Chàng Rể Tỷ Phú

Chương 1231

Nông Tuyền đứng dậy đi theo sau Triệu Hùng, hai người bọn họ bước ra khỏi phòng riêng.

Sau khi ra ngoài thì hai người bọn họ mới biết, thì ra là một vị khách ở trong phòng riêng khác đang tranh cãi với chủ quán lẩu.

Chủ quán lẩu họ Trịnh, tên của anh ta là Trịnh Hùng.

Trịnh Hùng và Hồ Dân của Tập đoàn Hùng Quang là bạn thân.

Khi quán lẩu này mới khai trương, Triệu Hùng và Hồ Dân đã đến hai lần. Vì thế, Triệu Hùng cũng nhận ra Trịnh Hùng.

Vài người phục vụ vây quanh ở cửa, Triệu Hùng vỗ vai người phục vụ ở phía sau.

Những người phục vụ này nhận ra Triệu Hùng là khách quý của ông chủ, cho nên bọn họ lịch sự tránh một lối đi.

Sau khi vào phòng riêng, Triệu Hùng phát hiện ra rằng những vị khách trong phòng riêng là Ngô Khải Nam của tập đoàn Thiên Sơn và một thanh niên họ Lý của tập đoàn Lệ Phàm.

Tập đoàn Thiên Sơn và Tập đoàn Lệ Phàm là những tập đoàn mà tập đoàn Khải Thời nhà họ Triệu mời đến giúp đỡ.

Những tập đoàn này đều là những tập đoàn lớn rất nổi tiếng ở trong nước.

Người vừa ra đời đã ngậm chìa khóa vàng giống như Ngô Khải Nam thường thường mắt cao hơn đầu, ngoại trừ một số nhà giàu cao cấp, anh ta cũng chưa bao giờ xem người nào vào mắt.

Ngô Khải Nam ôm một nữ minh tinh xinh đẹp trong ngực, ngồi bên cạnh anh là Lý Thi, cậu ấm của tập đoàn Lệ Phàm.

Lý Thi đã sớm bị rượu chè và gái đẹp làm hại cơ thể, dáng dấp giống như người bị bệnh lao, thân hình gầy gò thuộc loại ăn bao nhiêu cũng không mập.

Nhìn thấy là Ngô Khải Nam và Lý Thi của tập đoàn Lệ Phàm, Triệu Hùng nói với ông chủ Trịnh Hùng: "Anh Trịnh, chuyện gì vậy?"

Trịnh Hùng quay đầu nhìn lại, thấy Triệu Hùng đang đứng phía sau anh ta.

Trịnh Hùng kéo một cô gái bồi bàn xinh đẹp đang khóc lóc đến gần, rồi nói với Triệu Hùng: "Anh Triệu, những người này vừa rồi trêu đùa người phục vụ mới tới của quán lẩu chúng tôi. Tôi đến tìm bọn họ để hỏi cho rõ ràng, để cho bọn họ nói xin lỗi với Hoa Nguyên. Thế mà những người này vô cùng ngang ngược, còn muốn ra tay đánh chúng tôi nữa."

Triệu Hùng nhìn qua bốn tên vệ sĩ đứng bên cạnh Ngô Khải Nam và Lý Thi, thấy huyệt Thái Dương trên người bọn họ đều phồng lên, nhìn có vẻ là những người biết đánh nhau. Mặc dù loại người này có thể đánh nhau với ba hoặc bốn với người thường, nhưng ở trong mắt Triệu Hùng và Nông Tuyền, như vậy vẫn chưa đủ.

Triệu Hùng liếc nhìn nữ phục vụ cũng chỉ chừng hai mươi tuổi, dáng dấp xinh đẹp, thuộc kiểu con gái nhà lành.

Triệu Hùng hỏi nhân viên phục vụ: "Cô tên gì?"

"Tôi tên là Lưu Hoa Nguyên!"

"Cô hãy nói đúng sự thật, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì sao? Đừng lo lắng, tôi tới đây để làm chủ cho cô." Triệu Hùng lạnh lùng quét mắt, Ngô Khải Nam và Lý Thi đang ngồi tại chỗ rất vênh váo..

Ngô Khải Nam dựa lưng vào ghế, ngẩng cái đầu to bóng loáng lên, chế nhạo Triệu Hùng: "Triệu Hùng, tôi khuyên anh đừng nên xen vào chuyện của người khác. Chúng tôi chỉ đùa giỡn với cô em gái này một chút mà thôi, cũng không có làm gì cô ta. Anh muốn làm chủ cho cô ta. Làm sao, là muốn trở thành anh hùng cứu mỹ nhân à?"

Triệu Hùng cũng lười quan tâm đến Ngô Khải Nam, anh hỏi cô gái phục vụ: "Hoa Nguyên, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?"

Lưu Hoa Nguyên nhìn thấy ông chủ Trịnh Hùng gật đầu, cô ta lấy hết can đảm nói: "Khi tôi đang phục vụ bàn khách này, người này đột nhiên kéo tôi vào trong ngực của anh ta, còn táy máy tay chân với tôi. Tôi tránh ra khỏi anh ta rồi chạy ra nói với ông chủ Trịnh. "

"Anh ta có chạm vào cơ thể cô không?"

"Có... Đụng vào, còn sờ nơi này của tôi." Lưu Hoa Nguyên chỉ chỉ vào vị trí trước ngực.

Lý Thi nghe lời nói của Lưu Hoa Nguyên thì cười phá lên, dường như không quan tâm mấy đến chuyện này vậy, giọng nói hung hăng phách lối:

"Triệu Hùng, mọi người đều là đàn ông, chẳng qua chỉ là gặp dịp thì chơi mà thôi. Tôi chỉ ôm cô gái này, cũng không có làm gì cô ta. Triệu Hùng, anh tốt nhất là dẫn người rời đi thôi, đừng phá hỏng nhã hứng của tôi và anh Ngô. Nếu không, đừng trách chúng tôi không khách khí với anh."

"Các người không khách khí với tôi sao?" Triệu Hùng không khỏi cười lạnh một tiếng. Anh nói với ông chủ Trịnh: "Anh Trịnh, anh không ngại tôi đánh nát một ít đồ vật chứ?"

Trịnh Hùng nghe thấy Triệu Hùng muốn ra tay, cười nói: "Anh Triệu nói đùa, anh có thể ra mặt giúp Hoa Nguyên, tôi đã vô cùng biết ơn rồi." Anh ta nói với những người phục vụ bên ngoài: "Tất cả ra ngoài đi." Dút lời, anh ta nắm lấy tay Lưu Hoa Nguyên rồi cùng đi ra khỏi phòng riêng.

Ngô Khải Nam và Lý Thi trố mắt nhìn nhau.

Ngô Khải Nam đập bàn đứng dậy, tức giận quát Triệu Hùng: "Triệu Hùng, anh có ý gì?"

Triệu Hùng hừ lạnh một tiếng rồi nói: "Dám đến Hải Phòng gây chuyện, anh nghĩ Triệu Hùng tôi là người dễ ức hiếp sao? Tôi không quan tâm anh là cậu chủ của nhà họ Ngô hay là nhà họ Lý, chỉ cần tới Hải Phòng này, là rồng thì cũng phải cuộn lại, là hổ thì cũng phải nằm xuống cho tôi. Ban ngày ban mặt, ỷ vào mấy đồng tiền bẩn liền dám đùa giỡn lưu manh, thật sự nghĩ rằng không ai trị được các người sao? Nông Tuyền, ném toàn bộ bọn họ ra ngoài cho tôi. Sau đó trở về ăn cơm."

"Vâng, cậu chủ!" Nông Tuyền hưng phấn mở miệng to giống như là Trương Phi vậy, vui mừng kêu to "Oa Oa".

Triệu Hùng cũng không quay đầu lại mà xoay người rời khỏi phòng riêng.

Nông Tuyền cao khoảng một mét tám, thân hình không chỉ vạm vỡ mà còn rất rắn chắc.

Nếu được sinh ra ở thời cổ đại, cậu ấy hẳn sẽ là một vị mãnh tướng xung phong ra trận giết địch.

Triệu Hùng mới vừa rời đi, thì bên trong đã truyền đến tiếng đánh nhau "Đùng đùng" rồi, thỉnh thoảng truyền đến âm thanh bàn ghế và chén dĩa bể tan tành.

Ông chủ quán lẩu Trịnh Hùng đã để nhân viên trong tiệm vội vàng trấn an khách hàng, bảo rằng sẽ giảm giá 50% cho tất cả khách hàng trong quán lẩu hôm nay.

Ngay sau đó, chỉ thấy cửa vừa được mở ra, Nông Tuyền ngẩng đầu ưỡn ngực sải bước đi ra. Hai tay của cậu ấy thì nhấc theo Ngô Khải Nam và Lý Thi, giống như đang xách theo hai con gà con vậy.

Khi đi đến cửa quán lẩu, Nông Tuyền ném hai người trong tay ra ngoài như ném rác rưởi vậy.

Một số thực khách thấy Nông Tuyền như một người lực sĩ vậy, có vẻ quá mạnh mẽ, cho nên bọn họ rối rít đưa cổ ra xem.

Sau khi Nông Tuyền quay lại, cậu ấy ném từng vệ sĩ do Ngô Khải Nam và Lý Thi mang đến trước cửa.

Tất cả những vệ sĩ này đều bị đánh bầm dập và sưng mặt sưng mũi, ngay cả Ngô Khải Nam và Lý Thi cũng không tránh thoát tai nan. Chỉ là bỏ qua nữ minh tinh mà Ngô Khải Nam mang theo.

Nông Tuyền không có thói quen đánh phụ nữ, trừ khi người phụ nữ này biết võ công, cho nên cậu ấy bỏ qua nữ minh tinh này.

Sau khi Ngô Khải Nam và Lý Thi bò dậy, bọn họ mang theo một nhóm thuộc hạ bị thương, chật vật rời khỏi quán lẩu.

Nông Tuyền cảm thấy đánh nhau rất đã ghiền, sau khi trở lại phòng riêng, cậu ấy cười toét miệng, báo cáo với Triệu Hùng: "Cậu chủ, đã giải quyết xong."

"Ừ! Ngồi xuống ăn cơm đi." Triệu Hùng nói.

Thấy nước lẩu và các nguyên liệu đều chín tới, Nông Tuyền cầm đũa gắp một miếng thịt, vui vẻ nhai ngon lành!

Lý Thanh Tịnh lo lắng nói với Triệu Hùng: "Triệu Hùng, anh để cho Nông Tuyền đánh hai cậu ấm của tập đoàn Thiên Sơn và tập đoàn Lệ Phàm, cũng không sợ bọn họ trả thù sao?"

Triệu Hùng nhún vai nói: "Có gì phải sợ! Bọn họ tới đây để giúp tập đoàn Khải Thời nhà họ Triệu thì đã sớm đứng ở mặt đối lập của chúng ta, vạch mặt cũng là chuyện sớm hay muộn mà thôi. Cái người gọi là Lý Thi đó đã táy máy tay chân với một cô gái mới tới làm phục vụ, không dạy dỗ bọn họ, chẳng lẽ để bọn họ nghĩ rằng Hải Phòng không có luật pháp sao?"
Bình Luận (0)
Comment