Lúc Triệu Hùng bị Tống Y Sa gọi một tiếng: "Em trai thối tha!", vẻ mặt anh hơi ngạc nhiên.
Kiểu phụ nữ mang thân phận "Tập đoàn Y Hổ" như Tống Y Sa mà nói, đáng ra không nên cợt nhả như vậy mới đúng. Sao mình mới gọi cô ta một tiếng "Mỹ nữ" mà phản ứng của Tống Y Sa lại kịch liệt như vậy?
"Em trai hư hỏng, tôi cố ý từ tỉnh Hà Giang đến tìm cậu. Cậu còn không giúp tôi đánh đuổi đám người này đi à?" Tống Y Sa cười nói.
"Tìm tôi?" Triệu Hùng ngơ ngác, nhìn chằm chằm Tống Y Sa mà hỏi: "Cô biết tôi sao?"
"Trước kia không biết, bây giờ không phải là vừa quen hay sao?"
Đang nói giữa chừng thì Phùng Thất Tri cầm dao nhào tới toan đâm vào lưng Triệu Hùng.
"Á! Cẩn thận." Tống Y Sa gào lên nhắc nhở Triệu Hùng.
Trên lưng Triệu Hùng như có mắt nhìn, ngay lúc Phùng Thất Tri nhào tới với lưỡi dao nhọn hoắt, anh dậm chân quả quyết "bụp" một phát, cơ thể hơi lách sang một bên, lưỡi dao gần như lướt qua eo lưng của Triệu Hùng. Anh nhấc cánh tay lên kẹp đầu Phùng Thất Tri, đấm một phát lên đầu Phùng Thất Tri.
Phùng Thất Tri không kịp rên lên tiếng nào thì cơ thể đã ngã ra đất.
Triệu Hùng lạnh nhạt nói với Tống Y Sa: "Chúng ta chỉ là bèo nước gặp nhau, không quen biết gì cả!" Nói xong, quay đầu lại liếc một cái.
Đám người của Phùng Thất Tri đã giải quyết xong vệ sĩ do Tống Y Sa đưa theo, đang hướng về phía anh.
Chỉ thấy tiếp đó Triệu Hùng kéo Tống Y Sa ra sau lưng, đợi đám người kia chạy đến gần trước mặt thì mỗi chân đạp bay một đứa.
Tống Y Sa trừng to đôi mắt đẹp, không dám tin vào những gì mình thấy.
"Em trai hư hỏng này, em giỏi vậy sao?" Hai tay Tống Y Sa đặt lên vai Triệu Hùng, kinh ngạc nói.
Triệu Hùng hất vai, làm hai tay Tống Y Sa bị hất ra, lạnh giọng nói: "Đừng gọi bậy, tôi không thân với cô!"
Triệu Hùng thấy Mạnh Kiệt đã thấm mệt, bèn bước một bước xông lên. Tay anh đẩy một phát lên eo Mạnh Kiệt, Mạnh Kiệt bị Triệu Hùng nhấc lên.
Mạnh Kiệt lập tức đá vào không trung, đá văng một trong những tên kia ra. Triệu Hùng buông Mạnh Kiệt xuống, xoay người một cái, chân còn lại đạp văng người còn lại ra.
Hai người này tuy rằng là cao thủ "Nhân Bảng" do "Tập đoàn Tam Giao" thuê về với lương cao, nhưng đối diện với đối thủ Triệu Hùng là "Đứng thứ hai Thiên Bảng" mạnh như vậy, hoàn toàn không có sức để đánh trả.
Sau khi đánh ngã hai người kia, Triệu Hùng không quay đầu lại mà đi về phía phòng riêng.
"Ấy, em trai hư hỏng! Đợi tôi với." Tống Y Sa chạy về phía Triệu Hùng.
Triệu Hùng không để ý cô ta, chân trước vừa bước vào phòng thì Tống Y Sa đã vội vàng xông vào.
"Đi ra!" Triệu Hùng lạnh lùng gằn giọng với Tống Y Sa.
Tống Y Sa đứng ở cửa không nhúc nhích, bỗng nghe Vân Nhã ngạc nhiên gọi: "Chị Sa!"
"Ồ! Tiểu Nhã, sao em lại ở đây?" Tống Y Sa gặp được người quen, thầm mừng trong lòng. Nếu không thì không biết phải tiếp cận Triệu Hùng thế nào.
Triệu Hùng không ngờ Vân Nhã lại có quen biết với Tống Y Sa, anh không lên tiếng nữa, ngồi vào sofa, cầm một ly rượu lên rồi tự uống một mình.
Lúc Vân Nhã ra cửa tiếp đón Tống Y Sa, Thẩm Minh tò mò hỏi Triệu Hùng: "Triệu Hùng, sao anh đi lâu thế?"
"Bên ngoài có người đánh nhau, tôi thuận tay giải quyết một tí." Triệu Hùng giải thích.
"Đánh nhau? Ở địa bàn của anh mà cũng có người dám đến gây sự?"
Triệu Hùng cười nhẹ một cái, không nói thêm gì nữa.
Vân Nhã kéo Tống Y Sa ngồi vào sofa, giới thiệu thân phận thật của Tống Y Sa cho mọi người.
Thẩm Minh và Dư Tuấn Kiệt đểu nghe qua danh tiếng "Tập đoàn Y Hổ" ở tỉnh Hà Giang, không ngờ Tống Y Sa trước mặt mình đây chính là "Chị đại!" danh tiếng lẫy lừng ở tỉnh Hà Giang.
Tống Y Sa nhìn Triệu Hùng nói: "Em trai hư hỏng, sao em không để ý tới chị vậy?"
Triệu Hùng cau mày, thầm nghĩ: Tống Y Sa này có chịu thôi đi không vậy?
"Này, cô Tống! Hình như chúng ta không thân nhau mà nhỉ? Sao cô cứ em trai hư ngắn em trai hư dài thế?"
Tống Y Sa hỏi Triệu Hùng: "Lan Ngọc Tâm của tập đoàn Cửu Đường, cậu biết chứ đúng không?"
"Lan Ngọc Tâm? Biết, thì sao?" Triệu Hùng hỏi ngược lại.
Tống Y Sa nói: "Tôi đến Hải Phòng là để gặp cô ấy. Đường chủ Lan rời đi chưa được bao lâu thì người của tập đoàn Tam Giao đã xông vào."
"Cô tìm Lan Ngọc Tâm làm gì?" Triệu Hùng cau mày hỏi.
"Tập đoàn Y Hổ của tôi gặp chuyện phiền phức, lúc trước có quen biết qua lại với đường chủ nên bây giờ đến nhờ cô ấy giúp. Tuy nhiên cô ấy nói cô ấy giúp không được, phải thương lượng với cậu một tí. Trùng hợp là bây giờ gặp cậu rồi đây này." Tống Y Sa giải thích nói.
"Cầu cứu?"
"Đúng vậy! Tập đoàn Tam Giao bây giờ kết hợp với thế lực khác ở tỉnh Hà Giang chèn ép tôi, bọn họ bắt nạt một quả phụ như tôi, tôi cũng phải tìm một trợ thủ hay ai đó để chống lưng chứ! Em trai hư hỏng này, giúp chị tí đi mà?" Mắt Tống Y Sa ánh lên nét cười, hi ha nói.
Triệu Hùng đã có thể nhận được sự giúp đỡ của Liêu Minh, còn liên minh với "Hiệp hội thương mại Thành phố" nữa, thế lực của Triệu Hùng đã như diều gặp gió. Nếu như có thể nắm chắc tỉnh Hà Giang trong tay, vậy thì rất có lợi cho việc tiến quân vào giới kinh doanh toàn quốc, chỉnh lí tổng hợp tài nguyên thương nghiệp của ba tỉnh phía đông.
Tuy nhiên, Triệu Hùng không hề dứt khoát đồng ý với Tống Y Sa.
Anh không hiểu gì về người phụ nữ này, phải điều tra cô ta trước một phen, xác nhận gốc gác cô ta sạch sẽ mới được. Nếu không thì rất dễ bị người phụ nữ này kéo xuống nước.
Nghĩ đến đây, Triệu Hùng nói với Tống Y Sa: "Tôi sẽ suy xét về chuyện của cô! Nếu đã đến rồi thì cùng nhau uống ly rượu thôi!"
"Được thôi!" Tống Y Sa cũng là người từng trải, bèn nhanh chóng đồng ý.
Vân Nhã rót rượu cho Tống Y Sa xong, Tống Y Sa bèn nâng ly nói: "Thế thì tôi đành dâng hoa cúng Phật đây, hôm nay Tống Y Sa tôi được quen biết các bạn mới là cậu Thẩm, cậu Dư, cô Hà và em trai hư hỏng đây, hôm nào mọi người đến tỉnh Hà Giang thì chị Sa nhất định sẽ tiếp đãi mọi người chu đáo."
"Cảm ơn chị Sa!"
Thẩm Minh và Dư Tuấn Kiệt đều vô cùng vui mừng.
Từ khi Nhiếp Hổ của tập đoàn Y Hổ qua đời, tuy rằng thực lực đã không còn như trước nhưng người phụ nữ Tống Y Sa này đã gánh vác cả tập đoàn Y Hổ bước tiếp, từ đó đến nay luôn mang tiếng tốt.
Nếu tập đoàn Y Hổ có thể thắng tập đoàn Tam Giao trong trận so bì này thì danh tiếng Tống Y Sa sẽ thật sự danh chính ngôn thuận trở thành "Chị đại!".
Tuy Tống Y Sa là một quả phụ, nhưng cô ta rất đẹp. Đàn ông trẻ không một ai có thể miễn dịch với một cô vợ đẹp đẽ trưởng thành cả.
Sau khi uống hai ly rượu, Triệu Hùng chủ động đứng dậy nói: "Đã trễ rồi, tôi về trước đây! Mọi người tiếp tục đi."
Vân Nhã cố ý chọc ghẹo Triệu Hùng: "Sao thế, vợ điều tra à?"
"Đúng rồi!" Triệu Hùng thoải mái thừa nhận.
Vân Nhã phát hiện từ lúc đi du lịch về, Triệu Hùng dường như thay đổi rồi. Trước kia tuy rằng Triệu Hùng bảo vệ Lý Thanh Tịnh, nhưng bây giờ thì lại rất quan tâm cảm xúc của Lý Thanh Tịnh, điều này làm cô rất khó chịu.
Cô nâng ly rượu lên, uống một hớp, lạnh nhạt nói: "Thế anh mau về sớm đi!"
Triệu Hùng chào tạm biệt một tiếng với Thẩm Minh, Dư Tuấn Kiệt, Hà Thanh Vân, còn có Tống Y Sa vừa quen, sau đó bèn rảo bước ra khỏi phòng.
Ra khỏi phòng, vừa hay gặp phải Sẹo Đao Ngô Tranh của Cửu Đường!
Ngô Tranh thấy Triệu Hùng lập tức bước lên cung kính chào hỏi: "Cậu Triệu!"
Triệu Hùng gật đầu, nói với Ngô Tranh: "Đã xử lí sạch sẽ hết người của tập đoàn Tam Giao chưa?"
"Vâng, đã xử lý cả rồi!" Ngô Tranh gật đầu nói.
Triệu Hùng dặn dò với Ngô Tranh: "Quay về báo cáo với đường chủ Lan, để cô ấy đánh tiếng với người của tập đoàn Tam Giao. Kể rõ chuyện hôm nay cho họ, xem xem thái độ của đối phương thế nào? Có câu trả lời rồi thì nhớ báo với tôi."
"Yên tâm đi, cậu Triệu! Tôi sẽ chuyển lời lại với đường chủ Lan."
Triệu Hùng gật đầu, đưa tay ra vỗ vào vết sẹo trên vai Ngô Tranh, xong rồi mới quay người đi.
Sau khi quay về "Ngã Nguyệt Đàm", Triệu Hùng thấy bà xã Lý Thanh Tịnh vẫn chưa ngủ, đang xử lí vài tài liệu của công ty.
"Thanh Tịnh, sao em lại đưa công việc về nhà?" Triệu Hùng bước đến gần bà xã Lý Thanh Tịnh, cuối đầu hôn lên trán cô một cái.
"Ôi? Trên người anh toàn mùi thuốc lá với mùi rượu, tránh xa em chút. Đi tắm đi rồi mới cho anh tới gần em." Lý Thanh Tịnh vừa dọn lại tài liệu vừa nói: "Công ty mỹ phẩm của em sắp phải tiến hành trình báo đăng kí. Thêm cả công ty của nhà họ Đào với công ty thiết kế bao bì của em nữa, mấy ngày đi du lịch thì chất đống cả mớ việc. Không được xử lí xong sớm chút à!"
Triệu Hùng vừa cởi áo khoác bên ngoài ra vừa nói với bà xã Lý Thanh Tịnh: "Thế thì em đẩy chuyện công ty mỹ phẩm tới sau tết cũng được mà?"
"Không được! Triệu Hiền là người đại diện cho mỹ phẩm của em, bây giờ con bé còn bị nhốt ở nhà họ Triệu kia kìa. Hơn nữa, đã có khách hàng tiếp xúc với em, chuẩn bị phân chia đại lí cấp tỉnh rồi. Chuyện này phải càng nhanh càng tốt! Triệu Hùng, anh có thời gian rảnh thì hỏi tình hình của Triệu Hiền giúp em. Nếu con bé không ra ngoài được thì để em tìm người đại diện khác."
Lý Thanh Tịnh vừa dọn dẹp xong, xoay người một cái, đột nhiên kêu lên "Á!" lên một tiếng, hai tay che mắt, chỉ vào Triệu Hùng nói: "Anh làm gì đấy, sao lại không mặc gì thế kia?"
"Không phải em muốn anh đi tắm à? Hơn nữa, chúng ta là vợ chồng, có gì mà ngại ngùng đâu."
Lý Thanh Tịnh một tay che mặt một tay chỉ vào Triệu Hùng mà mắng: "Anh cầm quần áo vào phòng tắm mau lên!"