Bạch Hồng Liên không dám ở trước mặtnhiều người như vậy mà nói cho Lý Thanh Tịnh. Chỉ dùng khẩu hình nói: "Là bố của anh Triệu!"
Lý Thanh Tịnh thấy Bạch Hồng Liên dè đặtnhư vậy, không hổ là người mà Triệu Khải Thời phái đi đến tập đoàn Thiên Thanhnằm vùng.
Ăn xong cơm tối xong, Triệu Hùng cùng Lý Thanh Tịnh đưa Bạch Hồng Liên về nhà.
Sau khi hiểu được là bố Triệu Khải Thời phái Bạch Hồng Liên đi nằm vùng, Triệu Hùng lâm vào yên lặng chưa từng có!
Cái kết quả này nằm ngoài dự đoán của anh, khiến anh bất ngờ!
Bạch Hồng Liên nói với Triệu Hùng: "Anh Triệu, mặc dù tôi bị bại lộ, nhưng anh không cần lo lắng, tôi còn có một chị em gái vẫn không bại lộ, vẫn còn đang ẩn núp trong Am Cẩu."
Triệu Hùng nghe mà vui mừngtrong lòng, cho là Bạch Hồng Liên bại lộ thân phận sẽ gãy mất đầu mối ở Am Cẩu này, không nghĩ tới trong thế lực ở Am Cẩu, còn có người của bố Triệu Khải Thời nhà mình nằm vùng.
Đến giờ phút này, trong lòng Triệu Hùng bỗng nhiên nảy sinh mấy phần kính nể với bố Triệu Khải Thời.
Triệu Khải Thời lo xa nghĩ rộng, không chỉ âm thầm đào tạo mấy nhân tài trẻ tuổi như Trần Văn Sơn, Vu Đại Đồng, mà còn lén gài người vào trong Am Cẩu. Trừ Bạch Hồng Liên ra, lại còn một người khác.
Với cách làm việc này của Triệu Khải Thời, Triệu Hùng vô cùng bội phục.
Nghĩ đến, bao gồm cả việc đuổi Triệu Hùng ra khỏi nhà họ Triệu cũng là vì bảo vệ anh. Trong chớp nhoáng này, Triệu Hùng bỗng nhiên có một nỗi kích động muốn gọi điện thoại cho Triệu Khải Thời.
"Bạch Hồng Liên, người nội gián đó cũng ở tập đoàn Thiên Thanh sao?" Triệu Hùng hỏi Bạch Hồng Liên.
Bạch Hồng Liên lắc đầu một cái, nói: "Không phải! Cô ta ở Liệp Hộ Môn, cũng chính là Cẩm Y Vệ thời nhà Hoàng." Đồng thời cũng giải thích cho Triệu Hùng: "Thế lực của Liệp Hộ Môn cũng không chỉ ở nơi này, bọn họ có tổ chức sát thủ lớn nhất trêntoàn cầu, anh phải cẩn thận đề phòng mới được."
Am Cẩu có Hoàng Long cùng Tây Giao là có thế lực cường đại nhất, Liệp Hộ Môn Cẩm Y Vệ xếp sau đó, thực lực yếu nhất chính là tập đoàn Thiên Thanh, cũng chính là Lục Phiến Môn.
Xếp hạng thứ ba Liệp Hộ Môn, coi như có tổ chức sát thủlớn nhấttoàn cầu, cũng xếp hạng phía sau củaHoàng Long cùng Tây Giao, không khó tưởng tượng thế lực của Hoàng Long cùng Tây Giao cường đại dường nào!
Nghĩ tới đây, Triệu Hùng cau mày lại.
Tu vi của anh đạt hạng thứ hai Thiên bang, cũng đã coi là vô địch thiên hạ! Nhưng sau khi hiểu được những nội tình này, lại khiến cho trong lòng Triệu Hùng âm thầm lo lắng.
Xem ra, con đường diệt trừ Am Cẩu vẫn còn xa lắm!
Đây dù sao cũng không phải chỉ là đấu với một mình Am Cẩu. Muốn trừ bỏ hết thế lực khổng lồ của Am Cẩu, cũng không phải là một chuyện dễ dàng.
Trong lòng Triệu Hùng đã có mục tiêu, nếu tập đoàn Thiên Thanh là phe cánh yếu nhất trong Am Cẩu, vậy thì sẽ bắt đầu ra tay từ Lục Phiến Môn, tập đoàn Thiên Thanh là tốt nhất.
Sau khi xác định mục tiêu rõ ràng, Triệu Hùng lại cùng Bạch Hồng Liên trò chuyện một hồi, lúc này mới biết người nằm vùng ở Liệp Hộ Môn tên là Bạch Linh!
Bạch Hồng Liên cùng Bạch Linh, đều do Triệu Khải Thời nhận nuôi từ cô nhi viện.
Triệu Khải Thời, cái con người này đặc biệt để tâ m đến sở thích của đứa bé mà ra phương hướng đào tạo. Ví như, Trần Văn Sơn nhỏ đến lớn rất thích chơi dao, ông ta liền nhờ người đưa Trần Văn Sơn đi bái lạy ông già Công Tôn làm thầy. Còn Vu Đại Đồng từ nhỏ chỉ thích vọc máy vi tính, Triệu Khải Thời liền tài trợ cho anh ta học thêm về máy tính. Bạch Hồng Liên rất tốt với chuyện giao thiệp thế cho nên Triệu Khải Thời mới cho cô ta nằm vùng ở tập đoàn Thiên Thanh thiên về kinh doanh buôn bán. Bạch Linh là một người phụ nữ lãnh khốc. Không chỉ có nghị lực hơn người, mà còn có thiên phú học võ. Triệu Khải Thời sắp xếp một cái bất ngờ, cho cô ta vào tổ chức sát thủ Liệp Hộ Môn.
Khi biết Bạch Linh là một Thiên bang cao thủ, Triệu Hùng lộ ra biểu tình khiếp sợ.
"Bạch Hồng Liên, cô nói Bạch Linh là một cao thủ Thiên bang?" Triệu Hùng kinh ngạc hỏi.
Bạch Hồng Liên gật đầu một cái, nói: "Bạch Linh từ nhỏ đã có nghị lực hơn người, còn có thiên phúluyện võ. Vào năm ngoái, tôi nghe bố anh nói cô ấy đã là cao thủ Thiên bang rồi. Còn như thứ hạng thế nào thì cũng không biết được. Có điều, tuổi còn trẻ mà đã có thể bước lên làm cao thủ Thiên bang, lại là phát triển ở trong cái hoàn cảnh tồi tệ ở một tổ chức sát thủ, không khó tưởng tượng nhiều năm qua Bạch Linh đã chịu biết bao khổ cực!"
Triệu Hùng "ừ!" một tiếng, trong lòng gấp rút muốn liên lạc cùng Bạch Linh. Có điều, anh biết, sớm muộn có một ngày, Bạch Linh sẽ liên lạc với anh, chẳng qua là thời cơ chưa tới mà thôi.
Suốt quãng đường Lý Thanh Tịnh không nói một lời, im lặng lắng nghe tất cả mọi chuyện.
Sau khi sắp xếp phòng cho Bạch Hồng Liên xong, Lý Thanh Tịnh trở lại trong phòng mình.
Cô cho là Triệu Hùng ở trong phòng, kết quả trong phòng vốn không có người.
Lý Thanh Tịnh đi tới phòng hút thuốc tìm được Triệu Hùng, thấy anh vừa hút thuốc, vừa đang suy tư cái gì, liền đẩy cửa đi vào.
Thấy vợ Lý Thanh Tịnh tới, Triệu Hùng vội vàng dập tắt nửa điếu thuốc còn lại trong tay, nói: "Thanh Tịnh, ngửi khói thuốc của người khác không tốt, chúng ta trở về phòng đi!"
"Vậy anh đi đánh răng đi, trong miệng toàn mùi thuốc lá! Nếu không, cũng không cho phép đụng em."
Nghe lờicủavợ Lý Thanh Tịnh, Triệu Hùng cảm thấy đang ám chỉ gì mình. Liền vội vàng kéo bàn tay mềm mại như không xương của Lý Thanh Tịnh, trở lại phòng ngủ.
Sau khi rửa mặt, Triệu Hùng thay xong quần áo ngủ rồi quay về nằm lên giường.
Anh ôm Lý Thanh Tịnh vào trong ngực thật chặt, mùi hương cơ thể thấm lòng người từ từ chui vào trong lỗ mũi.
Hương thơm trên cơ thể phụ nữ không có mùi hôi như của đàn ông, là hiếm có khó tìm.
Trên thế giới này có vô số người đẹp, nhưng người mà thân thể tự mang mùi thơm, tuyệt đối là số ít trong số ít.
"Thanh Tịnh, anh nghe Diệu Linh nói, hai ngày nay em ăn không ngon ngủ không yên, tiều tụy đi nhiều!" Triệu Hùng ôm lấy cơ thể đẫy đà của Lý Thanh Tịnh mà nói.
"Còn không phải là bởi vì anh, làm cho em lo lắng không yên."
"Không phải anh trở lại rồi hay sao?"
"Nhưng anh có biết trong hai ngày nay lòng em đau khổ cỡ nào không? Em thật sự lo lắng anh vĩnh viễn không về được. Đến lúc đó, em và Dao Châu phải làm thế nào?"
"Chớ suy nghĩ lung tung!" Triệu Hùng cười một tiếng, nói: "Anh đã hứa với em sẽ trở lại thì nhất định sẽ trở lại!" Vừa nói, vừa cúi đầu hôn lên đôi môi đỏ mọngcủa vợ Lý Thanh Tịnh.
Lý Thanh Tịnh nhẹ nhàng đẩy Triệu Hùng ra, nói: "Trong miệng anh còn có mùi thuốc lá, đi nhai kẹo cao su đi!" Nói đoạn, liền lấy ra một miếng ở tủ trên đầu giường, đưa cho Triệu Hùng.
Lý Thanh Tịnh lo lắng Triệu Hùng sẽ không đàng hoàng, lập tức nghiêm giọng nói với anh: "Triệu Hùng, em cảm thấy anh nên gửi cho bố một tin nhắn đi. Cũng sắp hết năm rồi, chắc là trong lòng ông ấy đang nhớ anh. Anh nghĩ xem, ông ấy âm thầm làm nhiều như vậy vì nhà họ Triệu, vì anh. Lại không đổi được một câu cảm kích từ anh. Đã vậy còn chịu đủ chỉ trích oán trách cùng hiểu lầm của anh. Tất cả những điều này ông ấy đều chôn dưới đáy lòng! Thật ra thì, ông ấy là một người bố đúng nghĩa, cũng là một người bố tốt!"
"Ông ta không cô độc, còn ả đàn bà hồ ly tinh kia ở bên mà?" Triệu Hùng vẫn giữ mãi một tia quật cường sau cùng trong nội tâm.
"Không phải ông Thiên Trung đã nói rồi hay sao? Người phụ nữ kia là người của Tây Giao." Lý Thanh Tịnh tay nâng cằm, dáng vẻsuy tính, nói: "Em cảm thấy chuyện không đơn giảnnhư vậy, ít nhất người phụ nữ tên Lưu Văn Nhân của Tây Giao kia không đơn giản!"
"Triệu Hùng, bố anh cũng không muốn mẹ anh chết! Từ việc ông ấy giao cho anh trung tâm mua sắm Tần Uyển, không khó nhìn ra, cảm tình của ông ấy đối với mẹ anh có bao nhiêu chân thành! Có thể Tây Giao đã biết nhà họ Triệu là năm gia tộc lớn, bố anh cũng là tạm thời nhân nhượng vì lợi ích toàn cục, mới giữ huyết mạch nhà họ Triệu. Anh thân là con traicủaông ấy, hẳn hiểu ông ấy, mà không nên chỉ sống trong bóng tối chuyện của mẹ anh mà đi chỉ trích, oán hận bố anh mãi."
"Ông ấy làm hết thảy, cũng là vì nhà họ Triệu, vì anh! Mà bố anh bây giờ bị giam lỏng, là thời điểm cần quan tâm cùng khích lệ từ anhnhất, cũng là thời điểm anh nên trở về báo hiếu cho bố! Gửi tin cho ông ấy đi, để cho ông ấy biết, anh vẫn là niềm kiêu ngạo của Triệu Khải Thời ông ấy!"
Nghe vợ Lý Thanh Tịnh nói một thôi một hồi, tư tưởng của Triệu Hùng mặc dù không hoàn toàn được khai thông. Nhưng anh vẫn không tự chủ được, cầm điện thoại di động lên, soạn một tin nhắn gửi tới cho Triệu Khải Thời.
Trên đó viết: "Tôi sẽ cứu ông, cũng sẽ cứu nhà họ Triệu! Đừng bỏ cuộc, chúng ta cùng nhau cố gắng!"