Vân Nhã hoàn toàn say đắm ở trong khiêu vũ.
Thẳng đến khi hoàn tất bản nhạc, Triệu Hùng khẽ hô bên tai cô ta, Vân Nhã mới lấy lại tinh thần.
Trên gương mặt xinh đẹp của Vân Nhã đã đỏ bừng lên, cô ta sợ rằng Triệu Hùng và Lý Thanh Tịnh sẽ xảy ra mâu thuẫn, cô ta bèn nói với Triệu Hùng: "Anh mau đi qua chỗ Thanh Tịnh đi."
Triệu Hùng gật đầu một cái rồi đi chậm rãi tới phía Lý Thanh Tịnh.
Triệu Hùng khiêu vũ rất tốt, ở trong bữa tiệc của Thẩm Nhã Lan cũng đã được người trong giới khen ngợi một lần.
Những điệu khiêu vũ cổ điển nổi tiếng như là Rumba, Mambo hay là Tango, rất nhiều người đều biết, nhưng mà không có một người đàn ông nào có thể nhảy tiêu sái như Triệu Hùng. Đặc biệt là sự kết hợp giữa anh và Vân Nhã, điệu nhảy giữa hai người bọn họ có thể xem như là bản hướng dẫn y như sách giáo khoa, để cho người ta nhìn thấy mà than thở.
Triệu Hùng đi đến trước mặt Lý Thanh Tịnh, đưa tay ra mời rất lịch sự tao nhã: "Vợ à, có thể nể mặt mũi của chồng mà cùng nhảy một bản nhạc hay không?"
Lý Thanh Tịnh hờn dỗi nói: "Em đang mang thai, lỡ may ngã xuống thì sao bây giờ?"
"Chúng ta nhảy điệu Waltz."
"Nhưng mà em nhảy không tốt, nếu so sánh với Vân Nhã, chẳng phải là không bằng chị bằng em sao?" Lý Thanh Tịnh không có học qua vũ đạo chuyên nghiệp, cho nên trong lòng cô có chút tự ti.
Triệu Hùng đưa tay nắm chặt bàn tay mềm mại không xương của Lý Thanh Tịnh, tự tin cười nói: "Yên tâm đi! Có chồng của em ở đây. Chồng của em chính là giáo viên vũ đạo tốt nhất."
Nói xong, anh kéo một phát tay của Lý Thanh Tịnh về trong ngực của anh.
Cơ thể của Lý Thanh Tịnh không tự chủ được bị kéo đi qua.
Lý Thanh Tịnh xấu hổ, mặt mũi ửng đỏ lên, cô cũng không dám nhìn hướng bên cạnh.
Kim Trung ở một bên hâm mộ nói: "Triệu Hùng, hôm nay cậu đây là muốn chơi trội đó à?"
Triệu Hùng khích Kim Trung: "Nếu cậu muốn nổi tiếng thì tự đi lên đi."
"Được rồi, tôi cũng không thích khiêu vũ cho lắm." Kim Trung nâng chén rượu lên, nói với Trương Tử An bên cạnh: "Tới đây Trương Tử An, chúng ta cùng uống rượu."
Hai người nhẹ nhàng cụng ly một cái, phát ra một tiếng "Đinh" thanh thúy, rồi tự mình uống ly rượu đỏ của mình.
Trên sân khấu, ngoại trừ Triệu Hùng và Lý Thanh Tịnh, còn có những người khác cũng đang khiêu vũ, nhưng mà tiêu điểm của tất cả mọi người vẫn là trên thân Triệu Hùng và Lý Thanh Tịnh.
Vừa rồi Triệu Hùng và Vân Nhã nhảy một khúc, có thể nói là xuất ra danh tiếng, khiến mọi người vây xem, không ngừng khen ngợi.
Từ dáng múa của Lý Thanh Tịnh đến xem thì mọi người cũng biết cô chỉ là một người mới học. Nhưng mà sau một lát, đám người phát hiện Lý Thanh Tịnh dần dần tiến nhập trạng thái, bị Triệu Hùng dẫn dắt đến nhảy dần vào giai cảnh.
Triệu Hùng khích lệ với Lý Thanh Tịnh: "Thanh Tịnh, em đây không phải là nhảy rất tốt sao?"
"Nếu không phải là anh mang theo em, em còn không tìm thấy cảm giác múa đâu."
"Vậy giáo viên vũ đạo như anh đây dạy cũng không tệ chứ?" Triệu Hùng tự biên tự diễn cười nói.
Lý Thanh Tịnh mắng yêu Triệu Hùng: "Em nghiêm trọng hoài nghi mục đích anh học nhảy, có phải là vì dụ dỗ phụ nữ hay không?"
"Muốn anh trả lời thật sao?"
"Đương nhiên!"
Triệu Hùng cười cười, nói: "Trước đây, giáo viên dạy vũ đạo cho anh nói rằng nếu như anh nhảy tốt sẽ hấp dẫn ánh mắt của các cô gái. Anh chính là ôm cái mục đích này mới học vũ đạo."
Lý Thanh Tịnh trừng mắt Triệu Hùng, nói: "Biết ngay đàn ông các anh, không có một người nào tốt. Tham lam vô độ."
"Oan uổng quá Bao đại nhân. Ai cũng có thời trẻ trâu. Lúc còn trẻ thì ai mà không thích đùa nghịch cơ chứ?"
Cánh tay của Triệu Hùng ôm eo nhỏ của Lý Thanh Tịnh, anh hơi dùng lực một chút, cơ thể của Lý Thanh Tịnh không tự chủ được nhích lại gần trong ngực Triệu Hùng.
"Đáng ghét! Anh muốn làm gì?" Lý Thanh Tịnh yếu ớt nói.
Triệu Hùng ôm Lý Thanh Tịnh, vừa nhảy múa vừa nói với vẻ rất tự hào: "Anh muốn nói cho mọi người biết, em chính là vợ của Triệu Hùng anh."
Từ trên thân Triệu Hùng toát ra một cỗ khí tức bá đạo, Lý Thanh Tịnh bị khí tức này lây nhiễm, trong giờ phút này ý loạn tình mê.
Mưa nhỏ rơi "tí tách tí tách" dưới đất, nhưng mà không có ảnh hưởng gì đến tâm tình khiêu vũ của Triệu Hùng và Lý Thanh Tịnh.
Thấy cảnh này, Vân Nhã nổi lên ghen tuông nồng nặc trong lòng, cô ta vô cùng hy vọng sự cưng chiều bên trong ánh mắt của Triệu Hùng kia là dành cho cô ta.
Thi Sinh hừ lạnh một tiếng, nói với Lưu Vũ Tiến: "Lưu Vũ Tiến, danh tiếng đều bị thằng nhóc Triệu Hùng kia chiếm hết rồi. Không phải anh nói tôi đến đây để xem anh ta biểu diễn chứ?"
"Tất nhiên là không. Chẳng lẽ anh quên chuyện mà tôi đã nói với anh rồi à." Khóe miệng Lưu Vũ Tiến nở ra một nụ cười âm hiểm.
Đúng lúc này, Lưu Vũ Tiến có chú ý mấy cái thân ảnh quen thuộc ở phía xa.
Anh ta phóng tầm mắt nhìn qua, lại là Triệu Khang, Triệu Cao, còn có em gái anh ta là Lưu Hải Yến và Lâm Thanh Thảo.
Lưu Vũ Tiến nhíu mày, nói: "Sao bọn họ lại tới đây?"
"Ai vậy?" Thi Sinh hỏi.
"Hải Yến!"
Thi Sinh nhìn theo ánh mắt của Lưu Vũ Tiến, quả nhiên thấy được Lưu Hải Yến và Lâm Thanh Thảo, bên cạnh hai người bọn họ là Triệu Khang và Triệu Cao.
Triệu Khang và Triệu Cao rõ ràng đang nịnh hót Lưu Hải Yến, vòng qua vòng lại bên cạnh cô ta.
Sau khi Thi Sinh thấy cảnh này, mặt hắn ta lộ vẻ không vui.
Một cái Triệu Hùng đã đủ đau đầu, bây giờ lại nhiều thêm Triệu Khang và Triệu Cao.
“Người nhà họ Triệu là muốn làm gì đây? Tập trung ra mắt sao?”
Thi Sinh hừ lạnh một tiếng, nói: "Hải Yến đến rất đúng lúc, hôm nay tôi muốn để cho Hải Yến triệt để cắt đứt tưởng niệm với Triệu Hùng."
Sau khi kết thúc bản nhạc, Triệu Hùng dắt tay Lý Thanh Tịnh đi tới bên cạnh Kim Trung và Trương Tử An.
Vân Nhã mang theo Thẩm Nhã Lan, Diêm Tuấn Kiệt, Triệu Hề Nghiên và Hàn Lộ cũng đi tới, mấy người vây tại một chỗ cười cười nói nói.
Những người khác tốp năm tốp ba tụ tập cùng một chỗ, đàm luận giữa hai bên.
Lưu Vũ Tiến nhìn Triệu Hùng, Vân Nhã, Kim Trung, rồi nói với Thi Sinh: "Thi Sinh, cái cơ hội làm náo loạn này, tôi sẽ nhường nó cho cậu."
Thi Sinh gật đầu rồi nói: "Yên tâm đi. Thi Sinh tôi thiếu nợ anh một ân tình. Chờ tôi cưới em gái của anh rồi, anh cần gì thì tôi sẽ giúp đỡ hết mình."
"Đây chính là anh nói đấy nhé!" Lưu Vũ Tiến đắc ý cười phá lên.
Đám người Lưu Hải Yến vừa đi tới vừa vặn thấy bộ phận kết thúc khiêu vũ giữa Triệu Hùng và Lý Thanh Tịnh. Đáng tiếc, bản nhạc đã kết thúc, bọn họ đã nhảy xong.
Lưu Hải Yến oán giận Lâm Thanh Thảo: "Đều tại Lâm Thanh Thảo cô, không phải cô đã nói làm xong hết rồi sao? Phí hết nửa ngày miệng lưỡi thì người ta mới để cho chúng ta đi vào."
Lâm Thanh Thảo bộ dạng đuối lý nói: "Cô chủ, tôi cũng không nghĩ rằng nhà họ Vân nghiêm ngặt đến như vậy."
"Thôi được rồi. Về sau làm việc phải động não một chút."
"Biết rồi." Lâm Thanh Thảo đáp.
Lưu Hải Yến thấy Triệu Hùng và Lý Thanh Tịnh bị một đám người vây cùng một chỗ, vừa trò chuyện vừa cười
Lưu Hải Yến cách thật xa chào hỏi với Lý Thanh Tịnh.
"Chị Lý!" Lưu Hải Yến kêu Lý Thanh Tịnh.
Lý Thanh Tịnh nghe được âm thanh Lưu Hải Yến, quay đầu nhìn qua, cô nhìn thấy Lưu Hải Yến dẫn theo Lâm Thanh Thảo đang đi từ xa đến đây. Điều khiến cô kinh ngạc là bên cạnh Lưu Hải Yến còn có hai người Triệu Khang và Triệu Cao đi theo.
Triệu Khang và Triệu Cao vốn chỉ muốn đi theo xem náo nhiệt một chút, bọn họ cũng chưa từng nghĩ rằng Triệu Hùng lại ở đây.
Nhìn thấy ánh mắt của Triệu Hùng đang nhìn chằm chằm hai người bọn họ, Triệu Khang và Triệu Khang nhắm mắt đi theo sau Lưu Hải Yến đến đây.
Lưu Vũ Tiến cười lạnh một tiếng, nói với Thi Sinh: "Thi Sinh, người đã đến đông đủ. Đến lượt cậu ra sân rồi. Trận mưa hôm nay thật sự là hợp thời cơ. Tôi rất chờ mong dáng vẻ Triệu Hùng bị đả kích."