Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 194

Chương 194

Vương Hiểu Hi không hiểu nhiều, nghi ngờ hỏi: “Nhưng nếu như bên trong điểm số là đại, mà Trình Kiêu lựa chọn tiểu, hắn ta chẳng phải là sẽ thua?”

“Tôi nghe nói cao thủ cờ bạc chân chính, là có thể khống chế điểm số xúc xắc.” Tôn Mạc nói.

“Vậy phải xem Trình Kiêu có bản lĩnh đó hay không.” Lưu Tào Khang trầm giọng nói.

Tần Vô Song cổ quái nhìn Trình Kiêu, khà khà cười xấu xa nói: “Nhóc con, cậu xác định đặt Tiểu?”

“Đừng nói nhảm, mở đi!” Giọng nói Trình Kiêu tràn ngập không kiên nhẫn.

“Mở!” Tần Vô Song nhìn về phía Người hồ lì.

“Mở!” Người hồ lì gào to một tiếng, xốc lên nắp hộp xúc xắc.

“Một hai ba, sáu điểm, Tiểu!”

Tần Vô Song bỗng nhiên đứng lên, khiếp sợ nhìn ba hạt xúc xắc trong hộp gỗ: “Sao có thể!”

Sau đó, ánh mắt của hắn đột nhiên chuyển dời đến trên mặt Trình Kiêu, trong lòng chấn kinh: “Vừa rồi tôi vẫn luôn cảm ứng đến động tĩnh hộp xúc xắc, không có bất kỳ lực lượng động vào xúc xắc, hắn ta đến cùng là như thế nào thay đổi điểm số?”

Tạ Thiên Hoa có chút ngây người, rồi bỗng nhiên cười to lên: “Ha ha ha, được, được, được!”

Tạ Thiên Hoa dưới sự kích động, cũng không biết nên nói cái gì để diễn tả nội tâm kích động, chỉ có thể liên tiếp nói ba chữ được, biểu đạt nội tâm hưng phấn!

Ngô Quốc Thịnh một trái tim treo tại yết hầu, cuối cùng thả về trong bụng, lộ ra mỉm cười nhẹ nhõm.

Thanh Dương đại lão Phương Việt và La Sơn đại lão Tề Dân Vọng, liếc mắt nhìn nhau, nhao nhao lộ ra chấn kinh.

Bên ngoài, những phú hào nổi tiếng, cũng là ngu ngơ , bọn họ chưa hề nghĩ tới Trình Kiêu lại thắng!

Lý Ngôn cũng giống là một con mèo bị người giẫm lên cái đuôi, cả kinh kêu lên: “Chuyện gì xảy ra? Công tử Vô Song vậy mà thua!”

Triệu Cương im lặng: “Nhóc con này, hên thật đấy!”

Lưu Tào Khang vẻ mặt âm trầm, nhìn Trình Kiêu bình thản trước chiếu bạc, ánh mắt lạnh lùng.

Tôn Mạc lóe lên một tia kinh ngạc trong mắt, nếu như lúc trước Trình Kiêu và bọn Lý Ngôn đánh cược là dựa vào vận may chiến thắng, như vậy hôm nay đánh cược cùng loại cấp bậc cao thủ cờ bạc công tử Vô Song này, lần nữa đạt được thắng lợi, tuyệt không phải dựa vào vận may!

“Trình Kiêu, ở trên người anh, đến tột cùng xảy ra chuyện gì? Vậy mà để anh có được bản lĩnh thần kỳ như vậy!”

Tần Vô Song dần dần bình phục tâm tình, nhìn Trình Kiêu, vẻ mặt hiếm khi ngưng trọng lên: “Nhóc con, cậu đến cùng di động xúc xắc khi nào?”

Trình Kiêu nhìn cũng không nhìn Tần Vô Song, thanh âm mang theo một chút khinh thường, thản nhiên nói: “Cậu còn chưa xứng biết.”

Tần Vô Song hiện lên một vòng sát ý nồng đậm trong mắt, mặt âm trầm nói: “Bắt đầu ván cuối đi!”

“Quy tắc ván cuối là, Người hồ lì ném bộ bài vào không trung, mỗi người chộp 4 lá, bài ai lớn nhất, người đó thắng. Bốn con A lớn nhất, 2 nhỏ nhất.” Tần Vô Song giải thích quy tắc cho Trình Kiêu.

“Nếu như cậu không có vấn đề gì, chúng ta liền bắt đầu.” Tần Vô Song nghiêm tiếng nói.

Bình Luận (0)
Comment