Thẩm Nhã Lan sau khi nghe những lời của Hoàng Thiên Lãng nói xong, bước tới phía trước và đá vào bụng dưới của anh ta, làm anh ta phải ngã ngay xuống đất.
Tất cả những người có mặt ở đó đều bị kinh ngạc vô cùng!
Không hiểu tại sao Thẩm Nhã Lan lại nổi giận với Hoàng Thiên Lãng.
Thì nghe Thẩm Nhã Lan lạnh giọng nói với Hoàng Thiên Lãng: “Hoàng Thiên Lãng, mẹ nó anh nhớ kỹ tôi không! Triệu Hùng là bạn của Thẩm Nhã Lan tôi đây, tôi không quan tâm thân phận của anh ấy có phải là tài xế hay không. Còn nữa, sau này lau mắt cho sáng tỏ hơn một chút đi, đừng có chọc vào những người không nên động, kẻo lỡ bản thân chết thế nào cũng không biết đâu.” Sau khi khuyên răn xong, liền quay sang quát những người vệ sĩ ở bên cạnh: “Nào, đuổi chóng cậu Hoàng Thiên Lãng và cậu nhóc kế bên anh ta ra khỏi nhà họ Thẩm đi!”
Hai vệ sĩ mặc vest bước tới, một người thuận tay nhấc Hoàng Thiên Lãng lên khỏi mặt đất, người kia túm lấy Kỳ Minh Thành, lôi xềnh xệch bọn họ ra khỏi nhà họ Thẩm như lôi một con chó chết vậy.
Những người có mặt hầu hết đều là con nhà giàu ở Hải Phòng.
Kể từ sau sự sụp đổ của “Tập đoàn Vân Yên” của nhà họ Hán và họ Hà, nhà họ Vương, nhà họ Thẩm và nhà họ Dư đã trở nên cực kỳ hưng thịnh, ngoài ra còn có “Tập đoàn Hùng Quang”, dần dần đã hình thành theo chiều hướng có bốn gia đình lớn.
Thẩm Nhã Lan đã biết tin công ty của nhà họ Hoàng vừa được “Tập đoàn Hùng Quang” thu mua lại, vậy thì làm sao mà anh lại thèm để tâm đến Hoàng Thiên Lãng được nữa cơ chứ?
Triệu Hùng lại là quý nhân của nhà họ Thẩm, cái tên nhóc Hoàng Thiên Lãng có mắt không tròng dám xúc phạm đến anh ấy, Thẩm Nhã Lan tất nhiên sẽ thay Triệu Hùng ra mặt rồi.
Sau khi đuổi Hoàng Thiên Lãng và Kỳ Minh Thành ra khỏi nhà xong, Thẩm Nhã Lan công khai bước đến trước mặt Triệu Hùng, mỉm cười nói: “Triệu Hùng, không làm ảnh hưởng đến nhã hứng của anh chứ?”
Triệu Hùng nhún nhún vai cười: “Không có đâu. Cậu chủ Thẩm Nhã Lan, anh cứ bận việc của anh đi nhé!”
“Anh nói vậy là không đúng rồi! Hôm nay anh mới là nhân vật chính của bữa tiệc này mà.” Vừa nói vừa kéo tay Triệu Hùng, hai người kề vai sát cánh cùng bước lên sân khấu.
Trong thâm tâm của Triệu Hùng đã lờ mờ đoán ra được Thẩm Nhã Lan định làm gì rồi.
Khi cả hai người đứng trên sân khấu. Nhất thời, ánh mắt của đám đông đều bị Thẩm Nhã Lan và Triệu Hùng trên sân khấu thu hút, không biết Thẩm Nhã Lan kéo Triệu Hùng lên sân khấu là muốn làm gì.
Thẩm Nhã Lan cầm lấy chiếc micro do nhân viên sân khấu giao cho, tằng hắng cổ họng, rồi cao giọng nói: “Các vị! Chuyện xảy ra vừa rồi đã khiến mọi người chê cười rồi. Tôi đã đuổi kẻ gây sự ra ngoài rồi, mọi người có mặt trong bữa tiệc, cứ ăn uống chơi đùa thoải mái. Hôm nay tôi có mời hot face cực kỳ nổi tiếng cô Phan Ngọc Anh đến để hát cho mọi người nghe, còn mời cả Đội người mẫu Cao Á Viên từ tỉnh Thanh Hóa đến để đi catwalk cho mọi người xem, miễn là mọi người có thể chơi đùa vui vẻ là được!”
Đám đông vừa nghe nói Thẩm Nhã Lan mời đội người mẫu Cao Á Viên từ tỉnh Thanh Hóa đến, nghe đồn rằng đội người mẫu này có giá trị nhan sắc rất cao, nên lịch trình rất kín. Thật không ngờ là Thẩm Nhã Lan đã mang Đội người mẫu Cao Á Viên đến rồi. Vậy mà lại còn Phan Ngọc Anh hiện là một hot face trên mạng trong lĩnh vực livestream với độ nổi tiếng cực hùng hậu, đang quay bộ web drama “Con rể nhà giàu” và được nhiều phương tiện truyền thông ca ngợi là nghệ sĩ mới đầy tiềm lực.
Phan Ngọc Anh vốn dĩ đã xinh đẹp dịu dàng rồi, thêm vào đó còn được Triệu Hùng nhờ Hoàng Nguyệt Ánh chi rất nhiều tiền để cho cô ấy sửa soạn chăm chút, gần đây cô ấy đã thật sự đã trở nên rất nổi tiếng trên nền tảng Internet. Chỉ cần tới thời điểm có được một vài tác phẩm hay, thì chắc chắn sau này sẽ trở thành một ngôi sao mới có quyền lực rất mạnh trong làng giải trí.
Nhất thời, nhiều người con trai nhà giàu biểu hiện rất phấn khích, hét lớn gọi tên: “Cậu chủ Thẩm Nhã Lan!"
Sau khi Thẩm Nhã Lan làm động tác trấn an mọi người, anh ấy giới thiệu với mọi người: “Người đang đứng bên cạnh tôi đây, tên là Triệu Hùng, sau này anh ấy sẽ là người anh em tốt của Thẩm Nhã Lan này! Bữa tiệc ngày hôm nay là vì người anh em tốt của tôi Triệu Hùng mà tổ chức. Tôi sẽ nói những chuyện không vui trước trước, sau này ở Hải Phòng này nếu có ai mà dám gây phiền phức cho người anh em tốt của tôi, thì đừng trách Thẩm Nhã Lan tôi không khách sáo với anh ta đấy.”
Đám đông sau khi nghe những lời Thẩm Nhã Lan vừa nói, tất cả mọi người đều không khỏi trố mắt đứng nhìn.
Thẩm Nhã Lan bây giờ là cậu chủ số một ở Hải Phòng, những lời này chắc chắn là muốn tuyên bố với mọi người rằng trong tương lai đừng có ai đến chọc giận anh em tốt Triệu Hùng của anh ấy.
Đỗ Mỹ Ngân ở dưới sân khấu nghe xong, vẻ mặt tràn đầy sự ngưỡng mộ nói với Lý Diệu Linh: “Diệu Linh, anh rể của cậu lợi hại quá rồi. Thẩm Nhã Lan đứng trước đám đông tuyên bố ra như thế, chỉ e là sau này ở Hải Phòng sẽ không còn ai dám đến làm phiền anh rể cậu nữa đâu.”
“Xí, câu thì biết cái gì chứ? Võ nghệ của anh rể tôi rất lợi hại đấy, anh ấy căn bản là không cần đến sự bảo vệ từ người khác. Nhưng mà, Thẩm Nhã Lan này cũng khá thú vị đấy.”
“Diệu Linh, có thể nhờ anh rể của cậu giới thiệu cho nhà của tôi gặp một ít anh trai con nhà giàu có được không?”
“Muốn giới thiệu thì cũng phải giới thiệu cho tôi đây này. Đỗ Mỹ Ngân, cậu đừng tưởng rằng tôi không biết, cậu vẫn luôn lén lút đào góc tường của tôi đấy. Nếu không phải là vì nể mặt cậu là bạn học của tôi, tôi đã sớm không khách sáo với cậu rồi.”
Vẻ mặt của Đỗ Mỹ Ngân tràn ngập sự sợ hãi, cô ta nói với Lý Diệu Linh: “Diệu Linh, sau này tôi sẽ không cướp bạn trai của cậu nữa là được chứ gì. Cậu có thể nhờ anh rể của cậu giới thiệu cho tôi một người được không?”
“Giới thiệu cái đầu cậu đấy! Có bản lĩnh thì tự mình đi quyến rũ họ đi. Sở trường của cậu không phải là quyến rũ đàn ông hay sao? Ở đây có biết bao nhiêu con trai nhà giàu như vậy, có thể quyến rũ được một người xem như cậu giỏi rồi.”
“Cậu không giúp thì thôi. Tôi không tin rằng với sức hấp dẫn của mình thì tôi không thể chinh phục cậu con trai nhà giàu nào à?” Đỗ Mỹ Ngân khẽ hừm một tiếng, trừng mắt liếc nhìn Lý Diệu Linh rồi bỏ đi.
Lý Diệu Linh nắm lấy tay của Dao Châu, lặng lẽ đứng dưới sân khấu, vẻ mặt hiện ra sự vui sướng.
Dao Châu nũng nịu thỏ thẻ hỏi Lý Diệu Linh: “Dì ơi, ba đang làm gì trên sân khấu vậy?”
“Ờ, anh ấy đang...”
Lý Diệu Linh vừa muốn giải thích với Dao Châu. Thì đã thấy Triệu Hùng đang từ từ đi về phía Lý Diệu Linh và con gái Dao Châu.
“Dao Châu, ba con quay trở lại rồi kìa!” Lý Diệu Linh trực tiếp đổi chủ đề.
"Ba!"
Dao Châu rời ra khỏi bàn tay Lý Diệu Linh và chạy về phía Triệu Hùng.
Triệu Hùng duỗi thẳng hai cánh tay ra ôm lấy đứa con gái đang chạy lại vào lòng thật chặt. Sau đó, anh bế con gái lên, đi đến chỗ em vợ Lý Diệu Linh.
Khi anh đi tới gần chỗ của em vợ Lý Diệu Linh, Lý Diệu Linh mỉm cười nhẹ, đôi mắt xinh đẹp nhìn chằm chằm vào khuôn mặt góc cạnh với của Triệu Hùng, rồi nói: “Anh rể, vừa rồi dáng vẻ của anh ở trên sân khấu đẹp trai quá mất. Ây da! Tại sao càng ngày em càng phát hiện ra chị gái em gả cho anh, thật sự là đã gả cho một người đàn ông như kho báu vậy! Bây giờ dáng vẻ của anh rất lạnh lùng đẹp đẽ, thật sự khiến người ta càng ngày càng thích. Em cũng có chút mê mẩn rồi đấy!”
Triệu Hùng đưa ngón tay gõ lên trán Lý Diệu Linh, chán ghét nói: “Cô nhóc như em đang nghĩ lung tung cái gì vậy hả.”
“Thẩm Nhã Lan đã đứng trước mặt mọi người thừa nhận anh là bạn của anh ấy, còn nói rằng sau này ở Hải Phòng ai mà dám động đến anh chính là người đó đang gây khó dễ cho anh ấy. Nếu như chuyện này được truyền ra ngoài, thì sau này ở Hải Phòng anh có thể tung hoành ngang dọc rồi.”
“Tung hoành cái rắm đấy? Phải biết núi cao còn có núi cao hơn, vỏ quýt dày còn có móng tay nhọn đó.”
Ngay khi Triệu Hùng vừa thốt ra câu này xong, thì một số quý cô chủ, cậu chủ muốn lấy lòng Thẩm Nhã Lan đã dồn dập đến tập trung xung quanh Triệu Hùng, đây là những người giàu có thế hệ hai trong giới của Hải Phòng. Bọn họ thực sự muốn hòa nhập vào trong phạm vi của Thẩm Nhã Lan, chỉ cần bọn họ có thể bước vào phạm vi Thẩm Nhã Lan, bọn họ sẽ không chỉ khiến cho người ta phải nhìn bằng con mắt khác mà còn rất có lợi cho công việc kinh doanh của gia đình.
“Anh Triệu Hùng, con gái của anh thật đẹp! Ơ, đây có phải là vợ anh không? Thật xinh đẹp đấy!”
Lý Diệu Linh trông thấy người khác đã phát sinh hiểu lầm về mình, liền nhanh chóng giải thích lại: “Không, không, không! Tôi là em vợ của anh ấy, tôi tên là Lý Diệu Linh. Chị gái tôi Lý Thanh Tịnh mới là vợ chính thức.”
“A! Hóa ra cô là em gái của Lý Thanh Tịnh à?”
Lúc này, Triệu Hùng chợt chú ý trong đám người có một bóng dáng rất quen thuộc. Anh đưa con gái sang cho Lý Diệu Linh và nói: “Diệu Linh, em dẫn Dao Châu đi ăn cái gì đi. Anh đi tìm một người bạn có chút việc, một lát sẽ quay lại.”