Chàng Rể Tỷ Phú

Chương 1339

Người phụ nữ quay đầu bỏ chạy, Triệu Hùng bước ra chặn đường Hoa Di giả. Hoa Di lão giả khua lòng bàn tay tấn công Triệu Hùng, Triệu Hùng nhanh chóng nắm lấy cổ tay đối phương. Ngay sau đó, anh đánh vào hoa huy*t của Hoa Di giả khiến cô ta bất động.  

“Cô rốt cuộc là ai? Tại sao lại giả danh bác sĩ Hoa.” Triệu Hùng lạnh lùng hỏi.

Người phụ nữ khịt mũi nói: 

“Tôi không khéo léo bằng cô ấy, tôi không có gì để nói.”

Triệu Hùng nhíu mày, không ngờ người phụ nữ này lại cứng cổ như vậy.  

“Con gái, con gái à, con thấy thế nào rồi?” Tần Nguyên ôm con gái vào lòng, lo lắng hỏi.

Hoa Di đưa tay bắt mạch cho Tần Xử Nữ và nói: 

“Cô ấy bị trúng độc. Mau tìm kiếm nữ nhân đó xem có thuốc giải không?”

Triệu Hùng đang định vươn tay tìm kiếm thuốc giải nữ nhân, nhưng vừa chạm vào thân thể nữ nhân anh liền lại rút tay lại.

“Lan cô nương, cô vẫn nên tìm thì tốt hơn!” Triệu Hùng vẻ mặt khó xử nói. 

Hoa Di gật đầu, đi đến bên cạnh người phụ nữ, tìm kiếm kỹ càng nhưng không thấy gì. Người phụ nữ cười nói: 

“Đừng cố gắng tìm kiếm nữa. Cô đã lấy được kim tiêm có độc của tôi rồi. Không có cách nào có thể chữa trị được độc tố này đâu. Tần Nguyên, nhà họ Tần của các người bây giờ đã bị bao vây rồi. Tôi khuyên cô, tốt hơn nên ra tay chiếm lấy tài sản của gia tộc Tần, nếu không, gia tộc Tần của các người sẽ bị áp đảo.”

“Cô nói cái gì?”

“Tôi nói Tần gia của các người đã bị bao vây!” Người phụ nữ cười đắc thắng.

Triệu Hùng nhìn nữ nhân, sau đó nhìn Tần Nguyên. Trong lòng nghĩ: 

“Vì sao họ lại bị bao vây? có phải đã gây thù chuốc oán với ai không?”

Nghĩ vậy, Triệu Hùng thầm quan sát, muốn xem diễn biến của những sự việc tiếp theo như thế nào. Tần Nguyên nói với con trai Tần Mạnh Lương: 

“Tần Mạnh Lương, mau gọi cho bố bốn vệ sĩ nhà họ Tần. Còn con đi ra ngoài xem có chuyện gì không?”

Tần Mạnh Lương cầm đầu truyền lệnh, vội vàng ra ngoài. Ngay sau đó, bốn người đàn ông có tướng vẻ khác nhau bước vào, bốn người họ nắm chặt tay và hỏi Tần Nguyên: “Tần lão gia!” 

“Chúng ta hình như đang bị bao vây. Tần Đông, mau tới cửa hỗ trợ thiếu gia, điều tra sự tình. Tần Nam, Tần Tây, đi gọi người nhà Tần gia đem đồ vật có giá trị thu thập, đừng mang theo mấy thứ khác, chỉ mang một số đồ vật có giá trị. Tần Bắc, anh ở lại đây.”

Bốn người họ đồng thanh trả lời: “Rõ!”

Triệu Hùng khi nhìn thấy bốn người này, đều thở hồng hộc, bước nhanh, hẳn là các Địa bống cao thủ.

Tần Nguyên bước tới gần Triệu Hùng, nói lời xin lỗi: 

“Anh Hùng, thực xin lỗi! Chúng tôi đã làm phiền anh và cô Lan.” 

“Tần tiên sinh, bây giờ không phải là lúc nói chuyện này. Mau ra xem những người kia là ai?”

Tần Nguyên thở dài nói: 

“Tôi không giấu diếm anh nữa, tôi đoán họ đều là người của Tập đoàn Thiên Thanh.”

“Tập đoàn Thiên Thanh?” Triệu Hùng không khỏi bất ngờ khi nghe điều này.

Tuy nhiên, với căn cơ tu luyện hiện tại của Triệu Hùng, anh đã từ lâu đã có thể đạt được hỉ, nộ, ái, ố. Không ai khác có thể nhìn thấy những dao động trong lòng anh. 

“Chuyện này dài dòng lắm. Anh Triệu, tôi thấy anh võ công cũng giỏi. Anh nên mang cô Lan chạy trốn càng sớm càng tốt! Anh không phải người họ Tần chúng tôi, chúng tôi không nên để liên lụy đến anh.” Tần Nguyên nói.

Triệu Hùng nhún vai, cười bất lực: 

“Tôi lúc này cho dù muốn đi ra ngoài cũng không thể.”

Chẳng mấy chốc, Tần Đông vội vàng cùng Tần Mạnh Lương đi vào. 

“Thưa Tần Nguyên, bên ngoài quả nhiên có rất nhiều người lạ, chúng ta thật sự có thể bị  đã bị bao vây.” Tần Đông báo cáo với Tần Nguyên.

Tần Mạnh Lương nghe vậy liền lo lắng hỏi: 

“Bố, chúng ta phải làm sao bây giờ? Lúc trước con đã nói với bố rằng nếu con rời khỏi thành phố Hải Vân sớm hơn, bố còn không nghe.”

“Con… câm miệng!” Tần Nguyên tức giận mắng con trai Tần Mạnh Lương. 

“Nếu chúng ta không còn ở đây nữa, ai sẽ trị bệnh cho ông nội con?”

“Nhưng ông nội bệnh nặng không thể sống bằng cách được. Bây giờ mọi chuyện đã rồi, chuẩn bị làm nhân bánh bao cho bọn chúng đi!” Tần Mạnh Lương than thở. 

“Bốp!”

Tần Nguyên tát cho con trai Tần Mạnh Lương một cái tát trời giáng, tức giận nói: “Con nói chuyện phàm nhân? Đó là ông nội của con. Nếu không phải là ông nội của con gây dựng nên cơ ngơi này thì Tần gia chúng ta làm sao có thể chống đỡ cho tới bây giờ.”

“Nhưng trong vài năm qua, ông ta đã tiêu hủy gần như tất cả tài sản của gia tộc họ Tần của chúng ta vì công lý. Ở thế hệ của con và bố, chẳng mấy sẽ trở thành những kẻ nghèo hèn!” 

“Con!......”

Tần Nguyên đá vào bụng Tần Mạnh Lương làm hắn ngã xuống đất. Tần Đông vội vàng bước tới trước Tần Nguyên khuyên nhủ: 

“Tần lão gia, xin ông hãy bình tĩnh lại, Tần Mạnh Lương chỉ là một tên nam tử chưa hiểu chuyện, đừng mạnh tay!”

Tần Nguyên chỉ vào con trai mình là Tần Mạnh Lương giận dữ chửi mắng: 

“Đồ vô dụng, tôi thà không có đứa con trai như vậy.”

Triệu Hùng liếc nhìn Tần Mạnh Lương, cũng lấy làm thất vọng. Hiện tại đối phương đang vây quanh, Tần Mạnh Lương đã không Tần gia nghĩ biện pháp đối phó, mà là thật nói mấy câu thiếu suy nghĩ như vậy. Theo lời Tần Mạnh Lương nói, Ngũ Tài Thần không phải là chướng ngại khiến họ không kịp thời rời khỏi thành phố Hải Vân hay sao. Suy ra như vậy, hẳn là Tần Nguyên đã phát hiện ra Tập đoàn Thiên Thành có ý phản bội nhà họ Tần từ rất lâu rồi. Chỉ có điều vì điều trị Ngũ Tài Thần mà ông không rời thành phố Hải Vân. Triệu Hùng hỏi Tần Đông: 

“Bên ngoài có bao nhiêu người?”

“Khoảng hơn hai mươi! Nhưng họ đều là những cao thủ giỏi, và họ chắc chắn không phải là người mà chúng tôi có thể đối phó được.”

Tần Mạnh Lương rùng mình một cái, lấy điện thoại di động trong túi ra, run rẩy nói: 

“Bố, chúng ta gọi cảnh sát, chúng ta hãy gọi cảnh sát!”

Tần Mạnh Lương gọi điện cho cảnh sát, nhưng cuộc gọi không được. Tín hiệu điện thoại di động đã hoàn toàn bị kiểm soát. Tần Mạnh Lương ánh mắt kinh hãi, lắp bắp nói: 

“Bố, bọn họ còn dò được tín hiệu điện thoại di động của chúng ta, gọi cảnh sát cũng không được. Kết thúc! Kết thúc rồi! Nhóm người này giết người không chớp mắt. Tôi không muốn chết, tôi không muốn chết. “

Tần Nguyên thấy con trai như vậy thật đáng xấu hổ, lại đá Tần Mạnh Lương một cái thật đau. 

“Đồ ngu xuẩn, cho dù họ Tần của chúng ta có chết đứng cũng không khuỵu xuống! Những người này đã tìm được chúng ta, vậy thì chúng ta sẽ chiến đấu với bọn họ!” 

“Đúng. đánh đi! Đánh đi!”Vệ sĩ nhà họ Tần đồng thanh.

Triệu Hùng biết rõ thực lực hai bên chênh lệch, từ khi Tập đoàn Thiên Thành đến bao vây, trấn áp gia tộc Ngũ Tài Thần, thì gia tộc Tần Nguyên chắc có quan hệ mẫu hệ với Tần gia.

Ngũ Tài Thần? Có phải là Tần Ngũ Gia không?

Nếu là Tần Ngũ Gia thì sẽ là ông nội thứ năm của ông. Trong chín anh em nhà Tần, chỉ có Tần Ngũ Gia là không tung tích. Ông chủ của Tần gia chết sớm, Tần Nhị Gia và Tần Bát Gia đều chết trong tay Am Cẩu. Tần Tam Gia, Tần Tứ Gia, Tần Thất Gia, Tần Cửu Gia đều ở Hải Phòng, Tần Lục Gia sống ẩn dật ở tỉnh Thanh Hóa. Chỉ không có tin tức của Tần Ngũ Gia.

Triệu Hùng nói với Tần Nguyên: 

“Tần lão gia, cho tôi xem Ngũ Tài Thần được không?”

Tần Nguyên thở dài nói: 

“Anh Hùng, quên chuyện đó đi! Người chết thì tuyệt nhiên đã chết. Tôi không muốn bố mình chết cũng không được yên thân.”

Chỉ nghe Triệu Hùng nói một câu của Thượng Quan Thanh: 

“Y thuật chuyên diệt oan gia và ghen tuông!”

Tần Nguyên nghe xong thì hơi giật mình, trong mắt lộ ra vẻ vui mừng, đối với câu đối tiếp theo nói: 

“Quân công sức mạnh hiển hách!”“Anh Hùng, anh là...?
Bình Luận (0)
Comment