*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Các người!!!”, nghe vậy, Tần Thiếu Phong tái mặt đi.
Những người này đều không có ý kiến gì, vậy há chẳng phải là biến thành mục tiêu công kích rồi sao? Vừa rồi ông ta vừa mới được lĩnh giáo sự lợi hại của Đinh Dũng, giờ không dám thò đầu ra nữa, thế là dưới con mắt lạnh lùng của Đinh Dũng, ông ta vội xua tay: “Tôi, tôi cũng không có ý kiến gì”.
“Mọi người đã không có ý kiến gì thì việc này cứ quyết định vậy đi”, Đinh Dũng gật đầu, sau đó nhìn sang Bách Lí Thuần, cười nói: “Đã vậy thì phiền nhà họ Bách Lí thảo một bản hợp đồng, viết rõ từng điều khoản tránh về sau có người về sau lại có ý đồ khác”.
“Hợp đồng đương nhiên cần có, tới lúc đó, mời cậu Đinh ký vào”, Bách Lí Thuần gật đầu, cười nói.
Advertisement
“Tôi không ký, có nhà họ Trương và nhà họ Thiết là đủ”, nghe Bách Lí Thuần nói vậy, Đinh Dũng lắc đầu cười, tỏ ý việc liên minh tìm nhà họ Thiết và nhà họ Trương.
Thấy Đinh Dũng nói vậy, Bách Lí Thuần nhếch miệng, trong lòng thầm nghĩ: “Mày không tham gia vào liên minh mà lắm chuyện thế”.
Thế nhưng Thiết Vô Cực và hai bố con Trương Thiệu Thích nghe xong thì chợt giật mình. Đinh Dũng làm vậy có khác gì giành lợi ích cho bọn họ đâu.
Advertisement
Đặc biệt là bố con Trương Thiệu Thích, lúc này càng cảm kích không thôi. Nếu không phải có Đinh Dũng thì bọn họ sao có thể ngồi cùng với những gia tộc lớn mạnh như nhà họ Thiết, nhà họ Bách Lí được.
“Việc liên minh đã định, vậy việc mà tôi nói với mọi người trước đó, không biết mọi người nghĩ thế nào rồi?”, đúng lúc này, Thiết Vô Cực đột nhiên đứng dậy, chắp tay nói với mọi người.
Nghe vậy, ai nấy đều đưa mắt nhìn nhau, nhớ lại việc giúp đỡ mà ông ta từng nhắc tới trong yến tiệc trước đó. Thiết Vô Cực cũng lấy việc này làm điều kiện mới đồng ý kết liên minh.
Lúc này liên minh đã được lập, bọn họ không có lý do gì từ chối. Bách Lí Thuần là người đầu tiên bày tỏ thái độ. Ông ta nói: “Việc mà anh Thiết đây nói, sau khi về tôi đã nghĩ kỹ, cũng đã thỉnh giáo các Trưởng Lão của Nội Viện trong gia tộc”.
Thấy Bách Lí Thuần lên tiếng, Thiết Vô Cực tập trung lắng nghe, những người khác cũng đổ dồn ánh mắt về phía Thiết Vô Cực, đặc biệt là khi nghe thấy Bách Lí Thuần thỉnh giáo Trưởng Lão thì bọn họ càng như nín thở lắng nghe.
Nội Viện của nhà họ Bách Lí có lẽ những người khác không biết có ý nghĩa gì nhưng Yên Anh Li và Tần Thiếu Phong lại rõ hơn ai hết. Nhà họ Bách Lí là gia tộc quy ẩn của thành phố Kim Châu. Mặc dù Ngoại Viện cho người ta cảm giác sàn sàn ngang bằng với nhà họ Thiết nhưng sự thâm hậu và thực lực thật sự mà người khác không biết rõ lại nằm ở Nội Viện, cũng chỉ có những gia tộc như nhà họ Yên, nhà họ Tần Thị mới hiểu sự khủng khiếp của Nội Viện nhà họ Bách Lí.
Nội Viện mới chính là rường cột chắc chắn của nhà họ Bách Lí, nội tình cũng không kém cạnh nhà họ Tần Thị và nhà họ Yên, e rằng chỉ có Thiên Âm Môn, một tông môn lâu đời mới có thể chèn ép một phần Nội Viện của nhà họ Bách Lí.
“Nhà họ Bách Lí có thể tham gia, có điều thực lực của những người ở Ngoại Viện của chúng tôi có hạn, e rằng không giúp được nhà họ Thiết nhiều cho lắm”, Bách Lí Thuần lại lần nữa chắp tay, cười nói với Thiết Vô Cực rất khiêm tốn: “Xin gia chủ Thiết đừng trách cứ”.
“Vậy thì cảm ơn nhà họ Bách Lí quá, tới lúc đó nhà họ Thiết chúng tôi nhất định sẽ tặng món quà rất hậu để cảm ơn”, Thiết Vô Cực nghe vậy thì tỏ vẻ cảm kích, nói.
Đinh Dũng đã đồng ý tiến thêm bước nữa, vậy chỉ cần giải quyết nhà họ Bách Lí và nhà họ Tần Thị thì chuyến đi tới đỉnh Lạc Hà lần này, ông ta chắc chắn có thể thành công tìm được gia chủ.
“Cảm ơn gì chứ, đây là điều đương nhiên mà. Vừa hay đại nhân trong Nội Viện nghe nói việc này xong thì giao cho tôi một nhiệm vụ, bảo tôi tới đỉnh Lạc Hà tìm một phương thuốc”, Bách Lí Thuần khoát tay cười nói, sau đó sắc mặt lại nghiêm trọng hẳn lại, tiếp tục: “Có điều Đại Nhân ở Nội Viện nói rằng hiện giờ tứ đại danh sơn dị biến, đỉnh Lạc Hà e rằng không giống với trước kia nữa, bảo chúng tôi hành sự cẩn thận”.
“Quả thực là vậy, tôi nghe nói hai đỉnh núi trong tứ đại danh sơn đã bị giới hành pháp lập căn cứ”, Yên Anh Li gật đầu, sau đó nhìn sang Tần Thiếu Phong, hỏi: “Tần tiền bối, nghe nói Phong Long Sơn đã bị nhà họ Tần Thị chiếm cứ, đây có phải là thật không?”
“Cái này…Đỉnh Long Sơn dị biến, nhà họ Tần Thị chúng tôi từ khi thành lập gia tộc đã đi theo con đường trừ ma vệ đạo, đương nhiên không thể chối từ việc điều tra về núi Phong Long”, Tần Thiếu Phong biến sắc, như thể không muốn nói thêm.
Hiện giờ, tứ đại danh sơn ngoài đỉnh lạc Hà ra thì tất cả đều bị chiếm đóng, duy chỉ có đỉnh Lạc Hà hiện tại chưa có chủ, nhưng các thế lực vẫn nhìn chằm chằm như hổ đói. Có điều, điều khiến người ta không ngờ tới đó là lần này nhà họ Yên và Thiên Âm Môn lại không có động tĩnh gì, không có ý muốn tranh đỉnh Lạc Hà.
“Nhà họ Bách Lí cũng tham gia vào, vậy thì Thiên Âm Môn của chúng tôi đương nhiên không thể lùi bước rồi”, Trần Khả Hân cười yểu điệu, sau đó lại nhìn sang Đinh Dũng, cười nói: “Thiết gia chủ, xin lượng thứ vì tôi nói nhiều. Thực lực của anh Đinh mạnh như vậy, sao không mời anh ấy cùng đi?”
“Ha ha, cậu Đinh đã đồng ý cùng đi với tôi rồi”, Thiết Vô Cực cười nói.
Ông ta dứt lời, không ít những người xung quanh thay đổi nét mặt. Đinh Dũng đã đồng ý đi rồi. Trần Khả Hân nghe vậy thì tỏ vẻ kinh ngạc, cười nói với Đinh Dũng: “Vậy lần này chuyến đi tới đỉnh Lạc Hà của chúng tôi lại có thêm sự trợ giúp lớn rồi, phải chúc mừng ông Thiết trước thôi”.
“Cảm ơn”, Thiết Vô Cực chắp tay cười nói, vẻ mặt ngạo nghễ vô cùng.
Mặc dù trước đó ông ta đã đoán ra được thực lực của Đinh Dũng không hề kém cỏi, nhưng lại không ngờ Đinh Dũng là một Võ Đạo Đại Sư, lúc này biết thực lực của Đinh Dũng, trong lòng ông ta đương nhiên vui mừng khôn tả. Có một người thực lực cao cường như vậy, lại thêm sự trợ giúp của mấy gia tộc lớn, lần này nếu không thể vượt qua sơn động thì e rằng chẳng còn hi vọng gì nữa.
“Vừa hay tôi cũng muốn tới xem xem đỉnh Lạc Hà thế nào”, Yên Anh Li nghe Trần Khả Hân nói đi, hắn cũng gật đầu theo.
Lúc này, ánh mắt tất cả mọi người đều dừng lại ở Tần Thiếu Phong. Cảm nhận được ánh mắt tất cả mọi người, Tần Thiếu Phong khựng người, ho hắng một tiếng, nói: “Mọi người đều tham gia thì nhà họ Tần Thị chúng tôi sao có thể thiếu được, có điều hiện giờ đỉnh Lạc Hà không như trước nữa, các vị vẫn nên chuẩn bị chu toàn trước khi xuất phát”.
Tần Thiếu Phong là một thành viên của nhà họ Tần Thị, lại là Võ Đạo Đại Sư vừa đột phá cảnh giới, ông ta biết một số việc những người khác không biết, ví dụ như tứ đại danh sơn dị biến, tại sao duy chỉ đỉnh Lạc Hà không có chủ?
Lẽ nào nhà họ Yên và Thiên Âm Môn thật sự muốn nhường đỉnh Lạc Hà cho những người khác ở Giang Bắc? Nguyên do trong đó, chỉ cần nghĩ thôi đã thấy đáng sợ rồi.