Sau khi ăn cơm tối xong, Tống Y Sa nhận được điện thoại.
Sau khi cô ấy ra hiệu vớiTriệu Hùng, Triệu Hùng để Trần Văn Sơnrời đi.
Hà Ngọc Kỳ tò mò hỏi: “Này! Anh sai anh Văn Sơn đi đâu đấy?”
“Làm việc!”Triệu Hùng liếc nhìn điện thoại di động, hờ hững trả lời nói.
“Làm chuyện gì?”
Triệu Hùng trừng Hà Ngọc Kỳ nói: “Làm việc chính là làm việc, cô hỏi nhiều như vậy để làm gì?”
“Ngươi trừng cái gì mà trừng! Tôichỉ hỏi anh vài câu, anh đã cáu giận vớ vẩn với tôi rồi. Thật không nghĩ ra sao chị Thanh Tịnhcó thể nhịn được anh?”
Triệu Hùng nhe răng cười nói: “Bởi vì, tôi chỉ phát giận với cô, chưa bao giờ phát giận với chị Thanh Tịnh của cô cả.”
“Anh!...”
Hà Ngọc Kỳ tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng cô ấy đánh không lại Triệu Hùng, lại bị giận dỗi cho ngừng một lát. Hừ một tiếng xoay người phất tay áo rời đi.
Thấy Triệu Hùngcãi nhau vớiHà Ngọc Kỳ, Tống Y Sa cười khanh khách mà đi tới.
“Cậu lại bắt nạtNgọc Kỳ rồi hả?”Tống Y Sa cười hỏiTriệu Hùng.
“Cô nhóc kia phải gõ một cái! Nếu không, ba ngày không đánh, mái nhà cũng lật ngói rồi.”
“Đâu có nghiêm trọng như cậu nói chứ, tôi lại thấy cô bé kia nhanh mồm nhanh miệng, là một cô gái tốt. Tôithấy buổi tối đừng chỉnh cô ấy nữa.”
“Không được! Chị Sa, chị phối hợp vớitôi chỉnh côấy một lần. Nếu không, con bé kia có khi lại gây ra chuyện rắc rối nữa đó.”
“Nếu để cho cô ấy biết, tôi liên thủ với cậu chỉnh cô ấy, Ngọc Kỳ sẽ hận tôi.”Tống Y Sa lo lắng nói.
Triệu Hùng cười cười nói: “Yên tâm đi! Chỉ cần chị không nói, tôi không nói, là không ai biết.”
“Cậu đó! Thật là bó tay với cậu.”
Triệu Hùng cùng Tống Y Sa ở trên ghế sa lon bắt đầu trò chuyện chuyện của công ty, Tống Y Sa nói cho Triệu Hùng,Đồng Hải Đinh của“tập đoàn Tam Giao” đề nghị muốn mời dự họp phòng thương mại, hội nghị cử hành vào ngày mai.
“Mở phòng thương mại?”
Triệu Hùng nghe vậy nhíu mày, đốt một điếu thuốc hút.
Sau khi trầm mặc một lúc, Triệu Hùngmới nói vớiTống Y Sa: “Không có gì bất ngờ xảy ra, Đồng Hiểu Tam là muốn épcon cáo già Đường Tân Khải này. Chị Sa, chúng ta không vội ngả bàivới tập đoàn Tam Giao, để đến lúcphòng thương mạiđi! Chị nghĩ cách mang tôi vào.”
“Cậu là hội trưởng phòng thương mạiHải Phòng, hoàn toàn có thể tham gia. Tôi cùng Đường Tân Khải lên tiếng kêu gọi là được.”
“Ừ! Vậy ngày mai chị cùng Đường Tân Khải lên tiếng kêu gọi. Đến lúc đó, chúng ta hành sự tùy theo hoàn cảnh!”Triệu Hùng nói.
Tống Y Sa gật đầu, cũng hiểu được phòng thương mạimở lần này không tầm thường. Có Triệu Hùng ở đây, sẽ làm cô ấy càng an tâm.
Triệu Hùng có quyết định của mình, muốn nhìn một chútthành viên“Phòng thương mại Tân Thành” phản ứng thế nào.
Trong tayanh cóhai lá bài tẩy“Tập đoàn Y Hổ” cùng “Tập đoàn Hắc Quyên”, hơn nữa một ít vây cánh của “tập đoàn Tam Giao”, nói không chừng không cầnlá bài tẩyLâu Như Mỹ này, có thể épcon cáo giàĐường Tân Khải này xuống khỏi vị trí hội trưởng.
Một khi ép thành công, anh có nắm chắc đỡTống Y Salênvị tríhội trưởng“Phòng thương mại Tân Thành” được.
Kể từ đó, hành trình anh đếnTân Thànhtỉnh Hà Giang, đã thành công!
Có phòng thương mại“Thành phố Vinh”tỉnh Lam Hỏa cùng Phòng thương mại Tân Thànhtỉnh Hà Giang ủng hộ, hoàn toàn có năng lực buông tay có thể đánh một trận với“Tập đoàn Khải Thời”.
Mười giờ tối, Cố Minh Tuyết sớm trở về phòng nghỉ ngơi.
Cô ấy cóthói quen ngủ sớm, không có chuyện gì đặc biệt thì mỗi ngày đúng giờ mười giờ tối sẽ đi ngủ.
Vu Đại Đồngở trong phòng nghịch máy tính, trừ Triệu Hùng gọi cậu tara ngoài đi ăn, trên cơ bản mỗi ngày cậu ta đều cắm đầu vào máy tính.
Tàn Kiếm cũng trở về phòng đả tọa luyện công!
Hà Ngọc Kỳ là một con cú nhỏ, mỗi ngày chuyện cô ấy chăm chú nhất, chính là nhìn chằm chằm Triệu Hùng cùng Tống Y Sacó làm gì không.
“Em trai thôi, cậu tới phòng chị một chuyến, chị tìm cậu có chút việc!”Tống Y Sa phong tình vạn chủng vẫy vẫy tay vớiTriệu Hùng.
Triệu Hùng lên tiếng, theo Tống Y Sa đi tới gian phòng của cô.
Hà Ngọc Kỳ thấy hai người vào phòng ngủ, luôn cảm thấy hai người có việc phát sinh.
Mặc dùTống Y Sa này là quả phụ, nhưng trời sinh mặt đẹp, vóc người lại đẹp. Đừng nói là Triệu Hùng, cho dù là Liễu Hạ Huệ trọng sinh cũng chưa chắc sẽ làm được ngồi trong lòng mà vẫn không loạn.
“Hừ! Có gì đặc biệt hơn người, không phải ngực to hơn tôi chút à! Hồ ly tinh.”Hà Ngọc Kỳ ngồi ở trên ghế sa lon, nhàm chán căm giận nói thầm.
Trong lòng cô ấy, chỉ cần có cô gái quyến rũ anh, đều là hồ ly tinh.
Khoảng chừng mười phút đồng hồ, cũng không thấy Triệu Hùng từ trong phòng củaTống Y Sa đi ra.
Hà Ngọc Kỳnổi lòng nghi ngờ, nghĩ thầm: “Cho dù có chuyện, cũng không có lâu chứ vậy chứ! Lẽ nào hai người có mờ ám?”
Nghĩ vậy, Hà Ngọc Kỳ không kìm chế được tâm tình kích động, rón ra rón rén lên lầu.
Lần trước, cô ấy bắt gian thất bại, xấu hổ ngay tại chỗ.
Lần này chỉ cần có thể bắt được Triệu Hùngmập mờ vớiTống Y Sa, xem cô ấycó ở trước mặt Lý Thanh TịnhchoTriệu Hùngđẹp mặt không. Đỡ phải anh cả ngày ở trước mặt côra vẻ.
Lúc đến cửa phòngTống Y Sa, bên trong mơ hồ truyền tiếng của hai ngườiTriệu Hùng cùng Tống Y Sa.
Hà Ngọc Kỳ thấy cửa phòng hé ra một khe hở, vậy mà không đóng cửa, trong lòng không khỏi mừng thầm.
Lấy cái tai củaTriệu Hùng tất nhiên có thể nghe được Hà Ngọc Kỳ đã đi tới gian phòng.
Thấy quả nhiên cô nhóc kia bị lòng hiếu kỳ thúc đẩy, đi tới gian phòng, Triệu Hùng nhẹ nhàng đụng vào đùi Tống Y Samột cái.
Tống Y Sa cố ý làm nũng mà nói: “Em trai thối,cậu không c ởi quần áo thì làm như thế nào chứ?”
“Chị Sa, thật phải c ởi quần áo à?”
“Không phải cậu muốn chị làm à, đương nhiên phải c ởi quần áo. Nào có cách y phục, làm loại chuyện như vậy.”
Sau khiHà Ngọc Kỳ nghe xong, một đôi đôi mắt đẹp trợn tròn xoe. Nghĩ thầm: “Hay choTriệu Hùng anh, quả nhiên anh là đồ bại hoại. Vậy mà phản bội người tốt như chịThanh Tịnh, xem lần này tôi bắt quả tang ăn.”
Đi tới cửa phòng thấy thân ảnh của hai ngườiTriệu Hùng cùng Tống Y Sa lấy tư thếmập mờ đứng chung một chỗ. Từ thị giác của côđến xem, hai người hình như đang ôm nhau.
Chợt nghe Triệu Hùng nói: “Được rồi, tôi c ởi quần áo, xem kỹ thuật của chị thế nào?”
Triệu Hùng bắt đầu cởi bỏ áo mặc trên người, sau đó ghé vào trên giường.
Trongphòng ngủ của Tống Y Sa, đặt một chiếc giường mát xa. Bình thường lúc mệt mỏi, sẽ chuyên viên mát xa tới làm cho cô ấy.
Ngay sau đó, Tống Y Sa cũng cúi người xuống, giống như nằm úp sấp cùng một chỗ vớiTriệu Hùng.
Trong phòng, thỉnh thoảng truyền đến tiếng nói chuyện khó nghe của hai người.
“Chị Sa, rất thoải mái!”
“Dĩ nhiên, chị Sa kỹ thuật rất tốt.”
Nghe thế, Hà Ngọc Kỳsao còn có thể nhịn được. Đẩy cửa phòng ra, trong miệng la lớn: “Các người đây gian phu dâm...”
Cái chữ“Phụ!” còn chưa hô ra, đột nhiên xấu hổ sững sờ ngay tại chỗ.
Chỉ thấy Triệu Hùng ghé vào trên giường mát xa, Tống Y Sa đang ở đấm bóp choTriệu Hùng.
“Các người...”
Ánh mắt của Triệu Hùng cùng Tống Y Sa rơi vàotrên người củaHà Ngọc Kỳ.
Triệu Hùng tức giận nói: “Ngọc Kỳ, cô đang làm gì đó?”
“Tôi...”
Hà Ngọc Kỳ xấu hổ ngay tại chỗ, không biết nên làm thế nào cho phải.
Tống Y Sa không muốn Hà Ngọc Kỳ quá khó khăn, lên tiếng cười nói: “Ngọc Kỳ, chị Sa mới vừa học được kỹ thuật mát xa của chuyên viên, cô có muốn thử một chút không?”
“Được... Được! Một lúc nữatôi cũng thử xem.”Hà Ngọc Kỳ thẹn đến muốn chui xuống đất, hận không thể tìm kẽ nứt mà chui vào.