Chàng Rể Tỷ Phú

Chương 901

Triệu Hùng lập tức bấm số điện thoại của ba anh em nhà họ Văn, để cho bọn họ phái người đi đến các cửa xa lộ, cẩn thận quan sát các bảng số xeSơn Lâm.

Một khi có phát hiện, liền lập tức báo cho Nông Tuyền.

Sau đó, lại gọi điện thoại cho Nông Tuyền, nói cho cậu ta chờ điện thoại của ba anh em nhà họ Văn. Đến lúc đó thì dẫn theo bốn anh em nhà họ Mã chặn lại bóng dáng người trong nhà ở tỉnh Sơn Lâm. Còn đặc biệt dặn dò Nông Tuyền, theo dõi An Như đừng cho cô ta chạy trốn, nhưng tuyệt đối đừng để bị phát hiện!

Nông Tuyền nghe mà đầu óc mơ hồ, không biết được chuyện gì xảy ra, còn tưởng rằng An Như gây ra chuyện gì. Có điều, từ trước đến giờ Triệu Hùng chỉ đâu Nông Tuyền đánh đó, nên cũng không hỏi nguyên nhân, liền ngay lập tức dẫn theo bốn anh em nhà họ Mã đi làm việc.

Tàn Kiếm Hồ A bị Triệu Hùng phái đến tỉnh Hà Giang, đi giúp Tống Y Sa của "tập đoàn Y Hổ ". Cho nên, mấy ngày nay, Nông Tuyền cùng bốn anh em nhà họ Mã cả ngày ở chung một chỗ.

Nông Tuyền là một người không thể ở không, lúc nào cũng muốn tìm người khác đánh nhau. Cậu ta biết bốn anh em nhà họ Mã liên thủ, có thể đánh ngang sức ngang tàicùng cậu ta. Luôn là mượn cớ nói muốn tăng cao sức chiến đấu của bốn anh em nhà họ Mã, mượn cơ hội lôi bốn người này ra dạy dỗ một trận. Đánh tới cuối cùng, bốn anh em nhà họ Mã liên thủ, lại hất Nông Tuyền té ra ngoài.

Mấy người đánh mải miết từ hôm này sang hôm khác, nhưng Nông Tuyền nhưng lại không biết mệt! Vô cùng hưởng thụ cuộc sốngnhư vậy.

Nhưng bây giờ cậu ta không dám đi đánh với Triệu Hùng. Thực lự của Triệu Hùng đã là " thứ hai Thiên bang". Tìm Triệu Hùng tới so tài, giống hệt với tự tìm ngược đãi! Cho nên, đối tượng so tài cao nhất của Triệu Hùng chính là người thứ nhất Thiên bang, ông cụ Khổng.

Lần trước, ông cụ Khổng vốn muốn mượn ky hướng ông cụ ĐườngMã Vân Bằng hỏi, mình đột phá "Thiên bảng! " thời cơ phương pháp. Làm gì được, bị lão thái bà nhan tú cho từ trong làm rối lên.

Cái này làm cho ông cụ Khổng vô cùng buồn rầu, nếu như không thể từ vị trí người thứ nhất "Thiên bảng", đột phá đến tu vi "Thần bảng" thì đây đúng là chuyện ăn năn cả đời của ông ta.

Sau khi an bài xong, Triệu Hùng ở yên trong phòng làm việc chờ vợ Lý Thanh Tịnh làm việc.

Lý Thanh Tịnh trong lòng không màng đến gì, đang làm báo cáo tổng hợp cuối năm. Càng đến cuối năm, công ty càng bận bịu.

Trừ việc phải làm báo cáo tổng hợp của công ty ra, thì còn phải làm kế hoạch năm sau, cùng với dụ thảo tài chính. Triệu tập các bộ phận tổ chức một buổi họp cuối năm, tiến hành tổng kết một năm. Phúc lợi cuối năm của nhân viên, liên hoan, vân vân một đống chuyện.

Sau khi làm xong, Lý Thanh Tịnh lúc này mới cùng Triệu Hùng rời khỏi công ty.

Bởi vì Triệu Hùng buổi trưa đã uống rượu. Mặc dù men rượu đã vơi đi một ít, nhưng vì lý do an toàn, Lý Thanh Tịnh vẫn ngồi vào ghế tài xế, lái xe trở về nhà.

Tài lái xe của Lý Thanh Tịnh không thể so với Triệu Hùng. Cô giống như là một người mới cầm lái vậy, lái rất chậm, nhưng cũng rất ổn định.

Triệu Hùng ngồi ở vị trí kế bên tài xế, cũng không thúc giục. Dù sao cũng không gấp, để cho vợ lái xe từ từ. Anh ngồi ở vị trí kế bên tài xế, có một loại cảm giác vô cùng thích ý.

Sau khi về đến nhà, Triệu Hùng chủ động gánh vác nhiệm vụnấu cơm.

Lý Thanh Tịnh gọi người giúp việc Chu Dĩnh tới bên, an ủi cô ta một phen.

Lý Thanh Tịnh nói với người giúp việc Chu Dĩnh: "Dĩnh, chị biết em còn muốn học, cũng thích học tập. Mặc dù em làm việc ở trong nhà chị nhưng cũng không nên buông xuôi việc học hành. Chờ chị tìm cho em một gia sư đã tốt nghiệp đại học, em lên trên mạng đăng kí dự thi, thế thì có thể tròn giấc mơ học đại học rồi! Chờ khi em học xong thì đến công ty chị làm!"

Người giúp việc Chu Dĩnh thật sự không dám tin tưởng vào lỗ tai mình, kinh ngạc hỏi: "Chị Thanh Tịnh, chị nói thật sao? Nếu như em thi đậu, sau khi tốt nghiệp đại học thật sự có thể vào công ty chị làm việc hay sao?"

"Dĩ nhiên có thể!" Lý Thanh Tịnh mỉm cười gật đầu: "Em rất thông minh, cũng rất có năng lực! Có điều, em không có kinh nghiệm làm việc gì. Có dám đi lên từ vị trí nhân viên cấp thấp hay không? Nếu như em làm việc xuất sắc, chị Thanh Tịnh đây chắc chắn sẽ cất nhắc em."

Người giúp việc Chu Dĩnh cũng sắp cảm động khóc! Rối rít không ngừng gật đầu nói: "Chị Thanh Tịnh, chỉ cần chị cho em vào công ty, cho dù có làm nhân viên vệ sinh em cũng nguyện ý!"

"Nào có nghiêm trọngnhư vậy!" Lý Thanh Tịnh cười một tiếng, nói: "Chị muốn em làm lễ tân trong công ty trước đã. Bởi vì công việc của lễ tân tuy đơn giản nhưng là vị trí có thể tiếp xúc được với đủ kiểu người. Nếu như em làm tốt thì sẽ thăng lên làm trợ lý cho chị. Còn làm tốt nữa thì chị thăng cho em làm Trưởng bộ phận. Nếu như có thể tự mình gánh vác một bộ phận rồi, đến khi đó thì chị Thanh Tịnh sẽ cho em một công ty để em trông nom! Có điều, còn phải xem Dĩnh nhà mình có bản lĩnh này hay không kìa? Chị Thanh Tịnh đây là một người hết sức nghiêm túc với công việc, tuyệt đối sẽ không nể tình riêng đâu!"

Người giúp việc Chu Dĩnh gật đầu nói: "Chị Thanh Tịnh, chị yên tâm đi! Em nhất định sẽ cố gắng!"

"Ừ! Vậy em đi làm việc đi. Đừng buồn. Nếu ba mẹ em còn dám tới giục em làm đám cưới, hoặc là tìm em gây phiền toái, em cứ nói cho anh Triệu Hùngchồng chị, anh ấy tất nhiên sẽ thay em giải quyết."

"Dạ!"

Người giúp việc Chu Dĩnh sau khi được Lý Thanh Tịnh khuyên nhủ, đã hoàn toàn thoát khỏi bóng matrong lòng. Bởi vì, Lý Thanh Tịnh để cho cô nhìn thấy ánh sáng của cuộc sống.

Cô ta không có học thức, không có văn bằng. Sau khi thôi học đã làm hoạt náo viên, phát tờ rơi, cũng từng đứng bán hàng cho người khác, sau cùng là làm người giúp việc.

Nếu như, không có quý nhân Lý Thanh Tịnh dìu dắt cô ta. Như vậy, đời người củaChu Dĩnh, rất có khả năng chỉ có thể làm người giúp việc. Hoặc là sau khilập gia đình, thì ở nhà giúp chồng dạy con.

Nhưng mà, Lý Thanh Tịnh đã khiến cho cô ta thấy được hy vọng và ánh sáng của cuộc sống!

Không có ai khi sinh ra đã cam lòng làm người bình thường cả một đời. Chỉ cần nắm được cơ hội thay đổi một lần thì cũng đủ để thay đổi số mạng của mình!

Sau khi người giúp việc Chu Dĩnh đi đế nhà bếp làm thay Triệu Hùng, Triệu Hùng cười đi tới hướng vợ Lý Thanh Tịnh.

"Thanh Tịnh, vẫn là em có cách! Anh thấy tâm tình của Chu Dĩnh dường như đã tốt lên nhiều." Triệu Hùng ngồi ở bên cạnh củaLý Thanh Tịnhvợ mình, thuận tay ôm cái eo nhỏ nhắncủa cô.

"Thôi đừng có nịnh em nữa! Anh cũng không phải không biết em làm việc gì đi? Ngày nào mà em chẳng phải giao tiếp với nhân viên, tất nhiên có thể hiểu được nội tâm của cô ấy."

"Ui! Nếu mà em không giải thích rõ ràng thì anh còn tưởng là em có siêu năng lực đọc suy nghĩ đó." Triệu Hùng trêu chọc Lý Thanh Tịnh.

Lý Thanh Tịnh hất khuôn mặt xinh đẹp của mình lên, cười nói: "Đúng vậy! Em có siêu năng lực đọc suy nghĩ đó. Cho nên, sau này trong lòng anh tốt nhất đừng có mà nghĩ đến người phự nữ nào khác. Nếu không, em mà biết được suy nghĩ thật lòng của anh, em sẽ…"

Lý Thanh Tịnh làm một động tác huơ dao với Triệu Hùng. Triệu Hùng hoảng hồn, hai chân không khỏi kẹp chặt lại.

Phụ nữ dù xinh đẹp đến đâu, một khi đã ác lên, thì đều là sinh vật đáng sợ hết!

Sau buổi cơm tối, Triệu Hùng đi tới phòng luyện công dạy con gái Dao Châu cùng Văn Hải luyện võ.

Văn Hải cùng Dao Châu bình thường khắc khổ luyện tập, cũng tiến bộ rất nhanh! Tư thế động tác đã vững chắc vô cùng, lộn ngược ra sau, lộn mèovề trước, đánh cọc… Những động tác cơ bản khi tập võ này cũng đã có thể hoàn thành đúng theo như quy định. Vắng đi Tần Tần Linh, cái này làm cho Triệu Hùng không cần tốn quá nhiều tinh lực. Chỉ cần dạy võ công cho con gái Dao Châu và Văn Hải thật tốt là được!

"Thầy, không phải thầy có nói, luyện võ thì luyện nội công còn quan trọng hơn là luyện ngoại công không phải sao ạ? Vậy khi nào thầy sẽ dạy chúng con luyện khí công ạ?" Văn Hải hỏiTriệu Hùng.

Triệu Hùng uống một hớp nước trà, nói: "Không gấp! Nền tảng của hai đứa bây giờ vẫn chưa có vững chắc. Nền tảng càng vững chắc thì việc luyện công phu trong tương lai mới có thể thành công cao! Luyện thêm nữa năm nữa, thầy sẽ dạy hai đứa ngồi luyện khí."

"Vậy bây giờ chúng con phải làm gì?" Trên mặt Văn Hải viết đầy vẻ biểu tình thất vọng.

"Tiếp tục đứng tấn, đánh cọc, luyện dựng ngược, luyện đánh! Trừ luyện võ ra, mỗi ngày thầy sẽ ra bài tập thư pháp cho hai đứa, bài tập đọc cũng phải hòa thành toàn bộ." Triệu Hùng thuận tay cầm ra một cây "thước", nói: "Nếu ai không làm được, sau này thầy sẽ dùng thước trừng phạt."

Văn Hải cùng Dao Châu nghe mà thấy sợ trong lòng!

Lý Thanh Tịnh đứng ngheở một bên, mặc dù cô rất xót hai đứa bé, nhưng không lên tiếng ngăn cản.

Học võ cần phải kiên trì. Nếu như hủy bỏ giữa đường, cái này cũng giống như là làm việc vậy, bỏ dở dang thì vĩnh viễn sẽ không thành công. Cho nên, Lý Thanh Tịnh mặc dù rất xót cho con gái Dao Châu cùng Văn Hải. Nhưng biết, nếu như quá cưng chiều hai đứa bé, không chịu để chúng chịu phạt thì đó là hại chúng.

Lý Thanh Tịnh cũng muốn học võ, nhưng lại sợ mình không thể kiên trì được. Ngày nào cô cũng bận rộn làm việc, luyện võ phải kiên trì đều đặn không ngừng. Cho nên, chỉ có thể len lén học mấy chiêu phòng thân.

Học từ cao thủ võ học như Triệu Hùng này, có thể so với mấy chiêu mà mấy người bên ngoài dạy đánh cận chiến kia, còn mạnh hơn nhiều.

Nếu như có thể học được một ít chiêu thức dù là mèo quào, ít nhất cũng không cần sợ lưu manh tới quấy rầy mình. Cho nên, lúc Triệu Hùng đang dạy con gái Dao Châu cùng Văn Hải luyện công phu, Lý Thanh Tịnh ở một bên học trộm.

Ngay lúc này, điện thoại di động của Triệu Hùng nổi lên một tiếng chuông báo tin nhắn.

Sắp đến cuối năm rồi, Lập tức tới gần cửa ải cuối năm rồi, trước đó Bạch Hồng Liên của "Tập đoàn Thiên Thanh" nói trước cuối năm sẽ liên lạc lại với anh. Cho nên, anh vẫn luôn chờ tin từ phía Bạch Hồng Liên.

Tin nhắn quả nhiên là do Bạch Hồng Liên gửi tới. Trong đó viết: "Ngày mốt anh tới tỉnh Thanh Hóa đi, tôi chờ anh ở tỉnh Thanh Hóa. Sẽ liên lạc lại với anh."
Bình Luận (0)
Comment