Sau khi Triệu Hùng quay về, anh vẫn luôn không ngừng suy nghĩ về việc của Phong Vô Ngôn.
Phong Vô Ngôn thực sự quá kì lạ rồi!
Lẽ nào anh ta thấy bản thân là cao thủ Thiên bảng là sai lầm rồi?
Nhưng Phong Vô Ngôn là người thứ ba trong Thiên bảng hàng thật giá thật, tại sao có thể mượn việc đi vệ sinh mà chạy trốn?
Loại vấn đề này trở thành một dấu chấm hỏi lớn trong lòng Triệu Hùng. Nhưng càng suy nghĩ, cũng càng không thể hiểu nổi mấu chốt trong đó là nằm ở đâu. Cũng vì vậy mà không muốn nghĩ đến vấn đề này nữa.
Thời gian còn lại này, Triệu Hùng cùng Trần Văn Sơn vẫn luôn bận rộn việc hôn lễ.
Về phần nhà họ Niếp và nhà họ An nếu như dám tới làm loạn, Triệu Hùng cũng đã bày ra một kế sách hoàn hảo.
Nhà hàng gần nhà!
Nơi mà nhà họ An ở.
Vào đêm hôm qua, Diệp Du Mùa, mẹ của An Như cả đêm không ngủ.
Trong đầu bà vẫn luôn không ngừng suy nghĩ về những lời mà Triệu Hùng đã nói với bà lúc trước.
“Hoặc là vĩnh viễn mất đi một đứa con gái, hoặc là chấp nhận Trọng Ảnh làm con rễ.”
Sau khi An Đình Vinh thức dậy, thấy vợ mình Diệp Du Mùa vẻ mặt rầu rĩ, liền quay sang hỏi: “Du Mùa, bà sao vậy?”
“Đình Vinh, Triệu Hùng đã từng đến tìm tôi!”
“Tôi biết!” An Đình Vinh nhìn Diệp Du Mùa nói: “Sao vậy, thằng nhóc Triệu Hùng uy hiếp bà à?”
“Không có! Cậu ta thực ra là đến khuyên chúng ta.”
“Khuyên chúng ta?” An Đình Vinh chau chau mày, có chút không hiểu nói: “Du Mùa, Triệu Hùng rốt cuộc đã nói gì với bà rồi?”
“Cậu ta nói về hôn lễ của An Như, muốn có được sự chúc phúc của người làm cha mẹ là chúng ta. Đây là tâm nguyện lớn nhất của An Như!”
“Chúc phúc?” An Đình Vinh hừ lạnh một tiếng, ông nói: “Chúng ta và nhà họ Niếp đã có liên hôn từ sớm rồi, làm sao có thể để An Như gả cho tên Trọng Ảnh không có chút tiển đồ này?”
“Ông trước tiên khoan kích động, tôi từ từ nói cho ông nghe.” Diệp Du Mùa nhẹ nhàng khuyên bảo chồng mình An Đình Vinh.
“An Như đã mang thai con của Trọng Ảnh rồi, việc này cũng đã thành sự thật. Ngoài mặt nhà họ Niếp không nói gì, bọn họ có thể chấp nhận đứa con mà An Như đang mang gả cho con trai nhà họ sao? Lý do họ muốn đến với Hải Phòng để ngăn cản cuộc hôn nhân này đơn giản là vì không thể qua mặt được!”
“Niếp Cửu Long là ai chứ? Đó là người giàu có nhất thành phố Sơn Lâm. Việc của An Như và Trọng Ảnh một khi đã lan truyền ra ngoài, mặt mũi nhà họ Niếp bọn họ để ở đâu đây? Nhưng bây giờ gạo đã thành cơm, hôn lễ của An Như và Trọng Ảnh nhất định phải tổ chức rồi. Các người đừng tự lừa mình dối người nữa, bằng thế lực nhà họ Niếp và nhà họ An căn bản không ngăn cản nổi cuộc hôn nhân này. Thế lực của nhà họ Niếp và nhà họ An là ở thành phố Sơn Lâm, nhưng ở đây là Hải Phòng, các người không đấu lại Triệu Hùng.”
“Nếu như các người vẫn cứ ngăn cản buổi hôn lễ này, vậy thì An Như và chúng ta sẽ cắt đứt liên hệ, ông đành lòng sau này ngay cả mặt con gái cũng không gặp được sao?”
“Trọng Ảnh mặc dù không không có tài năng gì, nhưng người này tôi đã cho người đi tìm hiểu rồi, là một người đàn ông tốt. An Như và Trọng Ảnh là yêu nhau thật lòng, hay là chúng ta chấp nhận cho chúng nó đi! Ông nghĩ xem! Có bao nhiêu vết xe đổ rồi, đều là vì cha mẹ phản đối, sau đó ồn ào đến liên quan mạng người, tôi không muốn để An Như xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.”
An Đình Vinh nghe vợ mình Diệp Du Mùa nói như vậy, tức giận nói: “Chấp nhận? Du Mùa, có phải bà bị thằng nhóc Triệu Hùng đó tẩy não rồi không? Chúng ta đã đồng ý gả An Như qua nhà họ Niếp rồi. Là bởi vì nhà họ An chúng ta không còn như trước đây, chỉ có thể mượn sức nhà họ Niếp để lấy lại thế lực. Còn Trọng Ảnh có thể cho nhà họ An chúng ta cái gì đây?”
“Tôi biết chứ! Nhưng Triệu Hùng nói với tôi rằng, chỉ cần chúng ta đồng ý cuộc hôn nhân này, cậu ta sẽ ra sức giúp nhà họ An chúng ta! Triệu Hùng là con trai của Triệu Khải Thời. Tập đoàn Khải Thời mặc dù không lớn bằng lúc trước, nhưng yếu trâu còn hơn khỏe bò. Càng huống hồ chi Triệu Hùng kinh doanh làm cho tập đoàn Hùng Quang cực kì phát triển, tôi nghĩ cậu ta chính là nhân tài có thể làm nên việc lớn! Còn nhà họ Niếp mặc dù là giàu nhất thành phố Sơn Lâm, nhưng gần đây không ngừng có những tin tức tiêu cực về công ty họ, hiện tại đã xuống dốc rồi. Ông hãy suy nghĩ kĩ lại đi!”
An Đình Vinh không còn tức giận nữa mà chìm trong im lặng.
Biệt thự Bích Vân!
Ngày mai chính là ngày diễn ra hôn lễ của Trọng Ảnh và An Như, dịch vụ hôn lễ đã bố trí xong sân khấu từ trước.
Triệu Hùng dẫn theo vợ mình Lý Thanh Tịnh đến biệt thự Bích Vân, nhìn thấy bên dịch vụ hôn lễ đang bận rộn.
Lý Thanh Tịnh nói với Triệu Hùng: “Như thế nào, em bố trí hôn lễ của Trọng Ảnh và An Như ở chỗ này không tệ đúng không?”
“Khá là tốt!” Triệu Hùng gật gật đầu.
Triệu Hùng nắm lấy bàn tay mềm mại của bà xã Lý Thanh Tịnh nói: “Thanh Tịnh, anh thật sự muốn cùng em tổ chức một buổi hôn lễ nữa, anh luôn cảm thấy buổi hôn lễ đầu tiên của chúng ta không hoàn hảo như vậy.”
“Vậy không phải trở thành kết hôn lần hai rồi sao?”Lý Thanh Tịnh liếc nhìn Triệu Hùng: “Trong cuộc sống làm gì có nhiều sự hoàn hảo như vậy, có một chút thiếu sót mới tốt. Em không muôn kết hôn lần hai với anh đâu.”
Triệu Hùng nghe vậy thì nhẹ nhàng mĩm cười.
“Kết hôn lần hai” nghe có cảm giác không tốt lắm!
Sở dĩ Triệu Hùng muốn cùng Lý Thanh Tịnh kết hôn lần nữa là bởi vì lúc đó anh kết hôn với Lý Thanh Tịnh với thân phận ở rễ.
Sự việc này đã từng truyền đi ầm ĩ khắp Hải Phòng.
Triệu Hùng đã nghe qua rất nhiều lời đồn liên qua đến việc mình và Lý Thanh Tịnh ở bên nhau.
Ví như cái gì mà cóc đòi ăn thịt thiên nga!
Còn có đóa hoa nhài cắm bãi phân trâu!
Càng quá đáng hơn là, nói Triệu Hùng có phải có kĩ năng đặc biệt trên giường nên đã chinh phục được Lý Thanh Tịnh!
Những lời mà bọn buông xuống, thật sự không thể nghe lọt tai.
Con người, có đôi khi chính là như thế!
Lúc cuộc sống của bạn không tốt, người khác sẽ chế nhạo bạn bằng mọi cách; nhưng lúc bạn có quyền có thế, cho dù bạn đánh rắm cũng có người khen hay như hát.
Với địa vị lúc này của Triệu Hùng ở Hải Phòng, nếu như cùng với Lý Thanh Tịnh tổ chức lại một hôn lễ long trọng nữa, người khác chỉ sẽ khen Triệu Hùng anh là một người rất biết lãng mạn!
Người đàn ông như Triệu Hùng mới là người đàn ông cực phẩm trong cực phẩm, là bạch mã hoàng tử trong mơ của nhiều cô gái.
Lý Thanh Tịnh tuy là mỹ nhân số một ở Hải Phòng nhưng là một người con gái rất giản dị.
Ở Hải Phòng, đôi vợ chồng trẻ bọn họ có thể nói là muốn gió có gió, muốn mưa được mưa.
Nhưng càng như thế, Lý Thanh Tịnh lại càng muốn sống một cuộc sống đơn giản.
Tiền đối với bọn họ mà nói từ lâu đã kiếm đủ! Tiếp theo đây, làm sao nuôi dưỡng con cái trưởng thành nên người, làm sao hưởng thụ cuộc sống, hiếu kính ba mẹ mới là việc mà Lý Thanh Tịnh nghĩ đến nhiều nhất.
Lúc này, một chiếc xe Ferrari màu đỏ chạy vào biệt thự Bích Vân, nhìn thấy chiếc xe màu đỏ này, Triệu Hùng nói với Lý Thanh Tịnh: “Vân Nhã đến rồi!” Sau khi chiếc xe dừng lại, Vân Nhã mang đôi giày cao gót từ trong xe bước ra.
Trên người Vân Nhã mặc chiếc váy ngắn do OL thiết kế, trông có vẻ như vừa từ chỗ bàn việc làm ăn đến.
“Triệu Hùng, Thanh Tịnh!” Vân Nhã vừa đi bộ đến, vừa chào hỏi Triệu Hùng và Lý Thanh Tịnh.
Lý Thanh Tịnh kéo tay mình rời khỏi bàn tay lớn của Triệu Hùng, hai người đi về phía Vân Nhã.
“Vân Nhã, sao hôm nay cô ăn mặc trang trọng như thế?” Lý Thanh Tịnh hỏi Vân Nhã.
Vân Nhã nhẹ nhàng mĩm cười nói: “Vừa mới đi bàn một hợp đồng! Thanh Tịnh cô là một người phụ nữ mạnh mẽ, tôi cũng sẽ không làm một bình hoa, muốn học hỏi từ cô! Hội trường hôn lễ đã chuẩn bị như thế nào rồi?”
“Hôm nay đơn giản chỉ trang trí một chút, ngày mai bên dịch vụ hôn lễ sẽ đến sớm bố trí lại.” Lý Thanh Tịnh trả lời.
Vân Nhã hỏi cô: “Vậy nhà họ Niếp và nhà họ An có phải sẽ đến phá hôn lễ hay không?”