Triệu Hùng mở phong thư ra, phía trên viết là: "Anh Triệu, tôi là Thi Sinh, chồng sắp cưới của Lưu Hải Yến. Đúng bảy giờ tối nay, tôi chờ anh ở quán bar Hoa Đế. Tới hay không thì tùy anh. Nhưng nếu như anh không tới, anh có thể sẽ bỏ lỡ một trò hay đặc sắc."
Người ký tên, Thi Sinh.
Sau khi nhìn hết nội dung phong thư, Triệu Hùng nhíu mày.
Trong thư cũng không cho thấy ý đồ của Thi Sinh. Nhưng mà câu cuối cùng kia, nếu như không tới, anh có thể sẽ bỏ lỡ một trò hay đặc sắc. Nhưng lại mang theo ý uy hiếp.
Triệu Hùng lấy ra bật lửa, đốt phong thư trên tay rồi thả xuống đất, phong thư đã cháy thành tro tàn.
Rời đi tiểu khu Ngã Nguyệt Đàm, Triệu Hùng lái xe đi tới văn phòng của Trần Văn Sơn.
Sau khi đi vào văn phòng của Trần Văn Sơn, Triệu Hùng hỏi anh ta: "Văn Sơn, anh biết một người tên Thi Sinh ở Hà Nội hay không?"
"Thi Sinh? Là Thi Sinh nhà họ Thi có tập đoàn Hoài An ở Hà Nội sao?" Trần Văn Sơn hỏi lại.
"Đúng vậy." Triệu Hùng gật đầu một cái.
Trần Văn Sơn nói: "Cậu chủ, cậu đừng nên đi trêu chọc người của nhà họ Thi ở Hà Nội. Nhà họ Thi không giống với dòng họ giàu có tầm thường trong giang hồ đâu."
Triệu Hùng cười khổ nói: "E rằng tôi đã trêu chọc rồi."
Trần Văn Sơn kinh ngạc, vội vàng hỏi: "Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?"
Thế là Triệu Hùng kể lại chuyện anh chụp chung với Lưu Hải Yến rồi bị Thi Sinh phát hiện.
Sau khi nghe xong, Trần Văn Sơn cười nói: "Cái tên Thi Sinh này ghen kinh vậy à. Cậu chủ chỉ chụp ảnh bình thường với Lưu Hải Yến thôi mà hắn ta đã muốn ra tay với cậu. Trong mắt của tôi, sợ rằng chuyện này không có đơn giản như vậy."
"Sao cơ?" Triệu Hùng nhướng nhướng lông mi.
Trần Văn Sơn là đệ nhất thám tử trong nước, trên mỗi một chuyện bình thường, anh ta đều có thể tìm được chỗ không tầm thường.
Trải qua nhắc nhở của Trần Văn Sơn, Triệu Hùng cũng cảnh giác lên.
Loại người có thân phận như Thi Sinh này, coi như có ghen tuông vì Lưu Hải Yến, cùng lắm thì hai người cãi nhau ồn ào một trận, hoặc là tìm thuộc hạ ra tay giáo dục anh là được. Nhưng hắn ta cố ý kiếm chuyện với anh, Triệu Hùng cũng ngửi được mùi vị không tầm thường.
"Cậu chủ, buổi tối cần tôi đi cùng với cậu không?" Trần Văn Sơn hỏi.
Triệu Hùng nói: "Không cần, tôi mang theo Nông Tuyền là được."
"Cũng được." Trần Văn Sơn gật đầu một cái.
Triệu Hùng và Nông Tuyền đi chung với nhau, dựa vào thực lực của hai người bọn họ, hẳn sẽ không xảy ra chuyện gì. Cho nên Trần Văn Sơn cũng không lo lắng sự an nguy của Triệu Hùng.
Buổi tối, trước khi Triệu Hùng ra cửa, anh có nói chuyện này với Lý Thanh Tịnh.
Lý Thanh Tịnh cũng không có nghĩ đến Thi Sinh lại kiếm chuyện nhanh như vậy.
Vừa giải quyết xong chuyện của Liệp Hộ Môn nhằm vào Hoa Di, không nghĩ tới lại nổi lên sóng gió ở chỗ Lưu Hải Yến.
Mà trốn tránh cũng không thể giải quyết được cái gì. Tất nhiên Thi Sinh đã mời Triệu Hùng, chuyện này nhất định sẽ không đơn giản như vậy. Chỉ là khi cô biết Triệu Hùng mang theo Nông Tuyền, cô cũng quá không lo lắng an toàn của hai người bọn họ.
Triệu Hùng mang theo Nông Tuyền đi tới quán bar Hoa Đế.
Quán bar Hoa Đế và Karaoke Thiên Định đều là sản nghiệp của Triệu Hùng, bình thường anh sẽ giao cho Hoàng Nguyệt Ánh quản lý.
Bây giờ Hoàng Nguyệt Ánh đang đi theo Phan Ngọc Anh quay phim ở thành phố Huế, e rằng Thi Sinh cũng không nghĩ ra cái quán bar này là sản nghiệp của Triệu Hùng.
Nông Tuyền thấy vẻ mặt của Triệu Hùng vô cùng ngưng trọng, hỏi một câu: "Cậu chủ, muốn đi đánh nhau sao?"
"Có khả năng." Triệu Hùng gật đầu một cái.
Nông Tuyền nghe xong, vui vẻ nhếch miệng lên, cười lớn nói: "Tôi đã biết mà, chuyện tốt như vậy thì cậu chủ nhất định sẽ không quên tôi. Đúng rồi, là thằng t*ng trùng lên não nào dám trêu chọc cậu?"
Triệu Hùng lườm mắt nhìn Nông Tuyền, khiển trách: "Nông Tuyền, không nên nói lời lung tung. Đối phương là một người có thân phận. có thể không cần gây chuyện thì cũng không cần xung đột. Đương nhiên, bọn họ nếu muốn đùa nghịch, thì chúng ta cũng không phải ăn chay."
Nông Tuyền lo lắng không được đánh, trên mặt hơi toát ra vẻ thất vọng, trong miệng "A" một tiếng.
Sau khi đến quán bar Hoa Đế, người phụ trách là một người phụ nữ tên là Ngô Ngọc, đã sớm ra đón.
Trước khi tới, Triệu Hùng đã gọi điện thoại cho Ngô Ngọc, cho nên cô ta mới biết được Triệu Hùng sẽ tới đây.
Ngô Ngọc này là một trong bốn người nữ thuộc hạ thân tín của Hoàng Nguyệt Ánh.
Bốn người này cũng biết ông chủ đằng sau quán bar Hoa Đế và karaoke Thiên Định là Triệu Hùng. Nhưng mà bọn họ cũng hiểu Triệu Hùng không muốn lộ ra những sản nghiệp này, cho nên bọn họ luôn gọi anh là "Anh Triệu".
Nhìn thấy Triệu Hùng và Nông Tuyền bước từ trên xe xuống, Ngô Ngọc vội vàng nghênh đón, cung kính chào hỏi: "Anh Triệu."
Triệu Hùng gật đầu một cái, trước đó anh đã gặp qua Ngô Ngọc. Anh hỏi cô ta: "Quản lý Ngô, bọn họ đang ở đâu?"
"Đang ở phòng Thủy Ngạn Mùa Xuân trên lầu hai."
"Bao nhiêu người?" Triệu Hùng hỏi tiếp.
"Sáu người."
Triệu Hùng gật đầu, phân phó Ngô Ngọc: "Cô cứ làm việc đi. Chú ý tình huống xung quanh, nếu mà có động tĩnh gì thì nhớ kỹ báo trước cho tôi một tiếng."
"Hiểu rõ." Ngô Ngọc đáp.
Triệu Hùng mang theo Nông Tuyền tiến vào quán bar Hoa Đế, đi tới phòng Thủy Ngạn Mùa Xuân ở lầu hai.
Phục vụ viên khẽ chọc cửa phòng mấy lần, mở cửa phòng ra thay Triệu Hùng.
Triệu Hùng và Nông Tuyền cũng là người ở trong võ đạo, bọn họ cảm nhận được không khí xơ xác tiêu điều ở trong phòng. Nhưng mà hai người cũng không sợ hãi, Nông Tuyền che chở Triệu Hùng tiến vào phòng.
Một người đàn ông đẹp trai cao lớn mặc đồ vest giày da đứng lên, cười ha hả đi về phía Triệu Hùng.
"Là anh Triệu phải không?" Thi Sinh chủ động đưa tay ra phía Triệu Hùng.
Triệu Hùng có chú ý tới, khi Thi Sinh đưa tay ra, hắn ta cố ý lộ ra đồng hồ nổi tiếng ở trên cổ tay.
Triệu Hùng là cái người biết nhìn hàng, biết cái đồng hồ này coi như không khảm kim cương, cũng phải gần 6 tỷ, trên mặt đồng hồ tràn đầy ngôi sao kim cương, giá trị đồng hồ nhất định không rẻ.
Rõ ràng là cố ý khoe khoang với anh.
Sắc mặt của Triệu Hùng cũng không lộ ra biểu tình gì, anh nắm tay với Thi Sinh, gật đầu nói: "Tôi là Triệu Hùng."
"Thi Sinh!" Thi Sinh cười phóng đãng.
Triệu Hùng chợt buông lỏng ra tay Thi Sinh.
Thi Sinh nhìn Triệu Hùng nói: "Nghe nói anh là đứa con rơi bị nhà họ Triệu trục xuất ra phải không?"
Triệu Hùng khẽ nhíu mày, Nông Tuyền ở bên cạnh đã tức giận.
Cái người có bề ngoài lịch sự này rõ ràng đang dùng ngữ chọc giận Triệu Hùng.
Nhưng mà Triệu Hùng đã sớm đi ra chuyện này, vẫn giữ sắc mặt bình tĩnh, nhún vai nói: "Không sai. chẳng lẽ anh Thi mời tôi đến đây chính là vì nói chuyện này với tôi sao? Nếu như muốn dùng chuyện này để đả kích tôi, sợ rằng anh đã chọn sai chủ đề rồi."
Thi Sinh cười phóng đãng, nói: "Tôi chỉ là muốn xác định một chút về thân phận của anh."
"Đúng rồi, quên nói cho anh biết! Lưu Hải Yến vợ sắp cưới của tôi." Thi Sinh biểu thị công khai chủ quyền với Triệu Hùng.
Triệu Hùng cười tiêu sái nói: "Anh Thi, tại sao anh muốn nói chuyện này với tôi? Anh là đang không có lòng tin về bản thân à? Hay là sợ tôi bắt cóc vợ chưa cưới của anh. Tôi cũng không sợ mà nói cho biết, Triệu Hùng tôi là người đã có gia đinh. Mặc dù vóc dáng vợ chưa cưới của anh rất đẹp, nhưng Triệu Hùng tôi cũng không có hứng thú gì với cô ta."
Vừa dứt lời, chỉ thấy Lưu Hải Yến mang theo Lâm Thanh Thảo đẩy cửa đi đến. Mà những lời vừa rồi của Triệu Hùng, Lưu Hải Yến nghe rõ ràng trong lỗ tai, một chữ cũng không sót.