Trong nháy mắt Hà Ngọc Kỳ túng túng đứng tại chỗ, cô ấy nào biết hơn nửa đêm Triệu hùng mò tới Tống Y Sa chỉ vì lấy ráy tai.
"Anh... Các người đang làm gì?" Hà Ngọc Kỳ không biết nói gì hỏi.
Triệu Hùng nói với Hà Ngọc Kỳ: "Cô mù mắt sao! Không thấy chị Sa đang lấy ráy tai cho tôi sao."
Tống Y Sa cố ý hỏi Hà Ngọc Kỳ: "Tiểu Kỳ, vậy em cho rằng chúng ta đang làm gì?"
"Em... Em giống như chưa tỉnh ngủ, có thể là đang mộng du!" Vừa nói, cô ấy vừa ngáp một cái, cứ vậy trốn khỏi phòng Tống Y Sa.
Triệu Hùng lại lần nữa khóa kỹ lại, sau đó lại tựa vào đùi thon dài của Tống Y Sa.
Tống Y Sa cười khúc khích nói với Triệu Hùng: "Cậu cũng thật xấu! Chỉnh Tiểu Kỳ như vậy có được không?"
Triệu Hùng nói với Tống Y Sa: " Vừa rồi chị không nghe được cô nhóc này mắng chúng ta là gian phu dâm phụ sao! Không để cho cô nhóc này nếm chút khổ sở sao được? chị Sa, truyện cô nhóc này sẽ không dễ dàng cứ tính như vậy. Chờ xong hai ngày này, chị lại phối hợp với em chính nó."
"Nếu để cho tiểu Kỳ biết, nhất định sẽ hận chết tôi a!" Tống Y Sa cười quyến rũ nói.
"Không sao đâu, cô nhóc này da mặt rất dày." Triệu Hùng nói.
Tống Y Sa bị Triệu Hùng chọc cho cười lên, trước ngực cô ấy uyển chuyển dung động tạo nên một loại phong tình tuyệt đẹp.
Triệu Hùng lập tức mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, cố gắng loại bỏ tạp niệm trong lòng. Nói với Tống Y Sa: "Chị Sa, chị giúp tôi lấy ráy tai, cách lấy ráy tai này, thật sự rất thoải mái!"
"ừ! Lúc đi mát xa tôi được nhân viên ở đó dậy. Sau khi lấy ráy tai, xác thật rất thoải mái!"
Triệu Hùng nhắm mắt lại, hưởng thụ Tống Y Sa phục vụ.
Anh là người luyện võ, kiêng kỵ nhất là không ổn định. Nhưng với thiếu phụ xinh đẹp thanh thục như Tống Y Sa ở một chỗ, thật đúng là có chút không chịu nổi.
Triệu Hùng đang ở tuổi khí huyết cương thịnh, mà Tống Y Sa loại này thành thục, thiếu phụ đối với thiếu nam tuyệt đối có sức hấp dẫn chết người.
Sau khi lấy ráy tai xong, Triệu Hùng không dám ở lại thêm một phút nào trong phòng Tống Y Sa, anh vội vàng trở về phòng.
Sau khi Triệu Hùng rời đi, gò má Tống Y Sa ửng đỏ lên, trong mắt tràn đầy vẻ thất vọng. Mặc dù cô ấy biết, nhất định sẽ không phát sinh cái gì với Triệu Hùng, nhưng cảm giác ở chung với nhau vừa rồi rất kỳ diệu.
Cô còn chưa từng ở chung với một người đàn ông nào như vậy!
Chẳng lẽ thật sự cô không có chút hấp dẫn nào với Triệu Hùng sao? Nếu không sao anh lại có thể thờ ơ đối với cô như vậy?
Một đêm này, Tống Y Sa mất ngủ! Trong đầu cô ấy tràn đầy hình bóng của Triệu Hùng.
Ngày hôm sau, tất cả mọi người chia nhau làm việc!
Một sáng sớm, Triệu Hùng liền lái xe chở Hà Ngọc Kỳ đến "tập đoàn Hắc Quyên!".
Dọc đường, Triệu Hùng vừa lái xe, vừa đả kích Hà Ngọc Kỳ: "Tiểu Kỳ, tối hôm qua cô cũng quá lỗ m ãng! Làm chị Sa và tôi rất lúng túng! Cô không biết, lúc đó chị Sa còn rất tức giận."
Hà Ngọc Kỳ nghe vậy liền luống cuống, cô ấy lẩm bẩm nói: "Sao tôi biết, chị ấy và anh đang lấy ráy tai chứ! Tôi còn cho là các người đang..."
"Đang làm gì?"
"Cho là các người đang làm chuyện xấu!"
Triệu Hùng nghe vậy, thì hừ một tiếng nói: "Cô còn gây họa như vậy, liền trở về thành phố cho tôi! Ngày ngày gây họa như vậy, ai có thể chịu được!"
"Tôi..."
Hà Ngọc Kỳ nghẹn ngào hồi lâu, sau đó mới nói: "Tôi sẽ tranh thủ làm một trợ lý tốt!"
"Nhìn biểu hiện của cô đi! Nếu như vẫn còn lỗ mã ng như vậy, liền sớm về thành phố cho tôi!"
Triệu Hùng làm bộ như đang rất tức giận, cố ý đả kích Hà Ngọc Kỳ.
Khuôn mặt Hà Ngọc Kỳ tràn đầy vẻ ấm ức, nhưng sự thật bày ra trước mặt, xác thật là cô làm sai trước. Cô cũng không thể phản bác cái gì.
Triệu Hùng vừa lái xe, vừa nói với Hà Ngọc Kỳ: “Lát nữa đến tập đoàn Hắc Quyên, quy củ làm việc, đừng gây họa nữa, biết không?"
"Biết!" Hà Ngọc Kỳ vô cùng không tình nguyện mà đáp ứng.
Sau khi đến "tập đoàn Hắc Quyên", Triệu Hùng báo với tiếp tân mình là người của tập đoàn Y Hổ. Thì lập tức có một cô thư kí trang điểm tinh xảo đi đến. Cung kính nói với Triệu Hùng: "Anh Triệu phải không? Mời đi bên này!".
Triệu Hùng "ừ" một tiếng, mang Hà Ngọc Kỳ đi theo sau lưng của nữ thư ký.
Nữ thư ký mang Triệu Hùng và Hà Ngọc Kỳ đi tới một văn phòng sang trọng, sau đó nói với Hà Ngọc Kỳ: "Chào cô, cô ở đây chờ một chút! Anh Triệu, mời anh đi theo tôi sang bên này."
Triệu Hùng làm bộ như đi gặp khách, đứng dậy nói với Hà Ngọc Kỳ: "Nếu không muốn gây họa! Thì đoàng hoàng ở im chỗ này, biết không?"
"Biết!" Hà Ngọc Kỳ đáp lại một tiếng.
Tối hôm qua cô ấy mới vừa gây họa, lần này cũng không dám lại lỗ m ãng!
Sau khi Triệu Hùng đi theo nữ thư ký rời đi, Hà Ngọc Kỳ nhàm chán cầm một quyển tạp chí lên xem, một bên nhàm chán liếc nhìn tạp chí, một bên chờ Triệu Hùng trở về.
Triệu Hùng đi theo nữ thư ký đi tới phòng điều khiển.
Trong phòng điều khiển chỉ có một mình Tần Quyên ở đó, cô thấy Triệu Hùng đến, lập tức cung kính chào hỏi: "Anh Triệu!".
Triệu Hùng gật đầu một cái.
Tần Quyên phân phó thư ký đi làm việc, im lặng làm người rời khỏi chỗ này!
Sau khi thư kí rời khỏi, Tần Quyên mới nói với Triệu Hùng: "Cậu chủ! Anh định làm gì?"
Triệu Hùng nói: "Một chút nữa nhìn xem ai đến đi? Cô đeo tai nghe bluetooth, tôi tùy thời thông báo cô nên làm cái gì!"
Tần Quyên gật đầu.
Hai người ở trong phòng điều khiển trao đổi về việc làm ăn.
Lúc này, nữ thư kí gõ cửa đi vào, bao cáo với Tần Quyên: "Tổng giám đốc Tần, người của tập đoàn Tam Giao tới!".
Tần Quyên nói với nữ thư kí: "Sắp xếp bọn họ đến phòng tiếp khách đi!".
"Dạ!"
Nữ thư kí đáp một tiếng, sau đó xoay người đi ra ngoài.
Triệu Hùng nói với Tần Quyên: "Cô đi tiếp đãi bọn họ đi!"
Tần Quyên gật đầu, xoay người đi ra ngoài.
Triệu Hùng vẫn nhìn chằm chằm vào màn hình theo dõi.
Rất nhanh, trong phòng tiếp khách, xuất hiện bóng người của Tần Quyên!
Chỉ trong chốc lát, nữ thư kí mang ba anh em Đồng Thị, Đồng Hải Đinh và Triệu Hằng Triệu Liễu tiến vào.
Thấy Triệu Hằng và Đồng Hải Đinh ở chung một chỗ, Triệu Hùng cũng không hề cảm thấy bất ngờ!
Tần Quyên cùng đối phương hàn huyên một lúc, sau đó mới mời khách ngồi xuống.
Đồng Hải Đinh vừa vào cửa liền nói với Tần Quyên: "Tần tổng, cô hẳn đã nghe nói tập đoàn Tam Giao chúng ta và tập đoàn Y Hổ đối chọi đi!".
"ừ! tôi đã nghe nói." Tần Quyên gật đầu một cái.
Đồng Hải Đinh nói: "Lần này tôi tới, là muốn gặp ông chủ sau màn của các người. Cô có thể giúp tôi tiến cử một chút?"
"Không thể!" Tần Quyên cự tuyệt nói: "Ông chủ chúng tôi cơ bản không chủ trì chuyện của công ty, hết thảy chuyện lớn nhỏ, là do tôi làm chủ!".
"Liên thủ hợp tác là chuyện lớn, cô cũng có thể làm chủ sao?" Đồng Hải Đinh trợn mắt nhìn Tần Quyên hỏi.
"Bất kể là hợp tác quan trọng thế nào! Chỉ cần số vốn dưới một trăm triệu, tôi tự nhiên có thể làm chủ. Số vốn hơn trăm triệu, thì cần báo cáo với ông chủ!" Tai nghe bluetooth của Trần Quyên truyền ra âm thanh của Triệu Hùng, cô dựa theo lời nói của Triệu Hùng mà giải thích.
Đồng Hải Đinh nhìn chằm chằm Tần Quyên hỏi: "Hôm nay tôi tới, chính là vì muốn hỏi lập trường của tập đoàn Hắc Quyên các người. Các người rốt cuộc là đứng về phía nào? Là đứng về phía tập đoàn Tam Giao chúng ta? Hay là đứng về phía tập đoàn Y Hổ?"
Tần Quyên cười lạnh nói: "Sao tập đoàn Hắc Quyên chúng ta phải lựa chọn đứng về bên nào? Hơn nữa, coi như chúng ta đứng về phía bên kia, thì có liên quan gì đến tập đoàn Tam Giao các người?"
Đồng Hải Đinh uy hiếp nói với Tần Quyên: "Tập đoàn Hắc Quyên các người nếu như dám giúp tập đoàn Y Hổ, thì chính là kẻ thù của tập đoàn Tam Giao!"
"Sếp Đồng? Ông đây là đang uy hiếp tôi sao?" Tần Quyên "Ba! " một tiếng, âm thanh vỗ mặt bàn truyền đến, cô lạnh giọng nói: "Tập đoàn Hắc Quyên chúng tôi có thể phát triển tới hôm nay, cũng không phải sợ ai! Đừng quên, ở Hải Phòng này cục diện đang là tứ trụ. Tập đoàn Tam Giao các người muốn một mình độc quyền, phải hỏi xem ba nhà chúng ta mới được!"
Triệu Hằng đứng lên, lạnh giọng nói: "Vậy nếu như cộng thêm tập đoàn Khải Thời chúng ta thì sao?"
Tần Quyên cười lạnh nói: "Thì ra là muốn mang tập đoàn Khải Thời tới đè cửa chúng tôi. Nhưng mà! Đến tìm tập đoàn Hắc Quyên chúng tôi cũng không chỉ có tập đoàn Tam Giao các người. Tập đoàn Đường Sư, ông Đường cũng đã có ý hợp tác. Nga, đúng rồi! Tập đoàn Hoài An của tỉnh J, muốn đầu tư tập đoàn Đường Sư. Thực lực của bọn họ, giống như cũng không kém tập đoàn Khải Thời các người đi? Ngoài ra, tôi nghe nói tập đoàn Hùng Quang đang giúp đỡ tập đoàn Y Hổ, các người muốn uy hiếp tập đoàn Hắc Quyên chúng tôi, sợ là chọn sai đối tượng rồi! Bây giờ chỉ có chúng ta có quyền chọn các người, mà không phải là các người tới chọn chúng ta!" Nói xong, cô nói với nữ thư kí: "Thư Kí Đinh, tiễn khách!".