận được quan hệ giữa người này và Hàn Phương Nhiên không tầm thường.

“Chào anh, tôi tên Giả Dược Kỳ, là bạn cấp ba của Phương Nhiên.” Không đợi Hàn Phương Nhiên giải thích, Giả Dược Kỳ đã tươi cười, chìa tay ra phía trước.

Nhìn ánh mắt chân thành của Giả Dược Kỳ, Đinh Dũng cau mày.

Tuy Giả Dược Kỳ che giấu rất tốt, nhưng anh vẫn nhận ra sự chế giễu và khinh khỉnh trong mắt hắn.

Tên này muốn cắm sừng mình? Đinh Dũng cảm thấy kỳ lạ.

Vừa nãy có một thằng ngu tóc đỏ định cắm sừng mình, bị mình giẫm nát “bi”.

Bây giờ lại có thêm một kẻ nữa? Định mua một tặng hai à?.

Bình Luận (0)
Comment